Quả Quả lắc đầu, “Em không muốn, lâu rồi em không được đi nhiều như vậy, ngày mai em đổi sang giày đế bằng là được
Ở nhà chán lắm, đi theo anh vui hơn nhiều.”
Phó Thần Hiên cũng tùy cô, “Lát nữa anh đưa em về nhà, buổi tối anh phải đến nhà bà ngoại ăn cơm, nên không ăn cùng em được.”
Quả Quả gật đầu, “Vâng.” “Yên Yên, sao em lại ở đây?” Một giọng nam bỗng truyền đến từ phía trên, Quả Quả nhìn về phía phát ra tiếng, đến khi thấy rõ người tới, đôi lông mày xinh đẹp nhíu chặt, “Sao anh lại ở đây?” Người đến là một người đàn ông khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, cũng rất đẹp trai, cười3híp mắt nói, “Anh và mấy người bạn cùng đến đây uống cà phê, đây là?” Anh ta nhìn Phó Thần Hiên, trong mắt hiện vẻ ngạc nhiên
Vì tướng mạo của Phó Thần Hiên quá xuất sắc, cho dù là đàn ông thì cũng không khói lóa mắt, trong lòng anh ta bỗng nhiên dâng lên cảm giác nguy hiểm.
Người đàn ông này là ai? Vì sao lại ở cùng Hàn Nam Yến? Bọn họ có quan hệ thế nào? Một loạt câu hỏi xuất hiện, khiến ánh mắt anh ta hiện vẻ đề phòng khi nhìn Phó Thần Hiên.
Quả Quả chớp mắt rồi đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Phó Thần Hiên, kéo cánh tay anh, “Đây là bạn trai tôi, Phó Thần Hiên.” Cô không giới thiệu0người đàn ông này với anh trước.
Phó Thần Hiên nhìn lướt qua bàn tay đang khoác trên tay mình, không nói gì, chỉ nhìn người đàn ông, “Chào anh.”
Người đàn ông khiếp sợ nhìn Quả Quả, “Em có bạn trai từ lúc nào?” Quả Quả hoang mang, “Tôi vẫn luôn có mà, do anh không tin thôi
Lúc trước bạn trai tôi đi du học, vừa mới trở về
Đúng rồi, nếu đã gặp, anh có muốn ngồi xuống cùng uống ly cà phê không?” Quả Quả mời chân thành.
Cô nói xong còn nhìn về phía Phó Thần Hiến, “Anh yêu, anh không ngại chứ?”
Phó Thần Hiên liếc cố, cưng chiều mỉm cười, “Đương nhiên không ngại
Anh muốn ngồi cùng không?” Sắc mặt người đàn ông trắng bệch, không thể tin5nhìn Quả Quả kéo tay Phó Thần Hiên, “Yên Yên, em có bạn trai thật sao?” Quả Quả hơi mất kiên nhẫn, vừa định lên tiếng thì Phó Thần Hiên đã đè tay cô xuống, cô lập tức im lặng
Anh nhìn người đàn ông, “Anh này, lời này của anh là có ý gì? Chẳng lẽ tôi và Yên Yên nhìn không giống bạn trai bạn gái sao? Hay là anh thấy cô ấy không thể có bạn trai?” Tuy anh đang cười, nhưng trong mắt đầy vẻ sắc bén, cả người toát ra khí thể áp bức như có như không
Đối diện với ánh mắt này rất áp lực, người đàn ông đó bỗng cứng đờ, “Tôi..
Xin lỗi, tôi lỡ lời rồi, tôi còn có việc, xin phép4đi trước.” Người đàn ông vừa dứt lời đã đi về phía cửa, quên luôn cả bạn đi cùng.
Phó Thần Hiên thấy người đó đi rồi thì nghiêng đầu, nhíu mày nhìn Quả Quả, “Không định giải thích gì với anh à?” Quả Quả bĩu môi, buông tay ra, “Lọ keo con voi dính không gạt được, đuổi thế nào cũng không đi, phiền chết đi được.”
“Bạn cùng trường à?”
“Không phải, lần trước em tham gia một bữa tiệc rượu với ba rồi quen ở đó, hình như là con trai chủ tịch của công ty gì đó
Em còn không nhớ cả tên, không biết anh ta lấy được số điện thoại của em ở đâu, từ đó về sau suốt ngày gặp phải anh ta.” “Ba em không9biết chuyện này à?” Nếu Hàn Dịch biết thì theo tính che chở con gái của ông, người đàn ông này có thể lởn vởn bên cạnh Quả Quả mới là lạ
Quả Quả nhún vai, “Em không nói cho ba biết, dù sao người này cũng chỉ nghĩ đủ cách để ngẫu nhiên gặp được em mà thôi, trừ chuyện đó ra cũng chưa làm gì quá đáng.” Nếu ba cô biết, không chừng người đó sẽ gặp xui xẻo, cô cũng không muốn để mọi chuyện đi căng thẳng như thế.
Phó Thần Hiên xoa đầu cô, mặt mũi Quả Quả giống y Hàn Dịch, tuy không được nghiêng nước nghiêng thành, nhưng chắc chắn cũng là người đẹp
Đôi mắt cong cong như vầng trăng non, khi cười trông đơn thuần lại quyến rũ, quả là hấp dẫn trí mạng với đàn ông
Từ nhỏ đến lớn có khá nhiều người theo đuổi Quả Quả, Phó Thần Hiên bị cô lấy ra làm bia đỡ đạn cũng quen rồi.
Quả Quả ôm đầu, “Anh Thần Hiến, không được vò tóc của em, không thì sẽ biến thành ổ gà mất, sao gặp người khác được đây.”
Phó Thần Hiên nghe vậy, chẳng những không lấy tay xuống, còn vuốt mạnh hơn, “Em biến anh thành bia đỡ đạn, sau này anh không tìm được vợ, em chịu trách nhiệm được không?”
“Chịu trách nhiệm thì chịu trách nhiệm, em có mấy người bạn còn độc thân, để em giới thiệu cho anh làm quen, đảm bảo có tri thức hiểu lễ nghĩa, xinh đẹp nhã nhặn.” Mắt Phó Thần Hiên chợt u ám, hừ lạnh, “Em cứ giữ lại mấy người bạn xấu đó của em đi, đừng để họ làm hại thanh niên bốn tốt như anh.”
Quả Quả trừng mắt, “Sao bạn của em lại là bạn xấu?” “Em tưởng mắt anh mù, không biết hội bạn của em à?” Quả Quả ngượng ngùng, “Đó thì có là gì, đi dạo phố mua sắm là chuyện con gái bọn em thích nhất, hơn nữa bọn em không phải chỉ biết phá của, còn thường xuyên làm công ích, do anh không biết thôi.” Phó Thần Hiền từ chối cho ý kiến, tùy ý hỏi, “Hình như lần trước anh nghe em nói là có bạn trai, vậy người đâu rồi?”
“Bạn trai nào, anh Thần Hiên, anh đừng ** em nói ra, từ trước đến giờ em vẫn chưa có bạn trai.” Quả Quả không mắc mưu.
Phó Thần Hiến tiếc nuối, lâu ngày không gặp, con bé này thông minh hơn rồi, “Quả Quả, em cũng không còn nhỏ nữa, nên tìm người yêu đi
Nói anh biết em thích kiểu người nào, anh sẽ giới thiệu cho em
Bên cạnh anh có mấy thanh niên tuấn tú tài giỏi, em muốn mẫu người nào anh cũng tìm được cho em.” Gương mặt xinh đẹp của Quả Quả ửng đỏ, cúi đầu, “Anh Thần Hiên, nếu anh còn nói lung tung nữa, em sẽ mách bác là anh bắt nạt em.” Ánh mắt Phó Thần Hiên chợt lóe, “Con nhóc này, em có người mình thích rồi đúng không.”
“Làm gì có.” Quả Quả bất giác phản bác, nhưng cô càng như vậy, Phó Thần Hiên càng xác định chắc chắn con bé này biết yêu rồi
Anh hứng thú hỏi tiếp, “Người đó là ai? Nói cho anh biết, anh sẽ tư vấn cho em.” “Trời ạ, không có thật mà
Được rồi, em muốn về nhà, anh mau đưa em về nhà đi.” Phó Thần Hiên cười khẽ, thấy cô không muốn nói cũng không gặng hỏi nữa, “Ừm, đi thôi, đưa em về nhà trước.”
Trên đường trở về, di động của Phó Thần Hiên vang lên
Thấy anh lần lữa không nhận, Quả Quả đang chơi điện thoại thì ngẩng đầu, “Anh Thần Hiên, điện thoại của anh kêu nãy giờ kìa.”
“Vậy em nghe giúp anh đi.” “Vâng.”
Quả Quả lấy điện thoại từ trong túi quần tây của anh ra, là một số máy lạ, “Anh Thần Hiên, hình như là số điện thoại từ nước ngoài, có nghe không?”
Phó Thần Hiên nhìn lướt qua với vẻ thản nhiên, “Em nghe đi.”
Quả Quả trượt màn hình nhận máy, “Xin chào, ai vậy ạ?” Đầu dây bên kia không có ai trả lời, Quả Quả nhíu mày, “A lô, xin chào, xin hỏi ai vậy, hãy nói gì đi.” Đầu dây bên kia vẫn im lặng như trước, Quả Quả nói với Phó Thần Hiến, “Không có ai lên tiếng hết.”
“Vậy tắt máy đi.” “Vâng.” Quả Quả cúp máy không chút do dự, cô trả điện thoại lại rồi tò mò nhìn Phó Thần Hiên
Sao anh có thể không phát hiện ra ánh mắt của cô đây, anh bật cười hỏi, “Sao? Đột nhiên phát hiện ra anh rất đẹp trai, yêu anh rồi à?”
Quả Quả tức giận, “Có yêu ai cũng không yêu anh
Anh Thần Hiến, anh nói thật cho em biết, người vừa gọi điện thoại có phải là bạn gái của anh không?”
“Anh không có bạn gái.” “Vậy thì là người theo đuổi anh
Tiêu rồi, có thể cô ấy đã hiểu lầm quan hệ của chúng ta
Có cần em gọi điện thoại giải thích không?” Phó Thần Hiên bất đắc dĩ, “Gọi gì, mau ngồi xuống.”
Quả Quả nhìn chằm chằm vào mặt Phó Thần Hiên, “Anh Thần Hiên, nhỡ cô ấy hiểu lầm quan hệ của chúng ta rồi bỏ anh, anh sẽ làm thế nào? Nếu vì thế mà anh vuột mất tình yêu, chẳng phải em sẽ trở thành tội đồ à? Hoặc cô ấy sẽ vì yêu sinh hận, coi em là tình địch, đầu đến cá không chết không dừng thì em oan lắm đấy?”
Phó Thần Hiên giơ tay vò rối tóc cô, “Sao em có thể nghĩ ra mấy chuyện hoang đường đó hả, đọc ngôn tình ít thôi.” Quả Quả ghét bỏ đẩy tay anh ra, “Anh An An, nếu anh còn vò tóc em nữa, em sẽ liều mạng với anh đấy.” Phó Thần Hiến nghe cô gọi An An thì quyết định xoa nhẹ thêm một lần nữa.