Chương 66: Anh sẽ chăm sóc em(2) (18+)
Trịnh Nguyên nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, anh nhìn thân thể trắng muốt của cô đến ngây dại. Tiểu My xấu hổ dùng tay che đi phần nhạy cảm. Anh lướt nhẹ tay lên má cô, rồi dần dần trượt dài trên cơ thể ngọc ngà cô. Từ cặp ngực nõn nà no đầy, rồi đến cái bụng phẳng lì. Anh chạm nhẹ vào giữa hai chân cô, mân mê nơi đó.
Cô ráng khép chân chặt hơn ngăn sự tấn công của bàn tay hư hỏng.
Anh cười
Từ từ cúi xuống
Anh kéo hai chân cô dang rộng ra, phô bày toàn bộ tâm động đỏ hỏn của cô trước mắt anh.
Tiểu My nhắm chặt mắt, môi vô thức buông ra những tiếng rên khi anh bắt đầu liếm nhẹ lên mép thịt giữa hai chân cô.
"Ưm…Ưm…aaaaaa"
Anh thích thú liếm sâu vào giữa khe hoa huyệt của cô.
"Aa….aaaaa…..aaaaa"
Cô rên rĩ, gương mặt đỏ hồng gợϊ ȶìиɦ.
Trịnh Nguyên cảm thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ tột độ.
Anh cầm côn ŧɦịŧ đang đòi hỏi của mình, cương cứng nóng hổi, anh nhấn nhẹ đầu khấc vào trong hoa huyệt xinh xắn. Hai mép thịt hồng của cô giật giật đón nhận vật thể lạ tấn công vào trong. Xuân dịch của cô tuôn ra như suối, tâm động đủ trơn ướt giúp cô và anh giao nhau vào thật sâu.
Anh đè lên người cô, tay đẩy mông cô lên, anh thúc vào nhẹ nhàng, nhưng từng cái thúc thật sự đủ sâu để khiến cô run rẩy.
"Aaaaaa……aaaa…….aaaaaaa……"
Cô say mê đầu óc, rên mỗi lúc một lớn hơn, thôi thúc anh đẩy mỗi lúc một mạnh hơn. Dù đã quan hệ nhiều lần, nhưng cái lỗ hồng của cô vẫn chật ních. Cô siết anh càng chặt, anh càng trở nên điên cuồng. Thằng nhỏ to lớn của anh ra vô bên trong hoa huyệt nhỏ xinh của cô càng lúc càng nhanh.
Cảm giác ra vào trong cô chưa bao giờ là đủ. Anh cứ thúc những cú thúc như vũ bão, lấp đầy tâm động ẩm ướt gợϊ ȶìиɦ của cô.
"Aaaaa….aaaaaa…..aaaaaa…..aaaaaaa"
Tiểu My ngắm nghiền mắt rên rĩ, những đợt đưa đẩy suиɠ sướиɠ tột cùng cứ thể chiếm lấp đầu óc cô.
Anh đẩy những nhịp cuối cùng.
"Aaaaaaaaaaaa"
Cô rướn người đón nhận những dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng ấm như thác lũ xối xả vào sâu trong từng thớ thịt cô. Tiếng da thịt dập vào nhau, thân thể Tiểu My như tan rã trong cảm xúc cực kỳ ngây ngất.
"AAAAAAAAAAAA"
Tiểu My vòng tay siết chặt lấy anh, cảm giác quyến luyến không rời. Mặc dù con mắt bắt đầu biểu tình cụp xuống buồn ngủ, nhưng cô vẫn cứ muốn ôm chặt lấy anh.
Cô chìm dần vào giấc ngủ.
………………………………….
Tiểu My cảm nhận có người hôn lên mi mắt mình, biết chắc đó là anh, nhưng vẫn không thể mở mắt ra nổi.
Tiểu My thức dậy thì anh đi mất từ lúc nào.
Quản gia Han đã chuẩn bị đồ ăn sẵn ở dưới nhà, nhưng cảm giác mệt mỏi cứ kéo cô lại trên giường.
Cô thấy toàn thân rã rời, đầu óc quay cuồng, cảm giác buồn ngủ cứ níu kéo cô.
Tiểu My cảm thấy lạ, dạo gần đây cô không muốn ăn uống gì, nhìn gì cũng muốn buồn nôn, duy chỉ có trà sữa là thèm uống bạo liệt.
Giống như sáng nay, khi vừa húp được hai muỗng cháo, cô đã chạy ngay vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Vậy mà Kiều Châu mua cho ly trà sữa thì uống không chừa một giọt.
Trịnh Nguyên đi được 2 ngày, ngày nào Tiểu My cũng chỉ muốn cuộn tròn trong mền, nói chuyện điện thoại với Trịnh ca xong rồi lại ngủ. Chỉ cần ngửi thấy mùi thức ăn thì lại ói, miệng thì thèm ngọt không thể tả.
Chắc có lẽ quản gia Han nói với Trịnh Nguyên, nên hôm nay bác sĩ Trần tới nhà khám cho cô.
Tiểu My nghĩ cô cảm mất rồi, cũng nên khám bác sĩ, để tình trạng này quài, chắc cô chết mất.
"Cô Tiểu My, cô thấy chỗ nào không khoẻ?"
Tiểu My lắc lắc đầu, lại bắt đầu muốn ói
Cô chạy vào nhà vệ sinh nhanh nhất có thể
Tiểu My lê lết bước ra
"Xin lỗi bác sĩ"
"Không sao, cô Tiểu My, để tôi khám cho cô"
Bác sĩ Trần để cô nằm xuống giường đàng hoàng, sau đó bắt đầu khám cho cô.
"Dạo này cô cảm thấy thế nào?"
"Dạ, cứ cảm thấy mệt mỏi, đôi lúc thì cứ muốn ói"
"Dạo này kinh nguyệt của cô thế nào?"
Câu nói của bác sĩ khiến cô có chút bối rối.
Nhưng mà
Nói mới nhớ, cô bị trễ gần cả tháng rồi.
Thấy cô ngây người trong giây lát.
Bác sĩ Trần từ tốn.
"Cô Tiểu My…Nếu tôi đoán không lầm…"
Tiểu My đưa mắt nhìn bác sĩ, như đoán ra điều ông sắp nói.
"Thì có thể cô đã có thai"