Huy hiệu trên lồng ngực của Chiến Bất Phàm đã chứng tỏ thân phận của anh.
Thật lòng mà nói, Phương Tịch Lam vô cùng ngạc nhiên trước thân phận thật sự của Chiến Bất Phàm. Nhưng sau giây phút ngạc nhiên đó, cô lại điềm tĩnh trở lại.
Bởi cô đã biết được những lần mình bị ám sát ở quân doanh đó là ai làm.
Trong phút chốc ấy, trái tim Phương Tịch Lam có chút đau nhói.
Giữa cô và Chiến Bất Phàm không tồn tại tình cảm nam nữ, nhưng vẫn còn có thứ gọi là tình bạn. Cô xem anh như là ân nhân của mình, biết ơn anh, trân quý anh. Nhưng sau khi biết được thân phận thật sự của Chiến Bất Phàm, Phương Tịch Lam gần như đã hiểu rõ nguồn cơn mọi việc.
Phương Tịch Lam biết Chiến Bất Phàm muốn hại mình. Cô đanh mặt lại, hỏi anh.
“Ân oán giữa chúng ta nên rõ ràng. Anh Phàm, tôi biết anh là người đã năm lần bảy lượt cho quân Liên Minh đến ám sát tôi, tôi nghĩ mình biết nguyên nhân. Nhưng tôi muốn được nghe từ chính miệng anh nói.”
Lúc này, Chiến Bất Phàm nghiêm túc nhìn cô: “Đúng vậy, tôi đã sai người ám sát em. Tôi không chối bỏ điều đó. Mọi chuyện tôi làm đều là vì lợi ích của Liên Minh. Kể cả chuyện ám sát em, hay cả chuyện đối xử tốt với em từ năm năm trước cũng vậy.”
“Đồ khốn!” Nicolas Á Phong nghe vậy thì tức đến điên lên, hắn đấm thẳng vào mặt Chiến Bất Phàm: “Em ấy tin tưởng anh đến vậy, thế mà anh lại nhẫn tâm chà đạp lên lòng tin đó? Còn nhẫn tâm gọi người ám sát Tịch Lam đến mấy lần, Chiến Bất Phàm, nếu đã muốn giết em ấy đến vậy, tại sao không giết ngay từ lần đầu tiếp xúc với em ấy mà phải đợi đến bây giờ?”
“Vì đó cũng là một phần trong kế hoạch.” Đáy mắt Chiến Bất Phàm hiện lên chút đau khổ, anh nói: “Ngay từ đầu tiếp xúc với Tịch Lam cũng là vì lợi dụng cô ấy để moi thông tin từ Đế Quốc, nhưng lúc sau, tôi cảm thông cho hoàn cảnh của cô ấy. Nên đã thật sự động lòng và muốn giúp đỡ cô ấy. Thế nhưng… sau đó tôi nhận ra trên đời này không có gì quan trọng hơn lợi ích của Liên Minh, dù cho có là tình cảm cá nhân thì cũng như vậy. Vì thế nên tôi đã loại bỏ hoàn toàn thứ tình cảm đó ra khỏi tâm trí mình.”
“Tịch Lam, xin lỗi em.” Chiến Bất Phàm chạm vào vai cô, sau đó cúi gằm mặt xuống, dường như nhận ra hành động đó vẫn chưa đủ thành kín, vì thế nên anh quỳ xuống đất.
“Nhưng hiện tại quân Liên Minh đang lâm nguy, nếu không có em và Nicolas Á Phong, Liên Minh sẽ tiêu tùng. Nếu hai người giúp tôi, tôi… tình nguyện đầu hàng, hợp tác với hai người chống lại hoàng gia Đế Quốc. Quân Liên Minh và binh đoàn 197 của Nicolas Á Phong sẽ hợp lại với nhau.”
“Tại sao Liên Minh phải hợp tác với binh đoàn 197? Tại sao lại phải tiêu diệt hoàng gia Đế Quốc?”
“Vì hoàng đế Alexander đang muốn giết em. Lão ta biết Phương Tịch Lam và Lusica chính là một.”
Phương Tịch Lam là một người thông minh. Cô nhanh chóng xâu chuỗi các sự việc năm đó lại với nhau. Tai nạn máy bay năm năm trước… thủ phạm chính là Lãnh Hy Tuyết, nhưng cho nổ một chiếc máy bay lớn như thế… với thế lực của Lãnh gia lúc bấy giờ thì không thể một tay che trời làm như vậy được. Nhất định là có người đứng ở phía sau thao túng tất cả. Lãnh Hy Tuyết cũng chỉ là con mồi của người đó.
Những kẻ đã làm hại bản thân và con mình, cô nhất định không tha thứ!
Tạm thời gạt bỏ qua những ân oán cá nhân, cô đồng ý giúp quân Liên Minh.
“Được, tôi đồng ý giúp anh. Dù anh muốn ám sát tôi, nhưng trước kia anh cũng đã từng cưu mang và giúp đỡ tôi rất nhiều. Bây giờ cũng là lúc tôi trả lại anh những gì đã nợ.”
Thuốc lần đó điều chế để dập dịch ở quân doanh vẫn còn một chút. Phương Tịch Lam cùng Nicolas Á Phong tiếp tục thực hiện tiếp việc điều chế thuốc giải cho quân Liên Minh.
Trong khoảng thời gian này, Phương Tịch Lam nhận ra mối quan hệ của Nicolas Á Phong và Chiến Bất Phàm cũng không xấu như cô đã tưởng mà ngược lại, giữa hai người bọn họ còn có một mối liên kết gì đó rất thân mật.
Rất nhanh sau đó, dịch bệnh của quân Liên Minh cũng được giải quyết.
Ba người Nicolas Á Phong, Chiến Bất Phàm và Phương Tịch Lam đã đạt thành một thỏa thuận, đó là cùng nhau lật đổ hoàng đế Đế Quốc.
Quân Liên Minh vô cùng vui mừng vì dịch bệnh đã được kiềm chế, bọn họ đổ xô nhau cảm ơn Phương Tịch Lam và Nicolas Á Phong rối rít. Hai quân tựa như hòa làm một, hoàn toàn không phân biệt quân địch hay quân ta nữa.
Mà cùng lúc đó, hoàng gia gửi một thông báo đến tay Chiến Bất Phàm.
Từ đây, Phương Tịch Lam cũng đã rõ được thân phận của Chiến Bất Phàm.
Thật ra anh chính là con riêng của hoàng đế, là hoàng tử thứ ba của Đế Quốc, năm xưa bị chính hoàng đế phế truất nên mới lưu lạc, phản đối lối cai trị tàn bạo hoàng đế nên anh tự mình thành lập Liên Minh để chống đối Đế Quốc.
Hiện tại, hoàng đế Alexander lại gửi thư đến, nói muốn xóa bỏ hoàn toàn ân oán xưa kia, nhận Chiến Bất Phàm về làm tam hoàng tử.