'Vân Thủy Thanh khẽ gật đầu: “Là thật, ta đã đứng ngay bên cạnh giáo chủ lúc ngài ấy chết”
" A?" Hồ Nhạc nhầm mắt lại, trên mặt lộ ra một tia sát ý: "Nói vậy thì cái chết của giáo chủ nhất định có liên quan đến ngươi!"
“Năm đó giáo chủ đã là Thiên Cơ Cảnh hậu kỳ, mà ngươi chỉ là Thiên Cơ Cảnh sơ kỳ mà thôi. Vì sao ngươi có thế sống sót mà giáo chủ lại chết trong sào. huyệt của U Minh Thú?”
Lời nói của Hồ Nhạc rất sắc bén làm Măng Tôn và Mộc lão vốn đã quyết định đứng về phe nàng cũng không nhịn được hơi hoài nghỉ.
“Khi giao thủ với U Minh Thú, giáo chủ bệnh phát” Vân Thủy Thanh giải thích: “Ta thấy tình thế không đúng nên vốn định dẫn ngài ấy cùng đi, nhưng lại bị ngài ấy đánh bị thương. Các ngươi cũng biết bệnh của giáo chủ một khi phát tác thì lục thân không nhận”
“Ta không có cách nào đành phải rút lui trước.
Mà giáo chủ điên dại không chịu lùi lại, cuối cùng cũng chết trong sào huyệt oof U Minh Thú..."
Hồ Nhạc không phản bác lời giải thích của Vân Thủy Thanh mà chỉ hít sâu một hơi.
“Chuyện cũ đã thành mây khói, hiện tại truy cứu cũng không có ý nghĩa. Việc cấp bách là đánh tới hang ổ của U Minh Thú để lấy Thiên La thần công ra. Sau đó nâng đỡ một giáo chủ khác lên để phục hưng Thiên La giáo ta!"
“200 năm qua phần lớn sự vụ trong giáo là do ta chủ trì. U Vũ và Diễm Quân vẫn luôn tận tâm phụ tá ta Cho nên ta cảm thấy vị trí giáo chủ này do ta đảm nhiệm là phù hợp nhất”
Mãn Thiên Ninh cười nói: "Hổ Tôn, ngươi không hiểu quy tắc rồi. Dựa theo cấp bậc thứ tự trong giáo thì phía dưới giáo chủ là hai đại sứ giả. Quỷ Sứ Mặc tiên sinh biến mất nhiều năm không rõ sống chết, nhưng Mị sứ Vân tiên tử còn ngay trước mắt ngươi!"
“Muốn tiếp nhận vị trí giáo chủ cũng là nàng mới đúng. Còn nữa, nếu ngươi làm giáo chủ thì ta là người đầu tiên không phục. Ba tôn Ưng Hổ Mãng chúng ta vẫn luôn cùng một cấp, ngươi dựa vào cái gì chèn ép ta?
Hồ Nhạc hừ lạnh một tiếng rồi nâng chân trái lên đạp mạnh xuống đất, một lưỡng năng lượng hùng hồn càn quét khắp tứ phương.
“Dựa vào cảnh giới của ta cao hơn ngươi, đã tu luyện Hổ Sát thần công tới tăng thứ ba!” Hồ Nhạc bá đạo nói.
Mãn Thiên Ninh trợn mắt mà chống đỡ, nhưng lại không thể cãi lại được.
Bởi vì lúc trước trúng kế bị mai phục làm hẳn ta trọng thương, phải bỏ ra rất nhiều năm để điều trị nên những năm gần đây cảnh giới của hắn ta không tăng lên mà cứ dậm chân tại chỗ.
Thấy Mãn Thiên Ninh không dám tranh phong, Hồ Nhạc ngạo nghễ quay đầu nhìn về hướng Vân Thủy. Thanh.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!