Nếu tin này là sự thật, thì Lương Điền chính là người cần tiền nhất trong số những người ở đây
Vương Phúc đoán, nếu Thẩm Quân Trạch không tìm đến thì có lẽ Lương Điền cũng sẽ không thể chống đỡ được bao lâu nữa, sau cùng ắt sẽ bán sổ cổ phần trong tay cho Lư Tiến Tài.
Hôm nay có thể sắp xếp được bữa cơm, cũng là do thái độ của Lương Điền rất tích cực, mấy đồng nghiệp khác thấy thế mới đồng ý theo
Bây giờ đã lên bàn ăn, cả đám không nói về công việc mà lại ăn trước, khó trách ông ấy không vui.
Tuy nhiên, Lương Điền là người đã trải qua nhiều mưa to gió lớn, nên không hề để lộ chút bất mãn ấy ra mặt
Trên bàn rượu,2mọi người vui vẻ chạm ly, khi ăn, Thẩm Quân Trạch không hề đề cập đến bất động sản Lư thị nửa chữ
Vương Phúc lại nhắc về chuyện gây dựng sự nghiệp với Thẩm Nhượng năm xưa rất nhiều, làm mấy cổ đông này đều rất hoài niệm
“Tổng Giám đốc Thẩm mất sớm quá, nếu ông ấy còn sống thì công ty chúng ta chắc chắn đã phát triển lên một tầm cao mới rồi.” Chu Kiển Nghiệp tiếc nuối nói, ông ấy thật sự rất khâm phục Thẩm Nhượng
Mấy cổ đông khác cũng đồng tình với câu này, “Đúng vậy, Tổng Giám đốc Thẩm..
Thật đáng tiếc.” Nghe mọi người nhắc đến ba mình, đôi mắt Thẩm Quân Trạch cũng đầy đau buồn
Trước kia nếu cậu ta nên người một chút thì có phải cha đã9có thể yên lòng ra đi không?
“Các chủ đều là những cốt cán cùng ba cháu gây dựng công ty
Cháu thường xuyên nghe ba kể về các chiến tích của chú bác
Lúc sinh thời, ba cháu rất hay nói một câu, đó là kiếp này ông rất may mắn vì đã được gặp và cùng trải qua sóng gió với những người anh em tốt như các chú các bác đây.” Thẩm Quân Trạch xúc động nói
Có điều, mấy câu này là nửa thật nửa giả, phấn sau là cậu ta tự thêm vào.
Chu Kiển Nghiệp nói, “Ba cháu là một người tốt
Năm xưa, nếu không có ông ấy thì đã không có các chú bây giờ
Gặp được ba cháu, đó cũng là may mắn của các chú.” Hầu hết những người này đều gia nhập6công ty khi nó vừa thành lập
Bọn họ là những người chứng kiến Thẩm Nhượng từ hai bàn tay trắng gây dựng nên sự nghiệp, vì thế không thể không phục năng lực của ông ấy
Và khi Thẩm Nhượng còn sống, cũng là thời điểm phát triển ổn định nhất, được lòng nhân viên nhất
Mọi người làm việc vì một mục tiêu, công ty tất nhiên phát triển rất lớn mạnh
Nhắc đến Thẩm Nhượng, ánh mặt Chu Kiến Nghiệp nhìn Thẩm Quân Trạch rất phức tạp, “Năm đó khi ba cháu qua đời, các chú cũng không phải không muốn giúp cháu, chỉ là..” Nói đến đây, ông bèn dừng lại rồi xua tay, “Mà thôi, chuyện qua rồi, không nhắc lại nữa.” Thẩm Quân Trạch biết ông ấy muốn nói gì, nhưng cậu ta cũng0không né tránh, tỏ ra hổ thẹn mà nói, “Năm đó là cháu vô dụng, không thể trách các chú không giúp cháu được
Hôm nay các chú bằng lòng đến đây đã sự khẳng định lớn nhất đối với cháu rồi.”
Chu Kiển Nghiệp nghe vậy thì không khỏi thở dài, “Quân Trạch, cháu đã nói vậy thì hôm nay chú cũng muốn nói thật lòng với cháu
Chuyện năm đó, cháu thật sự không thể trách các chú được
Công ty này là tâm huyết của các chú với ba cháu dày công gây dựng, nó như đứa con của các chú vậy
Vì thế tất nhiên các chủ hy vọng có thể giao nói cho một người đáng tin cậy, để giúp nó ngày càng phát triển
Những năm đó cháu như thế, làm sao các chủ có thể7yên tâm giao công ty cho cháu được? Vì vậy, cháu đừng để bụng chuyện này.”
“Chú Chu, chú nói gì vậy? Nếu cháu giận các chú, thì hôm nay cháu đã không mời các chú đến đây rồi.” Thẩm Quân Trạch khiêm tốn cười nói, không hề bận tâm chuyện bọn họ liên tục nhắc đến bộ dạng của mình năm xưa.
“Lão Chu à, tự dưng ông lại nhắc lại mấy chuyện này làm gì? Năm đó Quân Trạch không hiểu chuyện, nhưng bây giờ chúng ta đều đã thấy rõ năng lực của nó, thật sự tuổi trẻ tài cao
Ông xem, lúc chúng ta bằng tuổi nó có thể có thành tựu như nó hiện giờ sao? Bất động sản Bác Khải nay đã là một con ngựa đen trong ngành bất động sản ở thủ đô rồi đó.” Vương Phúc không muốn mọi người cứ nhắc đến quá khứ của Thẩm Quân Trạch, nên chuyển chủ đề.
“Ha ha, cũng phải, thành tựu bây giờ Quân Trạch thật sự làm chúng ta phải tự ti.” Chu Kiển Nghiệp là một người khôn ngoan, vừa nghe đã hiểu ý của Vương Phúc, lập tức chuyển chủ đề
“Các chú đừng khen cháu nữa, so ra thì cháu vẫn còn thua kém các chú rất nhiều
Bất động sản Bác Khải không phải là công ty do một tay cháu thành lập, mà là do anh họ cháu Thẩm Quân Dục sáng lập, sau đó giao lại cho cháu
Bác Khải có thể đi đến ngày hôm nay cũng là nhờ anh họ cháu đứng đằng sau giúp đỡ
Một mình cháu vẫn chưa có khả năng lớn như vậy đâu.” Thẩm Quân Trạch không hề cảm thấy mất mặt khi thừa nhận mình dựa vào Thẩm Quân Dục
Cậu ta muốn các cổ đông này biết rõ đằng sau cậu ta còn có sự hỗ trợ của tập đoàn quân Lan, chứ không phải đơn độc
Những người có thể ngồi ở đây đều là những người thông minh, tất nhiên hiểu ý của Thẩm Quân Trạch
Tập đoàn quân Lan là doanh nghiệp hàng đầu ở thủ đô, địa vị không thể lung lay được
Nếu phía sau Bất động sản Bác Khải có sự hỗ trợ của tập đoàn quân Lan, thì sẽ có triển vọng hơn nhiều so với dự đoán của bọn họ
Đồng thời bọn họ phải đánh giá lại Thẩm Quân Trạch
Vương Phúc là một người tinh tường, thấy các cổ đông động như đang suy xét điều gì, bèn nhìn Thẩm Quân Trạch với vẻ tán thưởng
Là một người thông minh thì nên biết cách tận dụng lợi thế của mình
Một số cổ đông từ lâu đã biết Thẩm Quân Trạch là người nhà họ Thẩm, có điều ban đầu quan hệ giữa cậu ta và người nhà rất căng thẳng
Tuy sau khi bị đuổi khỏi công ty, cậu ta đã đến tập đoàn quân Lan làm việc, nhưng bọn họ vẫn không để tâm đến
Dù sao bọn họ cũng biết rõ năng lực của Thẩm Quân Trạch khi đó, nên chỉ nghĩ cậu ta đến tập đoàn quân Lan để kiếm sống tạm, không ngờ bây giờ cậu ta lại có thể tự quản lý một công ty riêng và lại còn phát triển tốt như thế.
Mặc dù Thẩm Quân Trạch đã nói Thẩm Quân Dục đứng sau giúp cậu ta, nhưng ai mà không biết, Thẩm Quân Dục là một con cáo già
Người mà anh ta hài lòng chắc chắn phải có năng lực thật sự
Nghĩ đến đây, các cổ đông phải thừa nhận rằng ban đầu bọn họ đã phán đoán sai lầm
“Đã nói đến đây rồi thì cháu cũng xin được nói thẳng
Các chú, hôm nay cháu mời các chú dùng bữa, thật ra là có chuyện để nói, Cháu muốn nhờ các chú giúp cháu lấy lại công ty của ba cháu.” Mọi người đều đã hiểu mục đích của Thẩm Quân Trạch, vì vậy không hề ngạc nhiên khi nghe thấy điều này
Lương Điền lên tiếng trước, “Chú có thể hiểu tâm trạng của cháu, lão Vương cũng đã nói với bọn chủ rồi
Dựa vào mối quan hệ của bọn chú với ba cháu thì các bạn nên giúp cháu mới phải
Nhưng cháu cũng biết đó, mấy người bọn chú trên còn có mẹ già, dưới còn có con nhỏ, có gia đình riêng phải chăm sóc, không thể giúp cháu vô điều kiện được...”
Thẩm Quân Trạch lập tức nghe ra ẩn ý trong lời nói này, “Các chú hãy yên tâm, các chú giúp cháu, tất nhiên cháu sẽ không đối xử tệ với các chú
Xét trên danh nghĩa, dù Lư Tiền Tài là họ hàng với cháu, nhưng Thẩm Nhượng mới là ba cháu
Nếu các chú giúp cháu thì ngày xưa các chủ được đãi ngộ thế nào từ ba cháu, bây giờ cháu cũng sẽ đưa ra đãi ngộ như vậy.”
Vương Phúc bật cười, vỗ vai Thẩm Quân Trạch rồi vui vẻ nói, “Không hổ là con trai của Thẩm Nhượng, có khí thế lắm
Mấy ông à, không phải tôi thiên vị Quân Trạch, nhưng tình cảnh hiện giờ của chúng ta ở công ty thế nào, bản thân chúng ta đã quá rõ
Người ngoài cho rằng chúng ta quyền cao chức trọng, vậy mà sự thật thì thế nào chứ? Lư Tiến Tài là hạng người gì, trước kia chúng ta có mắt như mù không nhìn rõ, đến lúc này thì đã quá rõ rồi
Thay vì ngồi yên chờ chết, chi bằng hãy chủ động phản kích đi.”
Mọi người trầm ngâm nghĩ ngợi
Chu Kiến Nghiệp đảo mắt nhìn qua các cổ đông một vòng, sau đó từ tốn nói, “Quân Trạch, cháu đã nói đến như vậy thì chủ cũng sẽ nói thật lòng mình
Trước đây, Lư Tiến Tài đến tìm bọn chú cũng hứa hẹn rất nhiều điều, nhưng cuối cùng ông ta cử xử thế nào chắc cháu cũng đã thấy
Cháu muốn các chú giúp cháu, thì không thể chỉ nói miệng thôi được.”
Ba cổ đông khác gật đầu
Thẩm Quân Trạch đã đợi câu nói này từ lâu, “Vậy không biết cháu phải làm thế nào thì các chú mới bằng lòng giúp cháu?”
Cậu ta vẫn mỉm cười ôn tồn, giọng điệu hòa nhã, thái độ khiêm nhường
Bọn họ được tự đưa ra điều kiện, nhưng như thể lại rất khó quyết định
Phải đưa ra điều kiện ở mức độ nào mới không làm tổn hại đến lợi ích của mình, lại khiến Thẩm Quân Trạch cảm thấy bọn họ thật lòng muốn giúp cậu ta, chứ không phải giậu đổ bìm leo
Kết quả, đây lại là một vấn để làm các cổ đông bối rối
Thấy tất cả các cổ đông đều im lặng, Thẩm Quân Trạch bèn nói tiếp, “Các chú, các chú có điều kiện gì xin cứ nói, chỉ cần không quá đáng thì cháu sẽ nghiêm túc xem xét.” Mở lời vẫn là Chu Kiển Nghiệp, “Quân Trạch, cháu nói vậy làm mấy lão già như bọn chủ cảm thấy thật ngại.”
“Các chú đừng ngại
Chứ ta đang bàn công việc mà.”
“Nếu cháu đã nói vậy, thì chủ sẽ nói thẳng
Trước đây, khi Lư Tiến Tài đến tìm bọn chú, đã hứa sẽ giao những vị trí quan trọng trong công ty cho bọn chủ, nhưng kết quả thì cháu cũng thấy đó
Mặc dù bọn chú ngồi trên vị trí kia, nhưng lại không có thực quyền, cùng lắm chỉ có tiếng chứ không có miếng
Hơn nữa hiện giờ bọn chú cũng đã lớn tuổi, không còn sức khỏe như lúc trẻ nữa, vì vậy bọn chú quả thực là không nên mặt dày yêu cầu chức vụ nữa
Bọn chú muốn cổ phần của tập đoàn Bác Khải.
Theo quan điểm của Chu Kiển Nghiệp, Bất động sản Bác Khải là một công ty đầy triển vọng, dưới sự hỗ trợ của tập đoàn quân Lan, chắc chắn nó sẽ còn phát triển vượt mặt Bất động sản Lư Thị
Đã như vậy, tại sao không thâu tóm cổ phần của Bất động sản Bác Khải ngay từ sớm? Với điều kiện này thì dù sau này Thẩm Quân Trạch có trở mặt như Lư Tiến Tài, ít nhất bọn họ cũng sẽ có cổ phần làm đảm bảo.
Thẩm Quân Trạch không ngờ bọn họ lại để ý đến Bất động sản Bác Khải, nhưng điều kiện này không phải là không thể chấp nhận được
Cậu ta nghĩ ngợi giây lát, rồi từ tốn nói, “Chú, hiện giờ Bất động sản Bác Khải chỉ là một công ty nhỏ đang phát triển
Cháu rất lấy làm vinh hạnh vì các chủ đã coi trọng nó
Nhưng nếu cháu lấy lại được Bất động sản Lư Thị, thì Bác Khải và Lư Thị sẽ sáp nhập vào với nhau
Bác Khải là một công ty nhỏ, cho nên sau khi sáp nhập nó sẽ mang danh nghĩa Lư Thị
Như vậy, cháu đồng ý đưa cổ phần Bác Khải cho các chú cũng sẽ trở nên vô nghĩa
Chị bằng thể này, cổ phần trong tay các chú vẫn sẽ là của các chú
Cháu có thể hứa với các chú, trừ phi các chủ đồng ý bán nó lại cho cháu, không thì cháu sẽ không bao giờ thu hồi lại
Đồng thời cháu vẫn sẽ dựa trên vốn gốc, cộng thêm cho các chú 1% cổ phần nữa
Các chủ thấy thế nào?”
Con số 1% cổ phần, nhìn qua thì có vẻ không nhiều, nhưng Bất động sản Lư Thị là một công ty niêm yết
Một năm, lợi nhuận của 1% cổ phần cũng rất nhiều
Hơn nữa nếu Bất động sản Lư Thị và Bác Khải sáp nhập thì tương lai, Bất động sản Lư Thị cũng sẽ được tập đoàn quân Lan hỗ trợ, triển vọng phát triển là vô hạn, 1% cổ phần này sẽ có giá trị hơn bây giờ rất nhiều
Nghĩ đến đây, trong lòng các cổ đông bắt đầu dao động, điều kiện này rất hấp dẫn bọn họ.
Thấy thế, Vương Phúc bèn nói, “Các ông còn do dự gì nữa? Điều kiện của Quân Trạch như vậy đã rất tốt rồi, tôi cảm thấy nó rất khả thi
Như lão Chu vừa nói, tất cả chúng ta đều đã già, giữ chức cao trong công ty chỉ tổ làm người khác gièm pha, tốt nhất hiện nhường những vị trí đó cho đám thanh niên, để chúng nó chăm chỉ phấn đấu, giúp công ty không ngừng phát triển lớn mạnh
Mấy lão già chúng ta đã làm việc vất vả hơn nửa đời người, chưa từng được nghỉ ngơi hưởng thụ đàng hoàng, chi bằng nhân cơ hội này ở nhà hưởng phúc
Nếu chúng nó gặp khó khăn, không biết giải quyết thế nào thì chúng ta cho chúng nó lời khuyên
Như vậy mới không phụ sự nâng đỡ của Thẩm Nhượng khi xưa.”
Từ đầu đến giờ Lương Điền vẫn không nói gì, lúc này nghe những lời của Vương Phúc, mới chậm rãi nói, “Tôi tán thành với lời của lão Vương, đồng ý điều kiện này
Ngày mười lăm tháng tới là cuộc họp cổ đông, chú sẽ ủng hộ cháu trong cuộc họp.”
Cổ phần mà Thẩm Quân Trạch nắm giữ là vốn gốc của Bất động sản Lư Thị, nên cậu ta có tư cách tham gia cuộc họp cổ đông
Trong cuộc họp, có mấy nhân viên nòng cốt các ông ủng hộ, thì ưu thế của Thẩm Quân Trạch sẽ rất cao
Có điều, bây giờ vấn đề lớn nhất là cổ phần trong tay cậu ta không đủ để chống lại Lư Tiền Tài.