*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cái gì?
Mọi người lập tức nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Huy như thể nhìn thấy ma.
Bọn họ không nghe lầm đấy chứ?
Cái tên này, rõ ràng biết Uông Minh Triết có hứng thú với vợ mình, vậy mà không ngờ còn dám đáp ứng lời mời của Uông Minh Triết?
Đây không phải là tự đội cho mình cái sừng trên đầu rồi sao?
Ngay lập tức, trên khuôn mặt của tất cả mọi người có mặt lúc đó đều nở một nụ cười giễu cợt.
Mà lúc này, Uông Minh Triết nhìn Lâm Thiệu Huy đầy vẻ coi thường.
Cái tên này là muốn cùng mình đọ sức, so tài cao thấp hay sao?
Đúng là không biết tự lượng sức mình.
Nếu không có Bạch Tổ Y, thì cái tên Lâm Thiệu Huy anh là cái quái gì? Anh ta thì có thể lấy cái gì ra để đọ với mình được chứ?
"Bạch Tổ Y, nếu Lâm Thiệu Huy đã đồng ý rồi, cháu còn do dự gì nữa?"
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
Ông cụ nhà họ Thẩm liền khiển trách, trong ánh mắt tràn đầy sự đắc ý. Đúng lúc, ông ta cũng đang cố gắng tìm mọi cách để làm mối cho Bạch Tổ Y và Uông Minh Triết.
"Được rồi, cháu đi."
Nghe xong lời này, mọi người nhìn Lâm Thiệu Huy rồi nở một nụ cười nhạo báng, như thể đang xem một câu chuyện cười.
Theo như bọn thấy, hành động của Lâm Thiệu Huy không khác gì dâng vợ mình đến tận giường của Uông Minh Triết.
Đúng là một kẻ ngu ngốc.
"Xin hỏi anh Lâm có ở đây không?"
Đúng lúc này, trong đám người, đột nhiên một giọng hỏi vô cùng thành kính vang lên, trên mặt người đó tràn đầy vẻ cung kính.
"Các anh là..."
Ông cụ nhà họ Thẩm và những người khác đều ngơ ngác, khó hiểu nhìn bọn họ.
Một người đàn ông trung niên nước ngoài, mỉm cười nói: "Tôi là người phụ trách Triển lãm trang sức Kim Đỉnh, tôi tên là Smith. Tôi tới đây để đặc biệt mời anh Lâm đến tham dự cuộc triển lãm của chúng tôi."
“Bùm!”
Đầu óc của tất cả mọi người có mặt đột nhiên trở nên trống rỗng, trong lòng chấn động mạnh.
Người đàn ông trước mặt thực sự là người phụ trách Triển lãm trang sức của Kim Đỉnh sao?
Là nhân vật bên cạnh của Huyết Chủ?
Không ngờ ông ta lại đích thân đến tận nhà họ Thẩm bọn họ?
Nhà họ Thẩm bọn họ, từ bé đến lớn, bình thường đến tư cách gặp người này cũng không có, vậy mà hôm nay đối phương lại đích thân tới gặp?
Đối với họ mà nói, đây không khác gì một giấc mơ.
Mà đợi chút, hình như vừa rồi Smith có nói ông ấy đến đón anh Lâm tham dự triển lãm?
Ngay lập tức, đồng tử của mọi người đột nhiên co rút lại, sau đó tất cả đều nhìn về phía Lâm Thiệu Huy.
Bởi vì bây giờ trong nhà họ Thẩm, chỉ có duy nhất Lâm Thiệu Huy có họ Lâm.
Smith, ông ấy đến đây là để mời Lâm Thiệu Huy?
Điều này... Làm sao có thể? Nghe xong, gương mặt ông cụ
nhà họ Thẩm lộ rõ vẻ mất mát: "Ông Smith, tôi nghĩ ông đã hiểu lầm rồi. Nhà họ Thẩm của chúng tôi không có người nào họ
Lâm như ông nói."
Mọi người trong nhà họ Thẩm cũng lần lượt lộ ra vẻ thất vọng tràn trề, xem ra người kia đến đây không phải để tìm họ.
Về phần Lâm Thiệu Huy... Làm sao mà thằng con rể rác rưởi này lại là người mà Smith đang tìm kiếm được?
"Không có?"
Smith cũng sửng sốt, nhưng rõ ràng ông ấy đã nhận được lệnh của bốn ông chủ lớn, bọn họ yêu cầu ông ta đến đây để đón anh Lâm mà.
Chỉ là, điều nằm ngoài dự đoán đã xảy ra.
"Ha ha ha. Ông nội Thẩm, ông ấy đến là để tìm tôi."
Lúc này, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người Uông Minh Triết vừa cười lớn vừa đi đến.
"Là anh sao?"
Tất cả mọi người đều sững sờ, khó tin nhìn Uông Minh Triết,