Hậu quả của cả đêm không ngủ đó là hai quầng thâm mắt như gấu trúc, Tô Tiểu Manh nhìn mình trong gương, thở dài một hơi.
Cô nghe thấy tiếng Ân Thời Tu mở cửa ra ngoài rồi mới dậy.
Trong bếp có đồ ăn sáng sẵn, Tô Tiểu Manh ăn xong thì ra phòng khách xem TV, nhưng xem một hồi lại bắt đầu ngây ra, cô chống cằm, mặt mày ủ rũ.
“Tô Tiểu Manh, bây giờ em còn chán ghét tôi không?”
Tối qua, trước khi ra khỏi phòng anh đã hỏi một câu như vậy, càng làm cô khó xử hơn.
Không phải hỏi: “Em có thích tôi không”, mà là hỏi: “Em còn ghét tôi không?”
Phải nói thế nào đây? Cho dù lúc mới biết đã xảy ra chuyện hoang đường đó, cô cũng không thật sự gọi là chán ghét gì, nhiều hơn là oán trách và tủi thân.
Nếu anh là một gã đàn ông lớn tuổi cậy địa vị và quyền thế để ức hiếp một cô bé như cô thì cô mới ghét.
Nhưng một người đàn ông luôn miệng nói sẽ bù đắp cho cô và cũng làm theo những gì anh nói như vậy thì sao cô ghét được đây?
Nhưng để nói đến thích…
Tô Tiểu Manh cũng không dám gật đầu.
So với Ân Thời Tu, cô thích người đàn ông lớn lên với cô, ở dưới tầng nhà cô, quản cô còn nghiêm hơn bố mình hơn…
“Đến cuối năm, các doanh nghiệp đều đã bắt đầu tổng kết cuối năm, theo số liệu quy mô lớn đã cho biết, những doanh nghiệp giảm mạnh lợi nhuận do ảnh hưởng khủng hoảng tài chính chiếm 76% doanh nghiệp cả nước. Nhưng dưới bối cảnh khốc liệt là thế, một số bộ phận doanh nghiệp dưới trướng tập đoàn họ Ân không hề bị ảnh hưởng chút nào, tập đoàn nhà họ Ân lấy mạng internet làm hạt nhân chính cho doanh nghiệp, đã sớm hình thành sự xung đột cực lớn với nền kinh tế thật từ nhiều năm trước, tổng giám đốc của tập đoàn là ông Ân Thời Tu lúc trả lời phỏng vấn của chúng tôi, đã nêu ra những quan điểm dưới đây về vấn đề khủng hoảng tài chính ảnh hưởng thế nào đến nền kinh tế thật và nền kinh tế ảo trên internet…”
Giọng nói rót mật của biên tập viên nữ từ TV truyền ra, Tô Tiểu Manh lúc này mới phát hiện mình đã nhìn chằm chằm vào đài tài chính kinh tế.
Mà cứ đúng lúc đài đang tổng kết phát triển kinh tế trong nước năm nay…
Lại vừa đúng lúc nhắc tới tập đoàn họ Ân, nhắc tới Ân Thời Tu…
À, hoá ra anh là người có thể phát biểu ngôn luận trên đài tài chính kinh tế, là người có cống hiến rất lớn với tăng trưởng GDP nước nhà.
Một người lãnh đạo doanh nghiệp có mấy chục nghìn nhân viên, một người cho dù không lộ mặt cũng đủ làm dấy lên dư luận…
Vốn đã biết họ ở hai thế giới, nhưng bây giờ cô mới phát hiện anh không những là người của thế giới khác, còn là một người có thể hô mưa gọi gió ở thế giới đó.
Chà, khoảng cách thế hệ này vừa dài vừa rộng lại vừa sâu sắc đấy!
Tô Tiểu Manh cảm giác mình có bay cũng không bay qua nổi.
Cô chỉ là một người bình thường, bình thường đến mức có bị ném vào giữa một đống người cũng tìm không ra, quen biết được người như Ân Thời Tu đã tính là ghê gớm lắm rồi, lại còn làm bạn gái anh?
Tô Tiểu Manh nghĩ tới thôi cũng cảm thấy ly kỳ khó tin.
Cầm lấy điều khiển TV, cô đổi đài, vừa hay đang chiếu lại phim thần tượng đang nổi tiếng gần đây, tuy rằng nội dung phim nhiều sạn, nhưng nhan sắc diễn viên tổng thể khá ổn, cô cũng vui vẻ xem phim.
Một người dân thường như cô chỉ thích hợp xem những chương trình thế này, đài tài chính kinh tế gì gì đó không hợp gu cô.
Chuyện Ân Thời Tu thích cô thật lòng có lẽ cũng chả được 1%, điều này cô dám chắc chắn! Mà cho dù chú có giẫm trúng con số 1% đó đi nữa, cho dù có thích cô thật lòng dù chỉ một chút đi nữa, hay cho dù có muốn hẹn hò với cô đi nữa… cô cũng không chịu đâu.
Huống hồ gì… còn có một người phụ nữ khác muốn lên lớp cô!
La Phi Á nhấn chuông cửa một hồi lâu mới được người bên trong mở ra, nhất thời, hai người chạm mắt nhau.