Mỹ phụ trầm giọng mà nói: “Đương nhiên, còn nhớ sư phụ đã nói với con về huyết mạch Yêu tộc không?”
Thiếu nữ khẽ gật đầu rồi trả lời: “Đương nhiên là nhớ, trước đó người vừa dạy con."
“Độ mạnh yếu của huyết mạch Yêu tộc trực tiếp ảnh hưởng đến thực lực, đắng cấp huyết mạch càng. cao thì tầm lực càng mạnh, chiến lực cũng càng. khủng bố”
“Bởi vậy Yêu tộc cực kỳ coi trọng huyết mạch truyền thừa, vì duy trì độ tính khiết huyết mạch của tộ đàn mà phần lớn chúng sẽ chọn đồng tộc để sinh sản, để tránh huyết mạch bị suy yếu”
“Số lượng Yêu tộc lên đến ngàn ngàn vạn, nhưng đẳng cấp huyết mạch chỉ chia thành năm cấp”
“Theo thứ tự là huyết mạch tiểu yêu, đại yêu, vương tộc, hoàng tộc và đế vương”
“Huyết mạch đẳng cấp cao có hiệu quả áp chế huyết mạch đẳng cấp thấp, mà trong ngàn vạn Yêu tộc, hơn chín mươi chín phần trăm đều chỉ là huyết mạch tiểu yêu..."
Mỹ phụ hài lòng khẽ gật đầu: "Không sai, xem ra cũng không coi lời dạy dỗ của vi sư thành gió thoảng bên tai.”
“U Minh thú này chính là huyết mạch vương tộc chính tông!”
“Lợi hại như vậy sao?!” Thiếu nữ kinh hãi: "Khó rách sư phụ lại bất ngờ đến thế”
“Yêu tộc có vương huyết chỉ cần trưởng thành đến cảnh giới tối thiểu nhất là đạt tới Thiên Cơ cảnh trung kỳ” Mỹ phụ nói
Thiếu nữ nhìn U Minh thú trong chuồng ngựa, không tự chủ được lui về sau mấy bước rồi lộ vẻ sợ hãi.
“Trời ạ! Vậy sao nó lại ở chỗ nảy..." Nàng lầm bẩm
Trong ấn tượng của nàng, loại yêu thú cấp bậc này đều là đại yêu ma gây họa một phương, một cái đớp có thể ăn mấy trăm thậm chí cả ngàn người.
“Có lẽ có một người kinh khủng nào đó hiện đang tá túc trong khách điếm này” Mỹ phụ nhìn về hướng. khách điểm.
Nàng cẩn thận cảm nhận, nhưng lại không cảm thấy gì cả.
“Có thể dùng U Minh thú làm thú cưỡi thì thực lực của người này đã vượt qua sức tưởng tượng, hơn phân nửa là lão quái vật” Nàng nói tiếp: “Phần lớn các lão. quái vật này đều vui buồn thất thường, không dễ ở chung. Có khi chỉ vì nhất thời không vui mà đại khai sát giới. Nơi đây không nên ở lâu, sư đồ hai ta phải nhanh chóng rời đi
Nàng lập tức quay lại chỗ Hỏa Lân Thú rồi kéo nó đứng lên, cưỡng chế nó vượt qua sợ hãi trong lòng mà đi ra khỏi chuồng ngựa này.
Lúc này Phương Lăng còn chưa biết U Minh thú đã bị người ta nhận ra, hẳn đang đi dạo trên phố xá náo nhiệt
Khi còn bé hẳn từng vô số lần ước mơ được bước. vào chợ phiên trong thế gian, nhưng khi giấc mộng đã thành hiện thực hẳn lại cảm thấy rất cô đơn.
Đi hồi lâu hắn mới dần dần hiểu ra.
Bởi vì người trên phiên chợ phần lớn đều tốp năm tốp ba, mà hắn chỉ lẻ loi một mình.
Hắn cũng không đa sầu đa cảm vì chuyện này mà muốn mình dung nhập vào đám người.
“Theo như lời Đại sư phụ nói thì hiện tại ta đang tu tâm đúng không?” Hẳn nghĩ thầm.
Hắn đặt mình trong con hẻm ầm ĩ, người qua kẻ lại, cũng không biết mình đi tới con phố nào,
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!