Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường - -------------------------------------------------
Chờ mọi người ngồi ngay ngắn, đạo diễn Vương cùng hai biên kịch có việc đột xuất mới chậm rãi khoan thai tới.
Tổ Kỳ vốn cũng không phải là tính cách hướng ngoại, tại loại trường hợp có thể được xưng là xã giao này, cậu còn có chút không quen, chỉ là dựa theo Đoạn Khải căn dặn lần lượt hướng từng đạo diễn biên kịch kính rượu, ngay cả trợ lý đạo diễn giúp cậu truyền tin, thậm chí còn bị kéo vào các loại phân tổ trong đoàn.
Như thế một vòng, cũng không có nơi nào còn cần Tổ Kỳ đứng ra vì thế cậu yên lặng ngồi ở bên cạnh Đoạn Khải ăn lẩu.
Mùa đông khắc nghiệt ăn món lẩu nóng hổi là một sự hưởng thụ, Tổ Kỳ cởi áo khoác dày ra, chỉ mặc kiện áo lông đơn bạc, liền vén lên tay áo mà ngồi gặm lấy gặm để.
Bên trong bao sương máy sưởi mở rất đủ, không bao lâu Tổ Kỳ liền bị máy sưởi lẫn hơi nóng trong nồi hun đến trên trán tràn ra một tầng mồ hôi.
Đoạn Khải đang cùng biên kịch tán gẫu, thấy thế xé cái khăn giấy đưa cho Tổ Kỳ: "Cầm."
Tổ Kỳ vội vã đem vịt ruột bỏ vào bên trong đĩa dầu, dùng một tay khác từ trong tay Đoạn Khải tiếp nhận giấy ăn, lung tung tại trên trán lau lau rồi hai lần sau đó gắp lên ruột vịt bỏ vào trong miệng.
Ăn ngon thật...
Tổ Kỳ cảm giác mình cả người đều như được thăng hoa, hưởng thụ tựa hồ đuổi đi bôn ba mệt nhọc ban ngày.
Cậu liền gắp một đũa ruột vịt đặt ở bên trong nồi đun nước, canh lấy thời gian vớt lên, vừa muốn hướng trong bát của mình thả vào, bất thình lình cảm thấy được một đạo ánh mắt cực kỳ cường liệt.
Tổ Kỳ dừng một chút, theo bản năng quay đầu nhìn lại ——
Tiếp liền đối diện với một đôi con ngươi trong suốt sáng ngời màu nâu nhạt.
Tổ Kỳ này mới đột nhiên nhớ tới, ảnh đế bảy trăm triệu Kiều Y Dương vẫn ngồi ở bên cạnh mình, nhưng là ảnh đế này thực sự quá an tĩnh thật không có độ tồn tại, cho nên Tổ Kỳ mời rượu xong liền đem hắn quên mất...
Kiều Y Dương lúc chúc rượu liền cởi ra vật che chắn trên người chỉ mặc một bộ áo nhung rộng rãi màu đen, chèn ép da thịt của hắn càng trắng nõn.
Mặc dù Kiều Y Dương là ảnh đế đã cầm mấy giải thưởng, dù sao chỉ là người mới hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, bên ngoài càng thiên về sạch sẽ tuấn tú, khí chất so với tiểu thịt tươi thành thục thận trọng không ít.
Lúc Tổ Kỳ biết được Kiều Y Dương sắp diễn vai nam chính của Cung Tường, liền lén lút tra xét tài liệu của hắn, lúc này vừa nhìn tướng mạo của hắn, trong lòng không không khiếp sợ.
Chỉ vì Kiều Y Dương cùng trên mạng bộ dáng kém nhau quá nhiều... Không đúng, nói đúng ra, hẳn là Kiều Y Dương cùng hắn trước đây bộ dáng kém nhau quá nhiều.
Trước đây Kiều Y Dương là hình tượng chàng trai hàng xóm dương quang đẹp đẽ lại có điểm trẻ con đầy đặn, mà hiện tại đã gầy đến một loại mức độ khó mà tin nổi.
Hốc mắt lõm, hai gò má cũng lộ ra, viền mắt phía dưới tràn ngập một vòng bầm đen dày đặc, thoạt nhìn là kết quả của việc lâu ngày không nghỉ ngơi tốt.
Kiều Y Dương da dẻ cực kỳ trắng nõn, như hoa tuyết cho nên bất kỳ một chút tì vết đều có thể ở trên mặt hắn hiện ra hết sức rõ ràng.
Tổ Kỳ đột nhiên nhớ tới buổi sáng Tiểu Đặng Tử bát quái Kiều Y Dương có chứng kén ăn, nhất thời tâm trạng hiểu rõ, cậu rất nhanh thu lại kinh ngạc trong mắt, ở bề ngoài sóng lớn không sợ cười cười.
Thấy Kiều Y Dương ánh mắt trước sau cố định tại chiếc đũa đang kẹp ruột vịt của cậu, Tổ Kỳ run lên đũa, cẩn thận từng li từng tí một hỏi: "Anh muốn ăn cái này sao?"
Kiều Y Dương trên nét mặt ẩn ẩn hàm khát vọng, lại lắc đầu, lễ phép khước từ nói: "Không được, cảm tạ."
Tổ Kỳ đoán được Kiều Y Dương có thể sẽ để ý đũa cậu đã dùng qua, liền không kiên trì đem ruột vịt nóng toàn bộ gắp đến trong bát của mình, ở bên trong đĩa dầu chấm hai lần.
Vừa định bỏ vào trong miệng, lại cảm giác được cái loại ánh mắt thèm khát kia của Kiều Y Dương.
Tổ Kỳ động tác dừng một chút, bất động thanh sắc đưa mắt hướng bên cạnh dời mấy phần.
Sau đó liền thấy Kiều Y Dương xoay người lại hướng mặt về phía cậu, hai mắt trực câu câu nhìn mình.
Tổ Kỳ: "..."
Dù cậu da mặt dày đi nữa, cũng không thể dưới ánh mắt nhìn chăm chú của hắn mà thong thả ăn đồ ăn, nghĩ đến Kiều Y Dương có chứng kén ăn, Tổ Kỳ càng thêm ăn không ngon.
Vì vậy Tổ Kỳ yên lặng để đũa xuống, cầm lấy giấy ăn lau miệng.
Kiều Y Dương thấy thế, vội hỏi: "Cậu không cần để ý tôi, coi như tôi không tồn tại là được."
Tổ Kỳ nghĩ thầm một ly cà phê siêu cấp lớn* đang bên cạnh, đồng thời không chớp mắt theo dõi cậu, cậu vẫn không có tâm lớn đến đối với hết thảy ngoảnh mặt làm ngơ.
*
Ly cà phê lớn là ý chỉ ngôi sao điện ảnh có tầm cỡ trong ngành công nghiệp giải trí còn tùy theo tên có thể gọi là A Coffe, B coffee..vv( đây là nghĩa theo như Đài Loan đề cập), còn các khu vực khác thì cũng có nghĩa tương đương chư chỉ vị trí quan trọng vai trò to lớn gì đó tùy theo ngữ cảnh.(Theo Baidu) "Tôi đã ăn no." Tổ Kỳ nói.
Kiều Y Dương tựa hồ cũng nhận ra được nhìn người khác như vậy không quá tốt, kéo khóe miệng lúng túng nở nụ cười, sau đó nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn chằm chằm bát không của mình mà ngẩn người —— hắn từ đầu đến cuối cũng không có nhúc nhích đũa.
Bốn phía một mảnh tiếng cười cười nói nói, cũng chỉ chỗ của hắn phảng phất bị bao phủ áp suất thấp vô hình.
Có lẽ là những người khác phát hiện dị dạng của Kiều Y Dương, cũng là không dám lên trước đến gần bắt chuyện, hơn nữa Chu Hải sắc mặt khó coi tọa trấn bên cạnh, mọi người càng là có thể cách bao xa liền cách bấy nhiêu.
Tổ Kỳ nhàn đến nhàm chán, nhưng thật không tiện sớm rời khỏi chỉ có thể lấy điện thoại di động ra lướt weibo.
Kết quả lướt một lần liền lướt ra vấn đề. Chuyện Dư Mỹ Đồng và Đoạn Khải chuyển sang công ty khác đã dấy lên không ít phong ba trên weibo, sau đó Tổ Kỳ không hiểu ra sao bị lôi ra làm lá chắn, lực chú ý của cư dân mạng lại từ từ chuyển lên trên người cậu.
Theo như lời Đoạn Khải nói, cư dân mạng đều là não cá vàng, huống hồ lời đồn như mưa gió trên mạng không bằng không chứng sẽ chẳng kéo dài bao lâu, làm như không nhìn thấy là được rồi.
Tổ Kỳ cũng hiểu được lời Đoạn Khải nói, mắt nhìn nhiệt độ của bản thân thật vất vả mới hạ xuống, nào có biết mới sau một bữa cơm, tên của mình lại xuất hiện lần nữa trên trang nhất hot search.
Theo sát phía sau chính là tên Đường Mạc Ninh, cùng với "Tổ Kỳ làm cao, kiêu ngạo", "Tổ Kỳ và Đường Mạc Ninh triệt để trở mặt nhau".
Tổ Kỳ: "..."
Cậu đột nhiên cảm thấy chính mình cần phải đi mua vé xổ số, cư nhiên trong vòng một ngày đồng thời bị hai cái nồi lớn đập trúng đầu.
Vừa bấm vào nhìn, lại là mấy cái blog doanh tiêu lấy việc hơn một tháng trước Đường Mạc Ninh đến bệnh viện bị cậu cự tuyệt ra nói, còn kèm theo tấm hình Đường Mạc Ninh cuối đầu ủ rũ đi ra khỏi bệnh viện.
Phía dưới bình luận chia làm vài phái.
Có Fan cuồng của Đường Mạc Ninh như người điên bắt lấy ai liền phun tung tóe cắn loạn;
【 Bất quá chỉ là dựa vào cái bụng mà ôm được đùi vàng của Tiết Giác, cầm lông gà lại còn coi thành lệnh tiễn mà tự cao tự đại, trong vòng ngoài vòng có người nào không biết Tổ "phương tiện công cộng" là cái đức hạnh gì. 】
【 Ôm Ninh Ninh của chúng tôi, cãi nhau cấu xé gì đó cũng đừng mnag Ninh Ninh của chúng tôi vào có được không? [ mỉm cười ][ mỉm cười ] Tiểu Ninh của chúng tôi không giống với một số người khác, cậu cái gì cũng không hiểu, vẫn chỉ là đứa nhỏ. 】
Cũng có bởi vì tĩnh tâm dưỡng thần phấn mà có một số người là fan của Tổ Kỳ hoặc một số thì từ thù thành bạn;
【 ôi uy, cậu ta vẫn chỉ là đứa nhỏ 26 tuổi cơ, vậy trên đời này chắc ai cũng là bảo bảo nhỉ? Ta cũng chỉ là một bảo bảo 240 tháng tuổi nha! [ đầu chó ] 】
【 nói thật, trước kia tôi không thế nào yêu thích Tổ Kỳ thậm chí có thể nói là chán ghét, sau đó mua đồ của cậu ấy, liền thuận lý thành chương đối với cậu ấy quan tâm kỹ càng một chút, tôi phát hiện cậu ấy là một người rất lương thiện, mỗi tháng đăng weibo dùng một cái tay đều có thể đếm, tất cả đều là cùng công tác có liên quan, xin nhờ một chút cái đám người muốn đạp Tổ Kỳ có chừng có mực được không?! 】
【 Như lầu trên, nếu như Tổ Kỳ thật sự muốn xào túc nhiệt độ, ba ngày hai phát vài bức ảnh Tiết Giác cùng con trai của bọn họ là được rồi, quốc dân lão công nhiệt độ dù sao cũng hơn tên Đường Mạc Ninh kia nhiều đi? 】
Còn có người qua đường vào góp vui;
【 chờ xoay ngược lại... 】
【 còn có cái rắm xoay ngược lại, ngược lại lần này tôi đứng về phía Tổ Kỳ, tôi muốn là thay Tổ Kỳ nói, không tát hăn hai bạt tay coi như tốt, lúc trước dựa vào Thạch Hạo cùng Trần Mỹ Hinh giẫm Tổ Kỳ mà thượng vị, bây giờ còn muốn Tổ Kỳ coi hắn là tổ tông mà cung phụng? Tôi khuyên hắn nên đi nằm mơ đi. 】
【 không nói những cái khác, Fan cuồng của Đường Mạc Ninh thật là làm cho tôi mở mang tầm mắt... Không trêu chọc nổi không trêu chọc nổi, chuồn chuồn. 】
【 Oa! Tổ Kỳ từ lúc nào mà đã có fan bảo vệ?! Còn có Đường Mạc Ninh không phải đang "hot" hay sao?! Làm sao lại bị dồn ép thế kia?! Cảm giác ta đã cùng thế giới này chệch đường ray! or2 】
【 Lầu trên là nhà quê mới lên à? Để tôi đến phổ cập kiến thức cho một chút nhé, trước đây không lâu Tổ Kỳ vạn người chế giễu đã dựa vào cửa hàng Taobao mà khắc phục khó khăn, còn tiểu thịt tươi hết thời Đường Mạc Ninh, đã sớm nát bét. 】
Tuy rằng khu bình luận bị bộ phận Fan cuồng của Đường Mạc Ninh chiếm lĩnh, nhưng càng nhiều người qua đường lý trí, dăm ba câu liền đem blog doanh tiêu bị Đường Mạc Ninh mua chuộc cũng nhìn thấu.
Vốn là chuyện này coi như là như thế trôi qua, không nghĩ tới Liễu Tĩnh đột nhiên chuyển phát một blog doanh tiêu có lượng theo dõi lớn nhất trên weibo.
【 Mọi người từ khi nào có thể bỏ qua cho việc xấu như vậy? Tôi thấy cái tin bôi đen Tổ Kỳ này chính là bị một số người mua thủy quân giật dây sau lưng, ở đây tôi xin khuyên người kia một câu, cậu không có bản lĩnh làm mất vai nam chính, lại đố kị Tổ Kỳ bằng thực lực của mình mà lấy được vai nam số hai, còn nghĩ làm sao đem đối phương kéo vào trong vũng bùn, không bằng nghĩ cách làm thế nào có thể trụ lại trong giới đi không thì sẽ có ngày chẳng còn đường lui. 】
Liễu Tĩnh từ trước đến giờ tính cách mạnh mẽ miệng độc ác, lần này càng là không để lại một chút tình cảm trực tiếp mắng Đường Mạc Ninh.
Không tới nửa giờ, phía dưới bình luận số lượng liền đột phá lên năm con số.
Hầu hết đều khen Liễu Tĩnh ngay thẳng, cũng điên cuồng mắng chửi Đường Mạc Ninh.
Khi mọi người nhìn lại, lúc trước Đường Mạc Ninh ỷ có Thạch Hạo cùng Trần Mỹ Hinh làm chỗ dựa, trong vòng giải trí muốn làm gì thì làm, tùy ý kéo giẫm chèn ép Tổ Kỳ, là điểm ô uế vĩnh viễn tẩy không trắng.
Dù cho bây giờ Đường Mạc Ninh ở chỗ Tổ Kỳ bị khi dễ, mọi người chỉ có thể gọi thẳng là đã nghiền.
Đương nhiên cũng có người chỉ trích Liễu Tĩnh cọ nhiệt độ, nói Liễu Tĩnh một năm trước còn nhiều lần cự tuyệt phỏng vấn Tổ Kỳ, hiện tại chạy đến xum xoe, là một nữ nhân tâm kế.
Đối với ngôn luận lần này, Liễu Tĩnh cũng không có lựa chọn không nhìn, còn chọn lựa một cái phê bình lợi hại nhất mà trả lời.
【 tôi thừa nhận trước đây tôi cũng là người yêu thích kẻ ngoan ngoãn bảo sao nghe vậy, việc đã đến nước này, tôi chỉ có thể tận lực sửa đổi khuyết điểm của bản thân. 】
Đương nhiên, còn có phần nhỏ người để ý đến việc Tổ Kỳ nhận vai diễn mới, dồn dập biểu thị hiếu kỳ, dò hỏi Tổ Kỳ đến tột cùng là nhận vai gì.
Vì vậy, Tổ Kỳ luôn luôn ở trên năm vị trí đầu của hot search, luôn cao không hạ...
Tổ Kỳ nhìn đến đau tim, thẳng thắn mặt không hề cảm xúc tắt điện thoại di động, cầm lấy đũa tiếp tục gắp rau.
Bên cạnh Kiều Y Dương vẫn luôn chú ý động tĩnh của Tổ Kỳ, bọn họ cơ hồ là ngồi cánh tay sát bên cánh tay,Kiều Y Dương chỉ dùng nhẹ nhàng thoáng nhìn có thể nhìn thấy Tổ Kỳ lướt weibo.
Thấy Tổ Kỳ nhẹ như mây gió để điện thoại di động xuống, tiện đà cầm lấy đũa, một bộ hoàn toàn không bị tin tức trên đó ảnh hưởng đến, Kiều Y Dương biết vậy nên kinh ngạc, không khỏi nhìn nhiều mấy lần biểu tình trên mặt Tổ Kỳ.
Đích xác rất bình tĩnh.
Đúng như fan của cậu ta nói, rất là tâm lặng như phật.
Kỳ thực Kiều Y Dương có lẽ là trước đây nghe nói một ít chuyện không tốt của Tổ Kỳ, bởi vậy ngày hôm nay lâm thời biết được nam hai là Tổ Kỳ, hắn có chút mệt mỏi.
Hắn là người ghét kẻ lẫn lộn tâm cơ, chỉ muốn yên lặng tuân thủ nghiêm ngặt việc đóng phim, huống hồ hắn hiện tại dáng vẻ ấy cũng không tiện nhiều lần xuất hiện ở trước mắt đại chúng.
Mà là vừa nãy nhìn thấy bộ dáng Tổ Kỳ từng ngụm từng ngụm ăn cơm, Kiều Y Dương trong lòng đối với Tổ Kỳ bài xích lập tức ít đi hơn nửa.
Hắn là thật sự rất ước ao...
Có lẽ Tổ Kỳ tính cách căn bản không như trên mạng là xấu như vậy...
Tổ Kỳ căn bản không biết Kiều Y Dương trong đầu bảy chuyển tám loan suy nghĩ nhiều như vậy, càng không biết độ hảo cảm của Kiều Y Dương đối với cậu xẹt xẹt xẹt tăng lên.
Từ bên trong nhà hàng lẩu đi ra, đạo diễn Vương liền nhiệt tình mời mọi người đi club phụ cận để ca hát, Tổ Kỳ ngũ âm không đầy đủ cũng không muốn bêu xấu, liền tìm cớ từ chối.
Một mình trở lại khách sạn, Tổ Kỳ tắm rửa xong bên hông chỉ quấn khăn tắm, liền ngồi ở bên giường chơi điện thoại di động.
Cậu mở ra khung chat sáng nay trò truyện cùng Tiết Giác, nhìn tin cuối cùng mình gửi qua lại không có phản hồi, do dự có nên hay không gửi thêm tin nhắn.
Nhưng là nhắn cái gì đây?
"Đã ngủ chưa?"
"Ăn cơm chưa?"
"Còn ở công ty tăng ca sao?"
"Đang làm gì đó?"
Không được không được, những câu nói này rất rõ ràng cho thấy đang tận lực tìm đề tài, thật giống thẳng nam mà giống y như bọn con gái, hơn nữa Tổ Kỳ không biết ở nơi nào từng thấy, "Làm gì đó" câu nói này giống như là "Tôi nhớ anh ".
Tổ Kỳ nghĩ tới nghĩ lui, ở khung nhập tin gõ hơn nửa ngày, cũng không có tìm được phần mở màn thích hợp.
Ngay lúc cậu mủ rũ muốn từ bỏ, khung trò chuyện bên trong đột nhiên xuất hiện nhiều hơn một câu nói.
【 Em cuối cùng là muốn nói cái gì? 】
(ủa tui nói nè cái này là canh tin nhắn cả ngày hả cha nội) Tổ Kỳ thoáng chốc sửng sốt, thật lâu mơi phản ứng thì ra là Tiết Giác gửi tin nhắn, có thể do đầu óc còn mê man nên cậu gò bừa một kí tự.
【? 】
Rất nhanh, Tiết Giác lại trả lời.
【 Em đã trong khung tin nhắn gõ hơn mười phút. 】
Tổ Kỳ: "..."
Không biết làm sao, hai má Tổ Kỳ đột nhiên thiêu hồng lên, nóng đến trái tim ầm đông nhảy lên, khó giải thích được có loại cảm giác chột dạ khi làm việc xấu bị người khác bắt được.
Tổ Kỳ cảm thấy chính mình cần phải tìm cái lý do qua loa lấy lệ một chút, kết quả cậu mới vừa nghĩ như vậy xong, Tiết Giác đã gọi video qua.
Mà Tổ Kỳ ngay cả nghĩ cũng không nghĩ đã nhận.