Chương 84: Sinh nhật anh(1) (18+)
Trịnh Nguyên khuôn mặt băng lạnh thường thấy hôm nay gợn lên tí tức giận, cuộc họp cổ đông có đôi chút căng thẳng. Phần là vì cuối năm tiến độ công việc được đẩy mạnh một cách triệt để, phần cũng là vì tập đoàn anh đang có một dự án khá lớn.
Anh đưa tay bóp bóp trán. Mấy ông già trong tập đoàn thật sự quá phiền phức.
Chiếc xe dừng trước cổng biệt thự, Trịnh Nguyên cảm thấy không khí hôm nay có phần hơi kì lạ. Quản gia Han vẫn như thường lệ đứng trước cửa, nhưng hôm nay ánh mắt lại có vẻ như đang cười.
Anh không mấy quan tâm, bước vào nhà.
Căn nhà im lặng và tối om. Trịnh Nguyên khẽ nhăn mặt, bình thường Tiểu My đã chạy ra đón anh, hôm nay lại không thấy.
Trịnh Nguyên: "Sao không bật đèn???"
Giọng nói có chút tức giận
Bụp
Sảnh lớn lên đèn sáng rực
Trịnh Nguyên có chút ngỡ ngàng
Tiểu My đứng bên bàn tiệc thịnh soạn, những chùm bong bóng được thả lơ lửng trên trần nhà. Cô cười rực rỡ nhìn anh.
"Trịnh ca, sinh nhật vui vẻ"
Anh bất động vài giây, nhất thời không biết nên nói gì lúc này.
Cô nắm tay anh, kéo anh ngồi vào bàn tiệc.
Bàn tiệc trước mặt chỉ là những món ăn đơn giản, nhưng lại được bày trí vô cùng bắt mắt. Không khó để nhận ra, người nấu đã bỏ bao nhiêu tâm huyết vào nó.
"Anh lại quên sinh nhật của mình đúng không?"
Cô ghẹo khi thấy anh nãy giờ vẫn im lặng
Trịnh Nguyên cười, nhưng ánh mắt đọng lại ươn ướt nước.
Trịnh Nguyên: "Anh không quên, chỉ là anh chưa từng nhớ"
Câu nói khiến lòng cô có chút nhoi nhói. Sinh nhật sao lại nói những câu đau lòng thế này.
Tiểu My vờ như không nghe, gấp đồ ăn bỏ vào dĩa anh.
"Anh thử đi, đừng có chê nha"
Trịnh Nguyên cười, nếm thử thức ăn trên dĩa. Đúng là mùi vị không mấy đặc biệt, nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy ấm lòng vô cùng.
Anh gật gật đầu, tỏ vẻ tán thưởng
Thấy được anh khen, cô mừng ra mặt, bắt đầu vừa ăn vừa luyên thuyên nói.
Buổi tiệc lãng mạn êm đềm của hai người nhanh chóng kết thúc, đơn giản là vì cả hai đều không ăn nhiều.
Tiểu My kéo anh lên phòng, đẩy anh vào phòng tắm kèm theo nụ cười ma quái.
"Anh tắm đi"
Anh có chút ngạc nhiên. Bà Trịnh, đang muốn giở trò gì đây.
"Bà Trịnh, em có ý gì đây"
Cô để tay lên miệng ra vẻ bí mật.
"Em còn nhiều bất ngờ dành cho anh"
Anh nhéo yêu mũi cô, sau đó bước vào phòng tắm.
Khỏi phải bàn về tốc động tắm của Trịnh Nguyên. Trong lòng thầm cười, Tiểu My của anh thật là biết cách dẫn dụ người khác.
Trịnh Nguyên bước ra từ phòng tắm, và hoàn toàn bất động khi nhìn người trước mặt.
Tiểu My mặc bộ đồng phục học sinh, chỉ có điều chiếc váy được cắt khá ngắn, để lộ cặp chân trắng ngần nõn nà. Chiếc áo cũng cắt ngắn lên hở rốn, mỏng manh không thể che được toàn bộ cặp ngực tròn đầy của cô.
Tiểu My trên tay cầm chiếc bánh sinh nhật không quá cầu kì, nở nụ cười như nắng mai nhìn anh. Cũng giống như 5 năm trước cô tìm thấy anh trong công viên, nụ cười vẫn rực rỡ như thế.
Trịnh Nguyên dường như không còn tâm trạng để ý đến chiếc bánh kem trên tay cô. Máu trong người rần rần sôi sục.
"Tiểu My, em đang thử độ kiên nhẫn của anh?"
Cô cười lém lỉnh, đặt chiếc bánh kem xuống bàn. Tiểu My tiến tới gần anh, để bầu ngực tròn đầy cạ vào bờ ngực vững chải của anh. Trịnh Nguyên hơi khựng lại, hôm nay cô không mặc áo ngực.
Hai tay Tiểu My choàng lên cổ anh, nụ cười tinh ranh bây giờ trông thật ma mị.
"Ông Trịnh, đêm vẫn còn dài"
Câu nói vừa dứt, cô đã chủ động hôn lên môi anh, nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại kíƈɦ ŧɦíƈɦ khó tả. Cô để đầu lưỡi mình lướt nhẹ qua môi anh, từng chút từng chút cắи ʍút̼ bờ môi ngọt lịm ấy.
Trịnh Nguyên có chút bất ngờ, nhưng nhanh chóng chiếm lại thế thượng phong. Anh siết chặt cô vào lòng, để hai đầu ngực của cô cạ vào người anh. Anh cắn mạnh môi cô, tay nhanh chóng di chuyển xuống ngực cô mà xoa nắn.
Chiếc áo vừa mỏng vừa ngắn không đủ để che hai đầṳ ѵú đã cương cứng của cô. Anh dùng tay chà sát nơi đầu ngực, day day nhẹ làm cô rên rĩ trong cổ họng.
Trịnh Nguyên nhìn gương mặt đỏ lựng của cô thì trong tâm hừng hựng, anh nhanh chóng đẩy cô té xuống giường. Cô ngã xuống, làm cho chiếc váy ngắn cũng theo lực hất lên một tí.
Trịnh Nguyên như ngây dại, hôm nay, cô cũng không mặc qυầи ɭóŧ. Anh có thể thấy được tâm động xinh xắn đỏ hồng của cô, lấp ló bên trong chiếc váy.
Anh định nằm đè lên người cô thì Tiểu My đã cản lại. Cô ngồi dậy, tay từ từ để lên môi anh, đôi mắt quyến rũ đến ma mị
"Ông Trịnh, từ từ đã, em còn nhiều bất ngờ muốn dành cho anh"
Trịnh Nguyên như bị thôi miên, bất giác làm theo lời cô một cách vô thức
Cô để anh ngồi xuống giường, sau đó từ tốn quì xuống chân anh. Tiểu My giúp anh giải phóng thằng nhỏ hư hỏng đang đòi hỏi của anh khỏi chiếc quần jogger. Trịnh Nguyên có chút ngỡ ngàng, nhưng vẫn im lặng xem cô sẽ làm gì.
Côn ŧɦịŧ của anh bây giờ đã cương cứng nóng hổi, Tiểu My vuốt ve đầu nấm nóng ấm của anh, sau đó thì từ từ chà sát phần thân.
Trịnh Nguyên cảm nhận được cơn sướng đang chạy dọc sống lưng, anh gầm gừ trong cổ họng.
Tiểu My dùng tay ma sát lên xuống ƈôи ŧɦịŧ của anh mỗi lúc một nhanh, càng lúc càng điêu luyện. Nhìn đôi mắt anh mờ đi vì du͙ƈ vọиɠ, cô khẽ cười ranh, sau đó thì bỏ ƈôи ŧɦịŧ của anh vào miệng.
Trịnh Nguyên mở to mắt, bất ngờ trước hành động của cô, toàn thân anh rần rần lửa tình. Anh muốn kéo đầu cô ra, nhưng cơn động tình khiến toàn thân anh như bất lực. Cái miệng nhỏ xinh đó, đang nuốt lấy thằng nhỏ của anh mà bú ʍúŧ.
Tiểu My như muốn nghẹn ở cổ họng, thằng nhỏ của anh thật sự quá lớn. Cô mút thật sâu, sao đó nhả ra. Cô lê lưỡi liếm dọc phần thân ƈôи ŧɦịŧ của anh, sau đó lại nuốt trọn lấy nó. Tay cô bắt đầu chà sát lên xuống, miệng ngậm lấy phần đầu nấm nóng hổi của anh mà mút chùn chụt.
Trịnh Nguyên bắt đầu không làm chủ được bản thân, động tác của cô làm cho thằng nhỏ vốn đã bất trị của anh càng thêm lộng hành.
"Ưm…ưm…."
Anh bóp lấy cái miệng nhỏ của cô, kéo cô ra khỏi ƈôи ŧɦịŧ của mình. Trịnh Nguyên đặt cô lên đùi, đôi mắt nhuốm màu du͙ƈ vọиɠ nhìn cô chằm chằm.
"Nói mau…ai dạy em???"
Tiểu My nhìn biểu cảm của anh thì gục mặt.
"Em chỉ muốn làm anh vui thôi mà"
Trịnh Nguyên nâng cằm cô lên, xoa xoa đôi môi anh đào hư hỏng.
"Em muốn làm anh vui????"
Gật gật
Trịnh Nguyên nở nụ cười
Nụ cười thật nham hiểm
"Đêm nay anh sẽ vui với em"
"Bà Trịnh"