Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường - -------------------------------------------------
Vì vậy Tổ Kỳ trơ mắt nhìn Tiết Giác ném đồ vật đang thu dọn đi, không chút do dự quay người xuống xe, quyết tuyệt như một tra nam điển hình.Bất quá nếu theo như tính cách mà tiểu thuyết thiết lập, Tiết Giác đối với nguyên chủ cùng con trai hắn đúng là tra nam.
Tổ Kỳ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, theo bản năng duỗi tay hô: "Tra... Không phải, anh hai à anh sinh khí cái gì? Tôi chỉ đùa một chút mà thôi mà, tôi không phải chê kỹ thuật hóa trang của anh không tốt, tôi chẳng qua là cảm thấy anh còn có thể nâng cao thêm một bậc."
Tiết Giác đối với lời nói Tổ Kỳ ngoảnh mặt làm ngơ, sải bước đến trước cửa tiệm, bốn nhân viên đứng trước cửa lập tức cúi chào.
Tổ Kỳ trong lòng biết Tiết Giác là quỷ hẹp hòi liền cáu kỉnh, nheo mắt lại trên sự đau khổ của người khác, một bên xuống xe một bên vừa lầm bầm lầu bầu: "Anh sinh khí tôi liền cao hứng."
Không còn lớp hóa trang như thằng hề xấu tàn bạo kia, Tổ Kỳ rốt cục tìm về lòng tự tin, mặc cái áo sơ mi hồng chói cùng quần thể thao ung dung thong thả đi tới bên cạnh Tiết Giác.
Đối mặt với ánh mắt như nhìn người quái dị của bốn nhân viên, Tổ Kỳ cười cùng với các nàng hỏi thăm một chút: "Chào các cô, tôi là người nhà của Tiết Giác."
"..." Các nhân viên trầm mặc nửa ngày, sau đó đem tầm mắt nghi vấn chuyển đến trên người Tiết Giác.Tiết Giác tựa hồ không nghĩ tới Tổ Kỳ thật sự dám mặc quần áo kỳ quái như vậy nghênh ngang đi tới, biểu tình như sắp hóa đá, cả người lộ ra khí tức khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Giây lát, Tiết Giác nghiến răng nói rằng: "Đúng, đây là người nhà của tôi, các người nhanh đem cậu ta đi đổi quần áo khác."
Biểu tình trên mặt của các nhân viên ngay tức khắc dại ra, bất quá họ rất nhanh phản ứng lại, vội vã treo lên nụ cười nhiệt tình tiếp đón, như ong vỡ tổ đem Tổ Kỳ đi, cẩn thận từng li từng tí một đem cậu đưa vào trong.Tiệm này vốn là cửa hàng quần áo thiết kế cao cấp, giống với chế độ trong làng du lịch của Tiết thị, thực hành chế độ hội viên, phàm là có thể bước vào trong này đều nhất định là người có địa vị xã hội.
Bởi vậy bình thường người trong tiệm không nhiều, người có thân phận như Tiết Giác đều sẽ có trợ lý riêng mỗi tháng đến đặt và lấy quần áo, sẽ không đích thân đến trong cửa tiệm đi dạo chọn lựa sản phẩm.
Mà đây không phải là trọng điểm.
Mấu chốt ở chỗ Tiết Giác lần đầu tiên tự mình đến đây cư nhiên liền mang "Tiết phu nhân" bị bao dưỡng trong truyền thuyết,hơn nữa " Tiết phu nhân " này còn là nam nhân mang thai?!
Cái này nếu truyền ra, chắc chắn sẽ thành tin tức khủng bố!
Các nhân viên đối diện nhìn nhau, đều thấy được từ trong mắt nhau sự tiếc nuối sâu sắc. Dù cho Tiết tiên sinh cùng "Tiết phu nhân" ra cửa không có cố ý giấu giấu diếm diếm, bọn họ xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp cũng không có thể tùy ý nhiều chuyện việc riêng tư của khách hàng.Đáng tiếc một cái tin tức lớn như vậy phải giữ bí mật, thiệt là không phun ra thì không thể nuốt trôi mà, chỉ có thể để bọn họ thảo luận âm thầm.
...
Tổ Kỳ từ trước tới giờ chưa từng tới tiệm bán quần áo cao cấp như vậy, không khỏi hiếu kỳ hết nhìn đông tới nhìn tây.Cậu trước khi xuyên qua chỉ là một nhân viên IT tầm thường, tiền lương ít ỏi, mỗi ngày trôi qua đều chỉ đi đi lại lại giữa công ty và nhà, mua bộ quần áo mà lên đến bốn chữ số thì luôn do dự.Loại địa phương chỉ có người giàu có nứt đố đổ vách này mới ghé, trước khi xuyên qua Tổ Kỳ e sợ tới mức đi ngang qua cũng không dám liếc nhìn một cái, sợ bị ánh sáng lòe lòe bên ngoài chói mù mắt chó.Mà bây giờ, cậu có thể như một ông hoàng tự do vào cửa hàng còn được các nhân viên vây quanh,không biết này có tính là phục lợi duy nhất khi được xuyên qua hay không—— biến thành người có tiền.
Nhớ tới 1000 vạn bên trong thẻ ngân hàng, Tổ Kỳ không tự chủ được ưỡn ngực, dù cho có mặc trang phục kỳ quái cũng cảm giác có niềm tin rất nhiều.Không thể phủ nhận là thái độ phục vụ trong tiệm quần áo cao cấp thiệt là tốt, các nhân viên làm việc đầy nhiệt tình vì Tổ Kỳ chọn lựa một đống quần áo thích hợp, lúc đợi sửa chữa lại áo, bọn họ liền bưng tới nước sôi để nguội cùng một bàn trái cây ăn vặt, ngồi ở bên cạnh bồi Tổ Kỳ tán gẫu.Tổ Kỳ uống nước sôi để nguội, bắt đầu đàng hoàng trịnh trọng nói hưu nói vượn: "Tôi và Tiết Giác là tại một bữa tiệc xã giao mà nhận thức, thời điểm nhìn thấy liền nhất kiến chung tình, triển khai kế hoạch một khóc hai nháo ba thắt cổ để theo đuổi, tôi lúc đó đối với anh ta không cảm giác, anh ta liền nửa đêm đem đàn ghi ta chạy đến dưới lầu nhà tôi hát tình ca, giọng ca của anh ta giống như là ma âm thúc vào tai..."
Tổ Kỳ nói đến hưng khí bừng bừng, bỗng nhiên thấy sắc mặt say sưa nghe bóc phét của bọn họ thay đổi, vội vàng đứng lên, tự tìm lý do tản ra, một người trong đó trước khi đi không ngừng đối Tổ Kỳ ho khan.
Tổ Kỳ săn sóc nói: "Cổ họng không tốt nên uống nước nóng."
Tiểu cô nương một mặt tuyệt vọng chạy ra.
Tổ Kỳ không hiểu ra sao bưng lên nước sôi để nguội uống một hớp, đang muốn đứng lên, lại bất thình lình nghe giọng nói âm trầm của Tiết Giác: "Cậu nói lại rõ ràng cho tôi, tôi khi nào chạy đến dười lầu nhà cậu ca hát?"
"..." Tổ Kỳ vỗ đầu một cái làm ra bộ dạng bổng nhiên tỉnh ngộ, cơ trí tìm câu trả lời đáp lại, "Không phải là anh sao? Thật ngại quá, tôi nhớ nhầm,hình như là bạn trai trước của tôi từng làm vậy."
Nghe vậy, sắc mặt Tiết Giác lại đen thêm một tầng, hắn bình tĩnh nhìn Tổ Kỳ nửa ngày,vẫn bỏ ra một câu: "Không nhìn ra cậu trước đây cậu có mối tình lãng mạng nhỉ?."
Nam nhân mà, đều sẽ có lòng hư vinh.
Nghe Tiết Giác vừa nói như thế, Tổ Kỳ nhất thời tỏ ra thản nhiên, sau đó không chút lưu tình mà cười nhạo: "Anh cho rằng ai cũng như anh là một lão xử nam nhàm chán hay sao?"
Sau một hồi trầm mặc, mặt Tiết Giác trực tiếp đen thành đáy nồi.
Nếu như ánh mắt có thể giết người, như vậy thời khắc này Tổ Kỳ đã bị Tiết Giác thiên đao vạn quả. Tổ Kỳ đương nhiên không biết lịch sử tình trường của Tiết Giác, chẳng qua là căn cứ vào tiểu thuyết thiết lập về nhân vật ngàn năm chỉ là cái lốp dự phòng như Tiết Giác mà suy đoán thôi, nào biết đoán cái liền trúng?
"Không phải chứ..." Tổ Kỳ trợn tròn đôi mắt, trên mặt viết đầy vẻ mặt khó mà tin được, trên dưới đánh giá Tiết Giác một vòng, "Anh cư nhiên chưa từng yêu ai?"
Quả thực là phung phí của trời!
( vậy thì cưng hốt đi, ủa mà sớm muộn gì chả là của cưng, ảnh không yêu ai chả phải là đợi cưng đó hay sao 😏😏😏) Nếu như cậu có thể có điều kiện như Tiết Giác, bạn gái trước đã sớm có thể sử dụng thẻ mà không lo lắng. Tiết Giác một mặt bị Tổ Kỳ chọt trúng chỗ đau, trong mắt lệ khí cơ hồ có thể hóa thành thực thể tràn ra,ánh sáng bốn phía cũng không thể nào xua tan được áp suất thấp lan tràn ở đây.
"Tổ, Kỳ." Tiết Giác từ yết hầu bên trong gian nan bỏ ra hai chữ, con ngươi đen nhánh trừng trừng nhìn chằm chằm sắc mặt từ từ xanh lên Tổ Kỳ, "Cậu có tin hay không tôi có một trăm loại phương pháp làm cho cậu mãi mãi cũng đừng nghĩ tới mở miệng nói chuyện nữa."
Tổ Kỳ không tự chủ run run một chút, vội vàng thu liễm biểu tình, lập tức bày ra vẻ mặt hối cải: "Xin lỗi anh hai, tôi biết sai rồi, tôi chỉ là đùa giỡn chút thôi, tôi làm sao biết được anh không vui QAQ."
Nghe vậy Tiết Giác tức giận đến đầu thiếu chút nữa bạo phát, người bị chế giễu là hắn người sai cũng là hắn?
Tiết Giác sống ba mươi mốt năm, vô luận ở nhà hay là bên ngoài đều được mọi nười trân trọng, ai mà không nhìn sắc mặt hắn để làm việc? Ngược lại tên tiểu tử to gan này dám coi hắn như một con khỉ để mà trêu đùa.
Thực sự là tức chết người đi được!
Nếu không phải cân nhắc đến Tổ Kỳ đã mang thai hơn sáu tháng, Tiết Giác sợ là đã sớm không khống chế được nội tâm sôi trào, đem Tổ Kỳ coi như là một con khỉ mà nhốt vào lồng đem đến sở thú cho người ta nhìn
. Tổ Kỳ là người rất giỏi nhìn mặt đoán ra ý người khác, thấy Tiết Giác trong mắt chứa đầy tức giận, cậu vội vã cầm lấy quần áo trên tay nhân viên, như một làn khói mà biến vào phòng thay đồĐừng xem Tổ Kỳ lúc thường ưỡn bụng lớn hành động khá là bất tiện, một khi đến thời khắc mấu chốt cần thoát thân, hai cái chân dài kia chạy so với thỏ còn nhanh hơn.
Nhân viên cửa hàng đem ra vài món đều đã được sửa chữa, cố ý đem bụng nhỏ bé tăng lớn, vừa vặn có thể chứa được cái bụng mang thai của Tổ Kỳ, quần thì lại không cần sửa chữa, mặc vào vừa vặn.Tổ Kỳ mặc quần áo bình thường là tự mình động thủ, may là mùa hè y phục đơn giản, không lâu lắm cậu liền chậm rì rì mặc xong một bộ y phục.Đúng lúc này, tiếng gõ cửa bỗng nhiên vang lên.
Tổ Kỳ còn tưởng rằng là nhân viên cửa hàng đến dò hỏi, không chút suy nghĩ liền đi tới mở cửa, không ngờ tới cửa vừa hở ra một cái khe, liền bị người bên ngoài đột nhiên đẩy ra.
"Anh là ai a?" Tổ Kỳ ngẩn người, phản xạ có điều kiện lui về phía sau hai bước, giơ tay liền muốn đóng cửa lại.
Đáng tiếc sức mạnh của cậu căn bản không sánh được người bên ngoài đã sớm có phòng bị, người kia dùng tốc độ cực nhanh chen vào, ngay sau đó bắt hai tay Tổ Kỳ đem cậu cố định ở trên vách tường, đồng thời không quên dùng chân đóng lại cánh cử phía sau.Tổ Kỳ một mặt nhìn khuôn mặt anh tuấn lại thần sắc dữ tợn của nam nhân trẻ tuổi trước mắt, trong lúc nhất thời không làm rõ ràng được đây tột cùng là chuyện gì đang xảy ra.
Nam nhân tàn bạo mà trừng Tổ Kỳ, trong mắt tràn ngập nồng nặc xem thường cùng hận ý, ôm theo một tia rõ ràng là tham lam.
"Chẳng trách thời gian dài như vậy đều liên lạc không được với cậu, nguyên lai là trèo lên được cái chức "Tiết phu nhân" cao quý, cậu thật là vô lương tâm, bay lên đầu cành cây thành phượng hoàng, liền đem bằng hữu đồng cam cộng khổ quên không còn một mống."
Nam nhân ngả ngớn dùng hai ngón tay kẹp lấy cằm Tổ Kỳ, híp lại đôi mắt bễ nghễ nhìn cậu.Tổ Kỳ mặt không thay đổi nhìn nam nhân một phút chốc, một giây sau trong đầu bỗng nhiên chợt lóe một cái tên.
"Thạch Hạo?"
"Tôi còn tưởng rằng cậu ngay cả tên của tôi cũng quên." Thạch Hạo oai lên khóe miệng cười lạnh một tiếng, lập tức rũ mắt xuống,,ý tứ hàm xúc không rõ, nhìn bụng Tổ Kỳ, "Nguyên lai cậu thật có thể mang thai, mới không tới một năm liền mang thai con của Tiết Giác, nhìn cậu bề ngoài thuần lương vô hại như con thỏ, trên thực tế bản lĩnh câu dẫn nam nhân so với bất luận người nào đều lợi hại hơn hết."
Tổ Kỳ bình tĩnh nghe xong mấy câu nói của Thạch Hạo, nếu là nguyên chủ có khả năng sớm bị tức đến sôi máu, mà Tổ Kỳ không chỉ có tâm lý không chút nào gợn sóng, thậm chí còn có điểm muốn cười.
Một mặt là cậu đối Thạch Hạo không có tình cảm, thứ hai là cậu da mặt dày, từ trước đến giờ không sẽ vì đối phương vài câu miệng lưỡi công phu đem mình sinh khí đến ngu ngốc. Thạch Hạo này chiếm không ít đất diễn bên trong tiểu thuyết, hắn xuất thân là đạo diễn thế gia, sau khi tốt nghiệp đại học liền tạo nên không ít tiếng tăm và tác phẩm điện ảnh thu hút phòng vé dưới sự hỗ trợ của gia đình, bây giờ là đạo diễn trẻ nổi tiếng, tiền đồ xán lạn.
Hai năm trước Thạch Hạo lựa chọn nam số hai cho bộ phim mới, liếc mắt một cái chọn trúng nguyên chủ lúc đó còn học lớp 11, vì vậy tự tay đem nguyên chủ đưa vào vòng giải trí, từ phương diện nào đó hắn cũng được coi là ân nhân của nguyên chủ.Nhưng từ góc độ khác mà nói, Thạch Hạo cũng là mối tình đầu của nguyên chủ, càng là tội nhân đem nguyên chủ cưỡng ép bẻ cong.