Chương 41: Hứa với em (18+ chút xíu)
"Ngốc"
Anh vừa nói vừa nằm xuống bên cô, tránh để cơ thể vạm vỡ đè lên người cô làm cô mệt. Côn ŧɦịŧ của anh cũng trượt khỏi tâm động của cô.
Anh đưa tay sờ sờ vào hai mép thịt hồng đang sưng tấy của Tiểu My. Cảm giác vừa sướng, vừa thốn làm Tiểu My giật mình bần bật. Tâm động của cô còn ướt đẫm xuân dịch và tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh, nó trơn ướt làm anh động tâm.
Anh trượt nhẹ ngón tay của anh vào.
"Aaa….ưm….ưm…."
Trịnh Nguyên cắn vào môi cô, ngăn những tiếng rên gợϊ ȶìиɦ.
Anh đưa thêm một ngón tay nữa, rồi một ngón nữa len vào cửa mình của cô.
Tiểu My đầu óc mơ màng, hoa tâm còn đau râm rang nhưng cảm giác suиɠ sướиɠ đã tràn về.
Anh ra vô 3 ngón tay nhanh hơn, miệng vẫn cắn chặt môi cô.
"Ư….ưm….ư….ưm"
Cảm giác ở bên trong cô chưa bao giờ là đủ. Anh nâng chân cô, đặt lên eo mình để tâm động của cô nở ra hết cỡ.
Thằng nhóc của anh đã cương cứng đòi hỏi lần nữa.
Anh thầm cười, rút 3 ngón tay ra. Cô giãy giụa tách khỏi môi anh. Tiểu My không thể thở nổi
"Aaaaaaaaaa…….aaaaaaa……aaaaaaaaaaaa..a…a"
Cô rên rĩ khi anh đưa thằng nhóc hư hỏng chui tọt vào cửa mình của cô.
Tiểu My thở gấp, dù bên dưới nhớp nháp, nhưng cơ thể cô vẫn chưa chịu nổi với kích thước to lớn của côn ŧɦịŧ anh.
"Ưm….aaaaaa….Nguyên…..hứa….hứa….với em"
Anh ngừng đưa đẩy.
Trịnh Nguyên nhìn cô đắm đuối, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi gợϊ ȶìиɦ của cô, khiến anh không thể kiên nhẫn.
Tiểu My choàng tay ôm cổ anh.
"Nguyên….hứa với em….ưm…đừng làm việc gì nguy hiểm…ưm…"
Anh không trả lời, đẩy mạnh một cái. Chân Tiểu My run rẩy, anh xé toạc cô ra mất.
"Aaaaa….hứa với em….có…có….được không….ư..ư"
Anh hôn lên chóp mũi của cô, bên dưới thúc vào bên trong cô mạnh bạo hơn.
"Aaaaaaaaaaa…..aaaaaaa…..aaaaaaa….aaaaaa"
"Ưm….anh hứa…..ưm"
Anh nói đứt quãng giữa tiếng thở gấp.
Tiểu My nhắm nghiền mắt, bên dưới bị anh thúc vào bạo liệt.
Không gian trong phòng chỉ còn tiếng bạch bạch khiếm nhã.
……………………………………….
Tiểu My choàng mở mắt trong vòng tay của Trịnh Nguyên.
Anh siết cô chặt quá, làm cô không nhúch nhích nổi. Cô liếc nhìn đồng hồ, 2 giờ trưa rồi sao. Tối qua bị anh hành nguyên đêm, báo hại bây giờ toàn thân cô ê ẩm.
Tiểu My nhìn anh ngủ say như vậy thì thầm cười.
"Chỉ giỏi ăn hϊếp em"
Cô hôn lên mũi anh.
…………………………………………..
Kiều Châu cười châm chọc khi thấy cô bước xuống
"Bà Trịnh, dậy sớm vậy???"
Tiểu My phớt lờ lời nói của Kiều tiểu thư. Hôm nay sao mọi người tụ hội đông đủ quá vậy.
Tề Quí: "Tiểu sư muội, Trịnh ca đâu?"
Cô cười: "Anh ấy còn ngủ"
Câu nói khiến cho Phi Yến cảm thấy không vui.
Quản gia Han đưa cho Tiểu My một ly sữa nóng, cô cúi đầu cám ơn.
Kiều Châu: "Hôm nay tớ rảnh rỗi, Tiểu My, muốn đi shopping không?"
Tiểu My như mở cờ trong bụng: "Đi đi, thật ra tớ muốn mua thêm một số đồ"
Kiều Châu: "Tớ mới biết một quán trà sữa xinh lắm"
Tiểu My cười tít mắt.
Tề Quí: "Hôm nay anh cũng rảnh, anh theo với"
Tề Quí chạy lại nắm tay Tiểu My hưởng ứng nhiệt tình. Đôi tay còn hồn nhiên vuốt tóc của Tiểu My.
"Tại sao các người có thể rảnh, trong khi tôi lúc nào cũng bận rộn"
Không hẹn mà gặp tất cả các cặp mắt đều đổ dồn vào tiếng nói vừa phát ra.
Trịnh Nguyên bước xuống nhà, vẫn phong thái như muốn gϊếŧ người, khuôn mặt không để lộ bất cứ cảm xúc gì.
Kiều Châu: "Trịnh ca, ứng dụng hẹn hò em đã làm xong và đưa cho Phi Yến rồi"
Trịnh Nguyên liếc mắt nhìn Phi Yến như muốn xác minh.
Phi Yến: "Dạ..Kiều tiểu thư đã gởi cho em bản kế hoạch đầy đủ rồi ạ"
Kiều Châu được thế thì đắc ý
Tiểu My giơ tay: "Trịnh ca, em cũng không có gì làm, nên cũng được tính là đang rảnh rỗi"
Trịnh Nguyên nhìn cô, mắt ánh lên nét cười.
Trịnh Nguyên: "Tề Quí…."
Tề Quí giật mình, nhưng tay vẫn hồn nhiên nắm chặt lấy tay Tiểu My.
Tề Quí: "Dự án của tôi đã giao lại cho Phi Yến rồi mà"
Anh liếc nhìn tay Tề Quí vẫn yên vị nắm tay cô, đôi mày khẽ chau lại.
Tề Quí nhận thấy sự bất thường liền lập tức buông tay Tiểu My ra.
Trịnh Nguyên: "Tề Quí, hôm nay cậu đi họp với tôi"
Tề Quí biểu tình: "Tôi phản đối, hôm nay là ngày nghỉ của tôi mà."
Liếc
Tề Quí: "Từ lúc gặp sư muội tới giờ, tôi chưa có dịp tâm sự với sư muội mà"
Liếc
Tề Quí: "Ngày mai sẽ tăng ca mà"
Liếc
Tề Quí xụ mặt gật gật: "Đi họp thì đi họp" Trong lòng thì không ngừng nguyền rủa anh, lúc nào cũng chỉ giỏi bắt nạt người khác.
Kiều Châu chạy lại ôm Tiểu My.
Kiều Châu: "Trịnh chủ tịch, em xin phép đưa bà Trịnh đi mua đồ tí nha"
Tiểu My đỏ mặt dò xét phản ứng của anh "Kiều tiểu thư, bà Trịnh gì chứ…aaaaa"
Trịnh Nguyên cười mỉm gật nhẹ đầu, đó giờ anh luôn cho rằng Kiều Châu thông minh hơn người, nói chuyện cũng dễ nghe hơn hẳn. hahaha.
Kiều Châu hớn hở kéo Tiểu My đi, ánh mắt của cô vẫn hướng về phía anh. Đôi mắt tinh ranh đó cứ hút lấy cô mãi. Cả ba người họ đều vui, chỉ riêng Tề Quí là đang gào thét trong vô vọng.