Tại học viện, văn phòng kỷ luật lầu ba.
Học viên quân đội có nguyên một phòng kỷ luật. Trong phòng được trang bị thiết bị theo dõi rộng khắp học viện, cực kỳ tối tân. Nhiều camera ở những vị trí ẩn mật không dễ phát hiện càng không dễ động tay động chân cũng được trang bị không ít. Nói rõ rằng, dù Diêm Tố Nhữ có thể phóng tay đến phòng thiết bị camera của học viện thì dựa vào số camera ẩn mật này, hành vi của cô ta đều bị nhìn thấy. Có điều trong phòng vệ sinh thật sự là không có camera. Có thể nhìn thấy là camera hành lang, cảnh Diêm Tố Nhữ dẫn người đến phòng vệ sinh, đi vào khóa cửa.
Nếu chỉ có bốn tên Alpha kia thì cũng dễ nói đi, đến cả Diêm Tố Nhữ cũng đi vào nhà vệ sinh nam dành cho Alpha và Beta, này là cái lý gì chứ.
Vệ Kiêu được ủy thác của Lộ tướng, ngồi như một tên môn thần trấn trạch trong phòng kỷ luật.
Diêm Tố Nhữ và bốn tên Alpha năm hai học viện quân đội đứng một hàng bên cạnh chiếc bàn duy nhất trong phòng, đối diện với Vệ Kiêu.
Ngoài họ ra còn có hiệu trưởng, hiệu phó của học viện cùng quân nhân phụ trách phòng kỷ luật.
Từ lúc vào phòng, đến lúc xem xong video lưu trữ trong camera trên hành lang trước phòng vệ sinh cho tới hiện tại, không một ai lên tiếng nói chuyện.
Bốn tên Alpha sợ run, Diêm Tố Nhữ sắc mặt trắng bệch nhưng sự ngạo mạn sâu trong mắt cô ta cho thấy con người này vẫn không hề biết sợ.
"Xem ra môn học bắt buộc "kỷ luật quân nhân" học uổng phí rồi."
Vệ Kiêu cười cười nhìn bốn nam sinh năm hai. Điệu bộ hắn vẫn ngã ngớn, còn cười, thế nhưng ai cũng thấy rét lạnh thấu xương.
"Ở trong học viện quân đội đánh nhau, trước không nói tình huống này còn đợi xử lý, cho người bị hại một sự giải thích, riêng bản thân các người sau chuyện này sẽ cuốn gói về nhà. Hiểu không?"
Hắn không nhìn Diêm Tố Nhữ mà chỉ nhìn bốn nam sinh năm hai, tương lai sẽ thành quân nhân bảo vệ đế quốc. Bốn người không dám nói câu nào, chỉ cúi đầu đứng đó.
Cho dù họ là Alpha thì vẫn có lúc phải cúi đầu, chưa kể chuyện này họ biết họ làm sai rồi. Bọn họ trong lòng lúc này chỉ mong nhà họ Diêm, Diêm Tố Nhữ có thể cán đáng một chút, để họ không bị xử phạt quá khó coi. Bốn người họ không phải tự dưng mà đâm đầu vào làm tay sai cho Diêm Tố Nhữ, đơn giản vì mối quan hệ lợi ích trên thương trường của nhà bọn họ với Diêm gia nên họ mới giúp cô ta.
Vệ Kiêu đương nhiên hiểu vấn đề sâu xa trong này. Hắn cũng không quan tâm Diêm gia cho bọn họ cái gì. Việc hắn cần làm là cho Lộ tướng của chúng ta một đáp án vừa ý.
Mà Diêm Tố Nhữ... Diêm gia...
Lộ Nguyên Hầu nổi giận, Diêm gia cũng phải bị chém mấy nhát chứ chẳng chơi đâu.
"Giờ nói xem, đầu đuôi câu chuyện."
Vệ Kiêu nhìn lướt qua năm người, không có chuyên quyền độc đoán mà cho họ một cơ hội để chống chế, tìm đường rút lui.
Để xem họ sẽ nói cái gì.
Vệ Kiêu nói xong vẫn không thấy ai lên tiếng, hiệu phó học viện quân đội Phó Giản có chút giao tình với Diêm gia sốt ruột hỏi: "Rốt cuộc Tố Nhữ cháu gái, cháu vào nhà vệ sinh nam với bốn người họ làm gì?"
"Alpha cùng Omega ở chung một chỗ..."
Vệ Kiêu châm chọc.
"Vệ thiếu tướng..."
Phó Giản nghe không nổi, muốn ngăn cản hắn nói chuyện lại không biết nói gì.
"Còn Hạ Mễ Chúc là bị làm sao?"
Hiệu trưởng học viên quân đội Từ Khiêm liếc nhìn năm người: "Chẳng lẽ hắn thấy Diêm Tố Nhữ bị cưỡng ép nên ra tay giúp đỡ bị bốn người các ngươi đánh?"
"Phì!"
Vệ Kiêu vừa nghe đã bật cười.
Từ Khiêm liếc hắn, hắn khụ khụ mấy tiếng.
Hiệu trưởng học viện quân đội Từ Khiêm bối phận cao, ông trước là quân nhân giải ngũ nhưng quân hàm không hề thấp, là Thượng tướng. Cho dù là Lộ Nguyên Hầu, nhìn ông cũng phải hạ thấp đầu chút, cho ông tôn trọng.
Từ Khiêm không biết vụ Diêm Tố Nhữ thích thượng Lộ Nguyên Hầu, hình như ông cũng không biết Hạ Chúc còn có cái thân phận gì thì phải.
Vậy nên Vệ Kiêu lên tiếng nhắc nhở ông một chút.
"Hiệu trưởng ngài có biết gần nhất Lộ trung tướng mới kết hôn?"
Hắn cẩn thận lựa lời.
Diêm Tố Nhữ vừa nghe đã căm hận cắn môi nhìn Vệ Kiêu. Vệ Kiêu tuy không ghét gì Omega, thế nhưng hắn bị người nhà bức ép kết hôn đã lâu, Diêm Tố Nhữ còn là một người trong số đó. Hắn còn chê tính tình Diêm Tố Nhữ xấu tệ, đến xem mắt cũng chẳng muốn đi. Sau đó biết cô ta thích Lộ Nguyên Hầu, còn đã từng tỏ tình các thứ, dù chuyện trong phòng vệ sinh hắn không hiểu rõ cũng đoán được lờ mờ, vậy nên hắn càng không thích cái nữ Omega này.
Hạ Mễ Chúc tốt hay không tốt thì hiện tại cậu ấy cũng đã là bạn đời hợp pháp của Lộ Nguyên Hầu, còn sinh cho hắn một đứa nhỏ đáng yêu. Bản thân Vệ Kiêu thấy Lộ Nguyên Hầu đối xử với Hạ Mễ Chúc rất tốt, rất coi trọng, đương nhiên sẽ vui vẻ nhìn hai người hạnh phúc. Bất kể là ai có tâm tư ghen ghét lại xấu xa làm chuyện chẳng ra gì như cái việc tranh giành tình nhân thì Vệ Kiêu cũng sẽ không ưa. Diêm Tố Nhữ còn một bộ không biết hối cãi, cô ta nghĩ có Diêm gia hậu thuẫn là muốn làm gì làm?
"Đúng là có nghe nói. Nhưng Nguyên Hầu tiểu tử này không có tổ chức đám tiệc đàng hoàng, không biết có phải là không coi trọng bạn đời hay không. Nên đến giờ ta vẫn không biết nó cưới đứa bé nào."
Từ Khiêm trước tuổi tác đã đủ sức làm cha Lộ Nguyên Hầu, ông còn là thân tiền bối, gọi Lộ Nguyên Hầu một tiếng tiểu tử không sai.
"Đang nói chuyện gì sao lại chuyển sang chuyện này?"
Ông không vui nhìn Vệ Kiêu. Khi xưa ông đã cảm thấy tính tình Vệ Kiêu không đứng đắn, giờ vẫn là cái nết này. Ông làm hiệu trưởng học viện quân đội cũng có mười năm, chưa từng gặp chuyện học viên vi phạm kỷ luật như vậy. Nên chuyện hôm nay ông đặc biệt coi trọng, đang nói chuyện với Phó Giản nghe được tin ông đã không chút chần chừ theo đến. Vậy mà mấy đứa nhỏ đời này lại nữa chữ cũng không nói, "quân lệnh như núi" lại nghe vào tai này lọt ra tai kia, thật sự là khiến người thất vọng.
"À thì, Hạ Mễ Chúc chính là bạn đời của Lộ Nguyên Hầu."
Vệ Kiêu gãi mũi.
"Hả?"
Từ Khiêm đúng là bị bất ngờ, mở mắt quắc thước nhìn hắn.
"Lộ tướng quân nhất định là bị ép buộc mới phải cưới cậu ta! Cậu ta đúng là hồ ly chuyên quyến rũ đàn ông, trèo lên giường Lộ tướng rồi bắt ngài ấy chịu trách nhiệm. Cái đứa nhỏ biết đâu chừng là do cậu ta hạ tiện ăn nằm với ai mà có lại bắt Lộ tướng đổ vỏ đâu."
Chưa đợi Vệ Kiêu tỏ vẻ Diêm Tố Nhữ đã không nhịn được phát tính tình, vậy mà trực tiếp nói ra mấy lời khó nghe còn vô căn cứ như vậy.
Cả phòng kỷ luật lặng ngắt như tờ.
Vệ Kiêu nheo mắt liếc nhìn Diêm Tố Nhữ khiến cô ta đánh cái giật thót, lùi về sau một bước nhưng lại không cho rằng mình sai, kiêu ngạo hất cằm nhìn lại hắn.
"Tôi nói gì sai sao? Vệ tướng ngài miệng nói là bạn thân mười mấy năm của Lộ tướng lại không giúp bạn... A! "
Diêm Tố Nhử chưa nói xong đã bị một luồng uy áp đẩy lùi ra sau, sợ đến kêu lên.
"Alpha dùng uy áp ức hiếp Omega, tôi có thể cáo anh lên hiệp hội!"
Diêm Tố Nhữ tức điên rồi, hét lên với hắn.
Từ Khiêm dù chẳng rõ chuyện gì lắm nhưng vẫn không thích thái độ cùng cách hành xử của Omega này. Omega không phải nên điềm đạm đáng yêu sao?
.........................................................................