Nếu tiểu Beta đã nói muốn rồi, sao hắn có thể tiếp tục không động?
Chưa kể hôm nay được tính là ngày kết hôn của họ nhỉ? Đêm động phòng?
Dù có hơi sớm.
Nhưng hắn không ngại.
Lộ Nguyên Hầu lật một cái, đè tiểu Beta dưới thân, hai ba cái lột sạch người trong lòng đến trơn bóng, áp xuống.1
"Ư... Tiên sinh..."
Vừa được người hôn, Hạ Mễ Chúc mơ hồ gọi một tiếng, đáp lại cậu là nhiều hơn những cái hôn lên mi mắt, đôi má, rồi đến đôi môi.
"Đừng sợ... Tôi sẽ thật nhẹ nhàng..."1
Hắn nói nhẹ nhàng là nhẹ nhàng...
Nhẹ nhàng xoa nắn từng tấc cơ thể cậu, nhẹ nhàng nắm lấy tiểu Chúc vuốt ve lên xuống, nhẹ nhàng tách đôi chân dài của cậu ra, để nó nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo tinh tráng của hắn, nhẹ nhàng chạm vào lối đi bí mật đã từng bị mạnh mẽ khai phá một lần kia...
"Hư..."
Tiếng rên rỉ mơ hồ bị môi lưỡi nuốt lấy.
Giữa căn phòng chỉ còn tiếng mút mát giữa hai cánh môi, tiếng da thịt cọ sát với chăn nệm, còn có tiếng nước lách nhách nhỏ vụn nhưng rõ ràng chui vào tai... Tất cả đều mang theo sắc tình cùng dục vọng ma mị.
Nơi lối đi chật hẹp bị hai ngón tay, lại ba ngón tay yêu thương, dần dần trở nên mềm mại.
Thời điểm Lộ Nguyên Hầu chạm vào đã thấy nó ướt át. Hắn không ngờ thân thể của tiểu Beta lại nhạy cảm như vậy, bị hắn trêu chọc một chút đã động tình đến mức chảy nước.
Có lẽ vì đã một lần sinh đứa nhỏ, khoang sinh sản của tiểu Beta đã được hiển lộ hoàn toàn nên những khả năng thích hợp cho quá trình gắn kết mới xuất hiện. Tựa như việc một Omega trở thành đối tượng lý tưởng cho Alpha là vì lúc động tình lối đi của họ sẽ trở nên lầy lội và mềm mại, đủ sức tiếp nhận bất cứ kích cỡ nào của Alpha, không khiến cho họ đau đớn, mà còn khiến họ nhanh chóng đạt đến khoái cảm, tìm thấy sự vui thích, hỗ trợ cho việc sinh ra đời sau.
Hiện tại Hạ Mễ Chúc chẳng khác nào một Omega, trừ việc không có tin tức tố, không có kỳ phát tình, cậu đã có khoang sinh sản thích hợp để có đời sau, có một lối đi có thể chứa được kích cỡ to lớn của Alpha là hắn.
"Tiểu Beta... Em thật ướt..."
"Hức..."
Ngón tay thứ tư gia nhập, Hạ Mễ Chúc nấc nghẹn một cái, cơ thể bị kích thích giật nãy lên.1
"Tiên sinh... Tiên sinh..."
"Ừm..."
"Tiên sinh..."
"..."
Lộ Nguyên Hầu cảm thấy hai chữ này có ma lực rất lớn đối với hắn, khiến hắn trở nên hưng phấn dị thường.
Thế nhưng tiểu Beta dù ướt cũng không thể làm càn, kích cỡ của một Alpha cấp S như hắn không phải nói chơi. Lần trước tiểu Beta chắc chắn là rất đau đớn, hắn sẽ không lại khiến cậu đau thêm lần nào nữa.
Cái chuyện làm tình này, làm không tốt, bóng ma tâm lý sẽ để lại trong bản năng của tiểu Beta.1
May mắn lúc này hắn tỉnh táo, khả năng khống chế cũng không phải để chơi. Dù người anh em đã kêu gào đòi ra trận nhưng chủ soái không cho phép, người anh em cũng chỉ còn cách đi tìm quân sư của quân địch cọ sát một chút, giao lưu tình cảm.
Cọ đến mức quân sư bắn ra, lối đi cũng triệt để mềm mại.
Lộ Nguyên Hầu rút tay ra, đặt vật to lớn nơi cửa lối đi đang chảy nước nhưng bất động không tiến vào. Hắn luồn tay, cùng tiểu Beta mười ngón đan xen, hôn hôn lên chóp mũi mướt mồ hôi cùng miệng nhỏ đang hé ra từng ngụm từng ngụm thở hổn hển vì cao trào vừa trải qua, đầu lưỡi chui vào cùng cậu dây dưa.
"Sợ không..."
Hắn ôn nhu hỏi, nhẹ thúc hông để cho vật to lớn kia chào hỏi miệng nhỏ bên ngoài lối đi mềm mại nhưng xảo diệu không cho nó tiến vào dù chỉ một chút.
"Ưm... Ư..."
Hạ Mễ Chúc mở đôi mắt đen sáng ngời nhưng lúc này lại mù sương nhìn hắn, miệng rên rỉ ngọt ngào cũng không quên lắc đầu. Ánh mắt nhiễm đầy tình ý cùng thúc giục.
"Sợ không..."
Hắn vừa hôn vừa nhìn người dưới chân, lại vừa hỏi vừa thúc hông mạnh hơn. Lần này đầu nấm đã chui vào lối đi, đặc biệt thuận lợi, không chút rào cản vướng bận nhưng vẫn khiến cho lối đi căng ra sáng bóng. Từ lúc đó hắn không hề ngừng lại đưa đẩy nhẹ nhàng, nhưng không hề vào sâu thêm chút nào. Vật to lớn nhẹ nhàng ma sát lối đi gần cửa động, ma đến tô tô ngứa ngáy.
"Ưm... A... Tiên sinh..."
Tiểu Beta lại lắc đầu, khát khao khó nhịn nhìn người đàn ông vốn dĩ là ôn nhu mười phần nhưng đối với cậu lúc này chẳng khác gì tra tấn.
"Sợ không..."
"Sợ không..."
Tiểu Beta không còn trả lời nổi nữa, đầu óc đặc quánh như tương hồ, khoái cảm như thủy triều kéo tới khi vật to lớn kia chạm vào điểm mẫn cảm bên trong lối đi, khiến cậu lại thêm một lần đạt đến cao trào.
Lộ Nguyên Hầu cảm nhận lối đi tuông ra một dòng mật ngọt ướt át, tưới lên người anh em của hắn, lại thêm từng cái đưa đẩy mà tràn ra ngoài, làm ướt nệm giường tối màu, d.âm mĩ hoặc nhân. Lối đi trở nên quá mức trơn trượt, khiến hắn vô tình khống chế không được lực đạo, trực tiếp đỉnh sâu vào trong, chạm nhẹ lên một nơi nào đó rồi bị cản lại.
"Tiểu Beta... Em khó chịu không?"
Người đàn ông lật đật dừng lại động tác, ôn nhu lo lắng nhìn người trong lòng. Nhưng hắn không đợi được tiểu Beta trả lời, mà đợi được tiểu Chúc vốn dĩ vừa mới cao trào nên mềm xuống lúc này lại cứng rắn chọi vào bụng hắn, bên trên đỉnh đầu còn rỉ nước, bôi đầy mấy khối cơ bắp.
"..."
Hạ Mễ Chúc khó khắn lắm mới trải qua cao trào, nhưng bởi vì ai đó không động nữa, khiến cho lối đi trở ngứa ngáy. Cậu bất giác vặn vẹo eo hông.
"Tiên... Tiên sinh... Cho em... Ngài động... Ư..."
Chữ "động" kia vừa ra, bên dưới cũng thật sự động, động đến Hạ Mễ Chúc phát ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào.
"Tiên sinh... Ư ư... Ngài ư... Đừng bỏ em..."
"..."
Lộ Nguyên Hầu nghe cậu nghẹn ngào, lại cảm nhận lối đi thít đến chặt cứng, ấm áp mềm mại, tràn ngập mời gọi. Hắn nghĩ... Sao hắn bỏ cho được.
"Đừng bỏ em... Ư a..."
"Không bỏ em... Thả lỏng... Tôi không muốn em bị thương... Ngoan, tiểu Beta của tôi."
"Ư ư..."
"Ngoan lắm..."
Cảm nhận lối đi trở nên trơn ướt mềm mại trở lại, Lộ Nguyên Hầu sủng nịnh hôn lên trán nhỏ mướt nước. Sau đó hắn cảm thấy cả cửa nhỏ sâu bên trong cũng vô lực hé mở ra một cái khe, thời điểm hắn thúc mạnh còn vô tình để vật to lớn chui vào một chút. Hắn lập tức quan sát biểu tình của tiểu Beta.
"Ưm ư... Ha a..."
Được lắm, thoải mái đến ngất ngây luôn. Này chính là một lần chịu khổ cả đời hạnh phúc đúng không?
Khoang sinh sản nhỏ hẹp dù là Omega bình thường mỗi lần muốn mở ra đều mang đến cho họ đau đớn khó mà nói. Thời điểm phát tình nơi này sẽ trở nên mềm mại dễ dàng mở ra, còn không có đau đớn gì đáng nói mà còn mang theo khoái cảm tràn ngập, có thể trực tiếp cao trào nếu được yêu thương.
Hiện tại Lộ Nguyên Hầu không rõ tiểu Beta là đang rơi vào trạng thái phát tình giống như Omega hay là do cái gì, nhưng chính là nó đã mở ra cho hắn, còn rất hoan nghênh hắn vào.
"Tiên sinh... Tiên sinh..."
Tiểu Beta động tình đến mơ hồ, chỉ còn biết gọi hắn theo bản năng. Lộ Nguyên Hầu cảm thấy mỗi lần cậu gọi, mị thịt bên trong lối đi sẽ như vô vàn cái miệng mềm hút lấy vật to lớn của hắn, lôi vào, khóa lại.1