Chương 64: Tuỳ vào tâm ý của cậu
Trịnh Nguyên ôm lấy eo cô, để tay cô đặt lên vai mình.
"Em không biết nhảy"
Anh kéo cô sát hơn vào lòng. Giọng thì thầm
"Bước theo anh"
Cô nhìn vào mắt anh, bỗng chốc lạc luôn trong đó. Mặc kệ bên ngoài thế nào, cô chỉ chìm đắm trong thới giới của cô và anh.
Điệu nhạc kết thúc.
Tiếng vỗ tay vang lên rộn rã.
Anh cười nhìn cô.
"Em đẹp lắm"
Cô đỏ mặt
Trịnh Nguyên hôn lên má cô
"Anh dẫn em đi giới thiệu với mọi người"
Cô khoác tay anh, đi theo anh.
Trịnh Nguyên dắt cô đi nói chuyện khắp nơi. Ai gặp anh cũng tay bắt mặt mừng. Họ nói chuyện làm ăn, cô nghe không hiểu, mà cũng không có hứng thú. Đúng là đàn ông, bàn chuyện làm ăn khi rượu say gái đẹp bên cạnh.
Tiểu My liếc mắt kiếm Tề Quí và Kiều Châu. Thấy họ đang nhảy ngoài kia. Vậy mà cứ một mực chối cãi là không quen nhau.
Cô thực sự không hợp với loại hình giải trí này tí nào.
.
.
.
.
.
Lý Quốc Hạo ngắm nhìn Tiểu My nhảy mà không thể rời mắt được.
Những người đẹp xung quanh bây giờ hắn không để tâm.
Người con gái trong chiếc đầm xanh đó mới là người hắn muốn bây giờ.
Phi Yến tay cầm ly rượu, ngồi xuống đối diện hắn.
"Cậu Quốc Hạo, cậu đang tương tư ai thế"
Hắn cười. Uống hết ly rượu trong tay.
"Trịnh chủ tịch, quả là có khẩu vị rất tốt"
Phi Yến cười nhếch mép. Ả đoán quả không sai. Tên Lý Quốc Hạo này lúc nào cũng muốn đồ của Trịnh Nguyên, đây cũng là một dạng ganh tị.
Phi Yến: "Ý cậu Quốc Hạo là cô Tiểu My sao?"
Quốc Hạo: "Trịnh chủ tịch kiếm đâu ra một thiên thần mong manh như vậy. Tôi cảm thấy rất hay"
Ả cười.
Phi Yến: "Cô Tiểu My chỉ là một trong vô số những nhân tình của chủ tịch thôi. Lần trước cậu Quốc Hạo tặng Lưu Ly cho chủ tịch rồi. Lần này có lẽ chủ tịch sẽ có nhã ý tặng lại Tiểu My cho cậu Quốc Hạo"
Quốc Hạo nghe tới đây thì trong lòng như mở cờ. Hắn vui ra mặt.
Quốc Hạo: "Hay lắm"
Phi Yến để xuống bàn một tờ giấy.
Phi Yến: "Đây là số điện thoại của cô Tiểu My"
Ả nói tới đây thì đứng lên. Cười nửa môi
Phi Yến: "Tuỳ vào tâm ý của cậu Quốc Hạo"
.
.
.
.
.
Buổi tiệc càng lúc càng tɦác ɭoạи.
Mùi rượu bia, và mùi thuốc làm Tiểu My cảm thấy choáng váng.
Thấy cô nãy giờ cứ im lặng, anh nựng má cô
"Em sao vậy? Em mệt sao?"
Cô gật gật đầu.
Bình thường cô cũng thức khuya lắm, nhưng hôm nay tự nhiên lại thấy nhức đầu, khó chịu trong người. Cô nghĩ chắc tại cô muốn cảm rồi.
"Anh đưa em về"
Gật gật đầu
"Anh. Còn Tề Quí với Kiều Châu"
"Cứ kệ họ" anh hất mặt về phía góc phòng
Tề Quí với Kiều Châu đang ngồi uống với nhau khá vui vẻ.
Cô cười cười. Đúng là nên để cho họ có không gian riêng.
"Ưm"
Cô bịch miệng.
Cảm giác buồn nôn bỗng chốc kéo tới.
Trịnh Nguyên thấy gương mặt xanh xao của cô không khỏi lo lắng.
Anh kéo cô vội ra xe.
Tiểu My đầu óc quay cuồng, để mặc cho anh dắt đi.
Trịnh Nguyên khoác áo cho cô, để cô dựa đầu vào vai anh. Có lẽ không khí đã giãn ra, nên cô cảm thấy đỡ buồn nôn hơn. Mùi rượu bên trong quá nồng rồi.
Anh vén mái tóc loà xoà trước trán cô, tay áp lên gương mặt xanh xao của cô.
"Em sao rồi"
Cô lắc lắc đầu, cười tươi rói
"Em không sao, chắc tại mùi rượu nồng quá. Làm em khó chịu"
Bàn tay anh vuốt ve khuôn mặt cô, sau đó men theo xương gò má trượt xuống xương quai xanh.
Cơ thể cô mền mượt, làm anh không kiềm chế được. Bàn tay anh len lỏi xuống cặp ngực tròn của cô. Vì cô đang mặc áo khoác của anh, nên người khác không thể thấy được bàn tay hư hỏng đang mân mê đầu ngực cô.
"Ưm…."
Cô gục đầu lên vai anh, gương mặt đỏ lựng vì xấu hổ và suиɠ sướиɠ làm anh có chút phấn khích.
Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngực của cô. Anh cứ chà sát rồi xoa nắn làm cô nổi hết da gà.
Được nước làm tới, Trịnh Nguyên luồn tay vào trong đầm của cô, vuốt ve lên xuống trong đùi non. Anh ma mãnh ấn nhẹ ngón tay vào qυầи иɦỏ của cô.
Trịnh Nguyên khẽ mỉm cười, Tiểu My của anh đã ướt sũng rồi. Thật biết cách dẫn dụ anh.
Anh ấn tay mạnh hơn vào trong hoa huyệt của cô. Dù bên ngoài qυầи ɭóŧ, nhưng cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến nổi da gà
Cô giật mình nhìn anh.
Trịnh Nguyên liếm nhẹ lên tai cô rồi khẽ thì thầm
"Anh sẽ chăm sóc em"