Chương 61: Ghen (18+)
Trịnh Nguyên mở cửa bước vào phòng, biết ngay là cô chưa ngủ. Tiểu My đang ngồi trên ghế sofa đọc sách.
Anh từ phía sau ôm chầm lấy cô, vùi đầu vào sau cổ cô mà hít hà hương thơm da thịt ngọt ngào chỉ một mình cô có.
Tiểu My thoáng nhăn mặt. Trên người anh có mùi nước hoa phụ nữ rất nồng.
Trịnh Nguyên trầm giọng: "Tiểu bảo bối…đang đọc gì đó?"
Cô chưa kịp trả lời, anh đã kéo mặt cô quay về phía anh. Trịnh Nguyên đặt lên môi cô một nụ hôn nồng nàn. Lưỡi anh nhanh chóng tiến sâu vào trong khuôn miệng xinh xắn của cô, bắt đầu làm loạn. Môi anh bú ʍúŧ môi cô cuồng nhiệt.
"Ưm….ưm…."
Tiểu My thấy khó chịu trong lòng, mùi nước hoa phụ nữ càng lúc càng nồng.
Cô đẩy anh ra.
Anh hơi ngạc nhiên
Tiểu My hơi bối rối, không nhìn anh: "Người anh…người anh toàn mùi rượu"
Trịnh Nguyên nhìn gương mặt cô, cảm thấy rất lạ. Anh hít hít áo mình, rõ ràng hôm nay anh uống không nhiều.
Môi anh đột nhiên tạo nét cười.
Anh hiểu ra, cái làm Tiểu My nhăn mặt không phải mùi rượu, mà là mùi phụ nữ.
Trịnh Nguyên hôn lên trán cô
"Anh tắm đây. Tiểu bảo bối, đợi anh"
Trịnh Nguyên tắm nhanh nhất có thể. Đứng trước gương anh mới phát hiện dấu hôn đỏ chót ngay cổ của Lưu Ly để lại. Anh bốp bốp trán.
Nhức đầu rồi đây.
.
.
.
Trịnh Nguyên lăn lên giường, ôm lấy từ phía sau con gấu nhỏ đang cuộn tròn mình trong mền. Bàn tay hư hỏng bắt đầu luồn vào trong áo cô, xoa xoa cặp ngực tròn căng mịn màng.
Tiểu My nhăn mặt, nhích người ra khỏi vòng tay anh
"Đừng anh, hôm nay em mệt"
Anh thoáng ngỡ ngàng, đưa tay lên trán cô kiểm tra thân nhiệt
"Em thấy chỗ nào không khoẻ? Anh sẽ gọi bác sĩ"
Cô lắc lắc đầu, giọng lí nhí, vẫn không nhìn anh.
"Không cần đâu, em chỉ muốn ngủ"
Trịnh Nguyên hiểu ra vấn đề, thầm cười trong lòng. Anh châm chọc cô
"Em còn uống thuốc không? Anh đã nói uống thuốc nhiều không tốt cho sức khoẻ đâu"
Cô lắc đầu, bắt đầu cảm thấy bực. Cô có uống thuốc nữa đâu, hôm bữa chính anh kêu đừng uống nữa. Anh sẽ kêu bác sĩ đến khám cho cô, mà cuối cùng anh có kêu đâu.
Trịnh Nguyên vuốt ve lỗ tai cô, miệng kề sát gáy cô mà hít hà.
Cô cảm thấy khó chịu, trong lòng cảm thấy buồn buồn, nhói nhói.
Anh xoay người cô lại, để mặt cô đối diện với anh. Anh nâng cằm cô lên
"Thời tiết dạo này độc lắm, dễ bệnh"
Miệng anh kề sát miệng Tiểu My
Cô né tránh cái hôn của anh
"Độc đâu bằng lòng dạ ai kia?"
Anh cười, con gấu nhỏ của anh hôm nay biết ghen rồi
"Em ghen à?"
Câu nói của anh làm cô thấy chột dạ. Cô là đang ghen sao? Không đúng, cô không có ghen, chỉ là thấy trong lòng hơi khó chịu thôi.
Tiểu My gương mặt đỏ bừng: "Ai thèm ghen"
Trịnh Nguyên đưa tay lên, ngón trỏ xoa lên đôi môi anh đào đang vênh lên giận dỗi của cô. Anh nhẹ nhàng nâng cằm Tiểu My lên rồi hôn nhẹ, bàn tay hư hỏng bắp đầu luồn lách thế nào mà chiếc áo đã bị tháo quăng xuống đất. Thấy cô không phản kháng, anh nhanh chóng xoa nắn bộ ngực hồng hào tròn trịa của cô.
Anh thì thầm vào tai cô.
"Ghen nhiều là yêu nhiều đúng không?"
Cô chưa kịp trả lời.
Anh đã từ từ cởϊ áσ mình quăng xuống đất trong khi miệng anh đang ngậm chặt đầu ngực hồng hào ngọt lịm của cô. Anh cứ bú ʍúŧ đầu ngực gây nghiện đó chụt chụt, trong chốc lát cả hai đã không còn mảnh vải che thân. Những ngón tay anh bắt đầu trượt dài men theo cái bụng phẳng của cô, sau đó mân mê cái mu ấm ấm tròn tròn của cô. Anh đùa giỡn phía ngoài tâm động của cô, kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô, rồi bất thình lình anh đưa ngón tay trượt vào khe tâm động của cô. Hoa huyệt của cô bây giờ đã ướt đẫm, trơn trượt.
Anh thì thầm
"Anh nhớ em"
Cô chu môi không tin. Nhớ cô mà tối về toàn mùi nước hoa phụ nữ, đã vậy còn có dấu hôn bự chà bá trên cổ. Anh lừa trẻ con à.
Anh thấy thái độ của cô thì phì cười
"Đừng giận mà. Anh chỉ bàn công việc thôi"
Tiểu My chớp mắt nhìn anh, bỗng chốc thấy người trước mặt thật đáng ghét. Cô vùng vẫy không chịu, phản khán lại ngón tay hư hỏng của anh đang ma sát bên dưới tâm động của mình.
Anh thấy cô vùng vẫy thì ngừng lại, dùng hai tay khoá chặt tay cô cố định trên đầu. Trịnh Nguyên nhìn sâu vào mắt cô, như muốn cô nhìn thấy trọn tâm can anh.
"Anh yêu em"
Cô bị ánh mắt cương quyết của anh làm cho đứng hình vài giây. Anh nhẹ nhàng hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô, tay vẫn khoá chặt tay cô trên đầu.
"Không có lần sau đâu, anh hứa. Anh sẽ bàn công việc chỗ đàng hoàng như Tề Quí"
Bỗng chốc cô cảm thấy bối rối, tim đập mạnh liên hồi. Trong lòng hết khó chịu hẳn. Công nhận mấy lời nói của anh có thể chữa được bá bệnh.
Thấy Tiểu My nằm im không còn vùng vẫy, anh buông tay cô ra. Môi anh bắt đầu bú ʍúŧ lên cổ cô, dần dà xuống ngực, chiếc lưỡi ma mãnh trượt dài xuống bụng, sau đó thì tìm kiếm hoa huyệt của cô. Đầu lưỡi anh chọc thẳng vào hoa huyệt của cô.
Cô giật mình thét lên suиɠ sướиɠ
"Ưm…aaaa….aaaaaa…..aaaaaaaa"
Đầu lưỡi của anh ngoáy động ở đó. Anh liếm mép thịt hồng của cô, sau đó thì mút chụt chụt. Xuân dịch cô tuôn ra ngày càng nhiều. Anh cứ thọc lưỡi vào hoa huyệt cô, sau đó lại bú, rồi lại mút mát.
Cô mơ màng, run rẩy, những ngón chân bấu chặt xuống ga giường.
"aaaaaaa……aaaaaaaaaaa…………aaaaaaaaaaaaaa"
Trịnh Nguyên nghe cô rên thì càng thêm bạo liệt.
Anh nắm đôi chân trắng ngần thơm ngát mùi da thịt của cô đặt lên vai mình, tay còn lại cầm côn ŧɦịŧ đang cương cứng căng phồng hết cỡ, anh ranh ma dùng phần đầu côn ŧɦịŧ nóng hổi của anh chà sát vào hai mép thịt đang sưng tấy ướt đẫm của cô.
Anh cứ chà sát như vậy, không buồn đâm vào hoa huyệt đang đòi hỏi của cô.
Tiểu My cảm thấy khó chịu, cô khẽ nhăn mặt. Cảm giác suиɠ sướиɠ chạy dọc cơ thể, nhưng vẫn chưa đủ, cô muốn anh lấp đầy cô.
'Ưm….ưm….ưm…."
"Muốn anh không?"
Anh cười ranh mãnh
Tiểu My vừa xấu hổ, vừa khích thích, gương mặt đỏ lựng gợϊ ȶìиɦ.
"Ưmm….ưm…..em muốn….em muốn anh…..aaaa"
Câu nói vừa dứt, anh đã đâm mạnh côn ŧɦịŧ cương cứng vào sâu trong hoa huyệt của cô
"AAAAAAAAAAAAA"
Tiểu My gào lên, cơ thể giật bần bật. Anh to quá, cảm giác đau đớn nhưng suиɠ sướиɠ làm cô như tê liệt.
Trịnh Nguyên cũng không còn đủ kiên nhẫn, anh đẩy mỗi lúc một nhanh và mạnh hơn. Xuân dịch của cô ra ngày càng nhiều, tiếng nhớp nháp ẩm ướt làm anh thêm kíƈɦ ŧìиɦ.
"aaaaaaaaaaa……..aaaaaaaaaa……………aaaaaaaaaaaaaaa"
"Yêu….anh không?" Anh nói đứt quãng
"Aaaaaaa……em….em…yêu anh…..aaaaaa"
Cô rên đến khan cả cổ, đầu óc mụ mị theo từng nhịp đẩy của anh.
Thấy vậy anh đẩy liên tục, mỗi lúc một bạo liệt hơn, làm cô mỗi lúc rên càng to hơn. Cô không biết rằng, cô kêu to bao nhiêu, anh càng động tình bấy nhiêu. Anh ra vô trong hoa huyệt của cô mỗi lúc một mạnh bạo. Những cú đâm sâu đến tận cùng của cô.
"AAAAAAAAAAAAAAA"
Cô thét lên thất thanh khi anh bắn từng đợt tϊиɦ ɖϊƈh͙ xối xả vào trong hoa huyệt của cô. Toàn thân cô run rẩy, người ướt đẫm mồ hôi. Cô mơ màng nhìn anh. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán anh bất giác làm cô đỏ mặt. Anh nhẹ nhàng rút thằng nhỏ ra khỏi cô, tay dịu dàng vừa lau vừa cưng nựng mặt cô.
"Tiểu bảo bối, ngủ ngoan đi"