Phó Thư Thần nhìn cô gái đẹp nghiêng thành nghiêng nước trước mặt mình, không biết nói sao cho phải
Nhà họ ai cũng rất đẹp, từ nhỏ đến lớn, cậu nhìn mấy trai đẹp, gái xinh đến mức miễn dịch luôn rồi, vì thế cũng chẳng còn hứng thú
Nhưng nhìn Phó Thư Nghệ hào hứng như vậy, cậu cũng không kiên quyết từ chối.
“Sao chị lại đến nơi phức tạp thế này?” Phó Thư Thần nhìn quán bar trước mặt, đây là nơi nổi tiếng phức tạp nhất thủ đô, an ninh không đảm bảo, không rõ tại sao Phó Thư Thần lại tìm được chỗ này
Phó Thư Nghệ kéo tay cậu, “Lúc trước tò mò, với bạn đến đây một lần! Đừng lo, chị em đã thăm dò trước rồi, chỗ này không loạn lắm đâu!” Ít nhất mấy lần trước3cô đến cũng không xảy ra chuyện gì
Phó Thư Nghệ thông thạo dẫn Phó Thư Thần vào quán bar, Phó Thư thần nhìn tên quán ở trước cửa - Khởi Điểm
Quán bar rất ồn ào, vừa vào đã ngửi thấy mùi thuốc lá hòa quyện với hỗn hợp nhiều loại nước hoa, Phó Thư Thần khó chịu nhăn nhó, kéo tay Phó Thư Nghệ, “Chị, mình về đi!” Cậu không thích chỗ thế này.
“Đã tới đây rồi, xem một chút rồi đi! Nhanh lên!” Phó Thư Nghệ lôi cậu đến ghế dài, gọi hai ly cocktail
Phó Thư Thần yên tĩnh ngồi đó, Phó Thư Nghệ lại hào hứng ngồi cạnh cậu nhìn lên sân khấu, giới thiệu, “Đến chín giờ, sẽ có biểu diễn! Người đó đẹp lắm, lát em nhìn sẽ biết!” Phó Thư Thần trả lời vô cảm, “Tháng vừa0rồi chị mới đến nước T xem đó! Bên đó còn có nhiều người và đẹp hơn nữa!” “Sao giống được, ở nước T, có rất nhiều người nên cũng không hiểm
Nhưng ở thủ đô thì khác, chị nói em nghe, lát xem rồi em sẽ thấy, không hối hận đâu!” “Em không muốn xem chút nào! Hơn nữa nếu ba hay anh mà biết chị đến mấy chỗ thế này, thì hai chúng ta chết chắc!” “Nên em đừng có nói cho hai người biết! Chuyện này chỉ có em và chỉ biết thôi! Em không nói, chị không nói thì ai mà biết!” Phó Thư Nghệ lơ đãng, cậu em trai này của cô tính tình cứng nhắc, chẳng thú vị gì cả
Thật ra cô muốn đến đến mấy chỗ này với Phó Thần Hiên, nhưng cô sợ anh phạt5nên mới đưa Phó Thư Thần đi.
Giờ là tám giờ rưỡi, còn khoảng nửa tiếng nữa là đến giờ biểu diễn, Phó Thư Nghệ muốn đi vệ sinh nên đứng dậy, Phó Thư Thần không muốn uống rượu nên đến quầy bar gọi một chai nước
Khi cậu quay về chỗ ngồi thì phát hiện một người đàn ông đi đến chỗ hai chị em cậu vừa ngồi, còn bỏ gì đó vào hai ly nước
Mặt cậu tối sầm, lạnh lùng bước đến, giữ chặt tay người đàn ông, “Anh đang làm gì thế?” Người đàn ông bị giữ chặt tay, ánh mắt chợt bối rối nhưng cũng nhanh chóng khôi phục như bình thường, “Tôi không làm gì cả, cậu giữ tay tôi làm gì?” Phó Thư Thần nhìn qua ly cocktail, không biết hắn ta bỏ gì trong đó, “Vừa rồi4anh bỏ gì vào ly?”
“Tôi không biết cậu đang nói gì! Tôi thấy bên này không có người ngồi nên định đến đây ngồi thôi!” Ỗ! Nói dối mà không có nháp sẵn, còn không có đầu óc nữa
Nói dối vụng về thể này mà cũng nói được
Coi cậu là đồ ngốc hay hắn ta ngu ngốc thật đây? Lúc Phó Thư Nghệ về chỗ thì thấy Phó Thư thần đang tranh chấp, cô hơi nhíu mày, đi tới, “Sao vậy?”
“Em thấy anh ta bỏ gì đó vào ly!” Phó Thư Thần nói.
Nụ cười trên mặt Phó Thư Nghệ dần biến mất, ánh mắt cô lạnh dần, hệt như ánh mắt của Thẩm Thanh Lan, chỉ lẳng lặng nhìn người đối diện, khiến cho họ cảm thấy bất an
Người đàn ông hơi run nhưng vẫn mạnh miệng, “Con mắt nào của cậu9thấy tôi bỏ thuốc hả?” “Hai mắt tôi đều thấy!” Phó Thư Thần nghiêm nghị trả lời.
Người đàn ông nghẹn lời, Phó Thư Nghệ bỗng nhiên nở một nụ cười, “Anh nói anh không bỏ, vậy thì đơn giản thôi, anh uống hết ly rượu này đi thì tôi sẽ tin anh không bỏ gì vào, nếu không...” Cô khẽ bẻ các khớp tay, các đốt tay kêu răng rắc
Người đàn ông bất giác nuốt nước bọt, nhìn ly cocktail rồi lại nhìn Phó Thư Nghệ
Phó Thư Nghệ còn giơ nắm đấm trước mặt hắn ta, “Đừng coi thường nắm đấm của tôi, tuy nhỏ mà có võ đấy
Một cú đấm thôi cũng khiến anh phải nằm mười ngày nửa tháng, có muốn thử không?” Người đàn ông lắc đầu, nụ cười trên mặt Phó Thư Nghệ vàng tươi hơn, nhìn ly rượu, “Vậy ly rượu này...” “Tôi uống!” Người đàn ông nói xong thì nhanh tay cầm lấy ly rượu, uống cạn
Phó Thư Thần thả người đàn ông đó ra, hắn ta nhanh chân bỏ chạy, hai người này thật không dễ đối phó
May mắn cho hắn, thuốc bỏ vào rượu là thuốc mê, giờ về nhà ngủ một giấc là tỉnh
Phó Thư Nghệ phủi tay, “Xử lý xong!”
Phó Thư Thần vẫn cau mày như trước, “Mình về thôi!” Ai biết còn gặp thêm chuyện ở nơi hỗn loạn thế này nữa.
Phó Thư Nghệ ngồi xuống ghế sô pha, sau đó kéo Phó Thư Thần ngồi xuống, “Về gì mà về, sắp biểu diễn rồi! Yên tâm đi, không có nhiều người có mắt không trọng như vậy đâu!” Chuyện hôm nay không tốt lành gì, trước kia lúc cô đến đây cũng chưa từng gặp chuyện như vậy
Có điều, sau khi cô rời khỏi chỗ ngồi quay về thì cô sẽ gọi một ly đồ uống khác.
Cô gọi lại một ly rượu khác rồi thong thả ngồi ở vị trí tốt nhất cho buổi diễn bắt đầu
Phó Thư Thần lại muốn đi về, nhưng nghĩ đến chị mình còn ngồi đây, cậu không bỏ được, đành cố gắng ngồi xuống
Cậu định bụng sẽ nói với anh Phó Thần Hiên, để lần sau chị gái cậu không đến những nơi như thế này nữa
Tuy trình độ võ vẽ của Phó Thư Nghệ khá tốt, nhưng ở nơi lòng người khó dù thế này, chị gái cậu lại suy nghĩ đơn giản, không nhiều mánh khóe, nếu như xảy ra chuyện thì không xử lý được.
Có người trên lầu trông thấy hết mọi chuyện vừa xảy ra, “Xử lý gã đàn ông vừa rồi đi! Loại người dùng mánh khóe để tiện đó không được đến địa bàn của tôi!” Cô gái từ tốn nói
Một người đàn ông đứng sau lưng khẽ giật mình
Trước đây chuyện này cũng từng xảy ta, nhưng bà chủ chỉ âm thầm cản trở, chưa từng ra tay xử lý như bây giờ, “Bà chủ, chuyện này.” Vẻ mặt của người phụ nữ không tốt, trong mắt thoáng qua chút lạnh lùng, “Không nghe lời tôi nói?”
“Không phải! Tôi đi làm ngay đây!” Người đàn ông run lên, lập tức đi ngay
Ba năm trước, bà chủ này xuất hiện bên cạnh đại ca, không rõ xuất thân, khuôn mặt khá đẹp, lại sắc sảo
Mọi người đều coi cô ấy là chị dâu, nhưng sau một thời gian, mọi người mới phát hiện ra là không phải, hai người họ giống bạn bè hon.
Đại ca rất coi trọng cô gái này, cũng rất tin tưởng cô ấy, còn giao rất nhiều việc cho cô ấy
Ban đầu, mấy anh em vốn không phục, nhưng sau đó, họ đều nhận ra mình lầm rồi
Cô gái này không giống mấy cô gái bình thường, mà thủ đoạn cực tàn nhẫn, đến nỗi những kẻ quanh năm cầm dao dính máu như họ cũng phải dè chừng.
Cô gái nhìn xuống dưới lầu, sau đó không nhìn thêm nữa, rời khỏi quán bar
Hôm nay cô chỉ đến đây xem thử, không ngờ lại thấy chuyện như vậy
Phó Thư Thần bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên phía lầu hai, lúc nãy cậu cảm giác có người đang nhìn mình.
“Thư Thần, sao thế?” Phó Thư Nghệ thấy cậu hơi khác thường, nhìn cậu, “Sao vậy?” Phó Thư Thần lắc đầu, “Không có gì!” Có lẽ vừa rồi cậu đã nhầm.
Phó Thư Nghệ không để tâm, sự chú ý của cô bị thu hút bởi buổi diễn, “Thư Thần, mau xem đi, bắt đầu diễn rồi!” Phó Thư Thần nhìn về phía sân khấu, nhưng sau đó, mặt cậu đã đỏ ửng, bất giác đưa tay che mắt của Phó Thư Nghệ
Sắc mặt cậu lại xanh mét, kéo Phó thư Nghệ đứng dậy
Lần này, Phó Thư Nghệ không nói gì mà ngoan ngoãn đi theo cậu, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng
“Phó Thư Nghệ, đây là gay biểu diễn chị nói đấy à?” Vừa ra khỏi quán bar, Phó Thư Thần đã lạnh lùng hỏi, nếu để ý kỹ có thể thấy tại cậu đỏ bừng.
Phó Thư Nghệ cũng không còn lòng dạ nào để chú ý đến những việc đó
Cô đâu ngờ buổi biểu diễn của gay hôm nay lại “nâng cấp” như thế
Trước kia chỉ là nhảy múa bình thường thôi mà cô đã còn thấy nóng mắt rồi
“Chuyện tối nay là chuyện ngoài ý muốn thôi!” Phó Thư Nghệ giải thích yếu ớt, nhưng Phó Thư Thần không tin, “Em phải nói chuyện này với anh!” “Đừng, nếu anh mà biết, hai chúng ta chẳng có kết cục tốt lành gì đâu
Em nhớ cái mặt đen thui của anh ấy đi! Em nỡ lòng nào để chị bị anh mắng?” Cô tỏ vẻ tội nghiệp, “Thư Thần, Thư Thần yêu quý của chị, chị là chị gái ruột của em đấy, em không thể tàn nhẫn ra tay với chị như thể được!” Phó Thư Thần không bị lay chuyển, “Hừ!”
Phó Thư Nghệ cắn răng, “Buổi diễn tối nay là em đi xem với chị, nếu anh cả biết, thì chắc chắn sẽ phạt em trước! Ai bảo em không cản chị, em tự nghĩ đến hậu quả đi!”
Lời cô nói đã chọc đúng chỗ đau của cậu
Nhà người ta thì trong nam khinh nữ, nhà cậu thì ngược lại, Thẩm Thanh Lan mẹ cậu với chị Phó Thư Nghệ là hai người phụ nữ duy nhất trong nhà, nên được ba người đàn ông nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa
Nếu anh cả biết Phó Thư Nghệ đến mấy chỗ thế này, cậu đã không ngăn chị, còn đi xem cùng
Cậu nghĩ đến đây rồi bất giác xoa cánh tay của mình! Bỏ đi! Nhìn chị gái thế này, có lẽ cũng là lần đầu thấy những cảnh đó.
Thật ra Phó Thư Nghệ chỉ kịp nhìn một cái, còn chưa kịp thấy rõ đã bị Phó Thư Thần che mất rồi.
Thấy ánh mắt Phó Thư Thần có vẻ không muốn mách anh cả nữa, Phó Thư Nghệ thở phào một hơi
Cô tự nhủ sẽ không bao giờ đến quán bar..
này nữa
Vì hôm nay đến quán bar, Phó Thư Nghệ không lái xe, thế nên hai người đi bắt taxi
Trước quán bar vốn có rất nhiều xe, mà người bắt xe cũng rất nhiều, họ đứng một lúc lâu mà vẫn không bắt được xe.
“Thư Thần, hay chúng ta đến ngã tư phía trước bắt xe đi, ít người bắt xe hơn!” Phó Thư Thần không có phản đối
Hai người đi ngang một ngõ nhỏ thì nghe thấy tiếng đánh nhau, Phó Thư Nghệ hơi dừng lại, “Thư Thần, hình như có tiếng đánh nhau!” Phó Thư Thần có nghe, nhưng cậu không quan tâm, “Đi thôi!” “Không đi xem thử à?”
“Tò mò là hại chết mèo đấy! Đi thôi!” Phó Thư Thần không muốn tham gia vào mấy chuyện như thế, khu này có rất nhiều du côn, lưu manh, cùng lắm chỉ là xích mích đánh nhau nhỏ thôi, sẽ không xảy ra chuyện gì.
“Nhưng lỡ có người bắt nạt người khác thì sao? Chúng ta là con em quân nhân, phải giúp đỡ người khác!” Phó Thư Nghệ hơi lo lắng, cô từng đọc được tin trên mạng về việc nhiều người kết bè kết phái đi bắt nạt người khác
Nếu không gặp thì thôi, đã gặp thì phải ra tay giúp đỡ.
Phó Thư Thần còn muốn nói gì, nhưng chưa kịp nói thì trong ngõ không còn động tĩnh gì nữa
“Ơ, xong rồi à?” Phó Thư Nghệ nhíu mày, không phải có người chết đấy chứ?
Cô chần chừ định kéo Phó Thư Thần đi vào ngõ xem thử, thì thấy một người đi ra từ trong ngõ
Nhìn dáng người thì là nữ, tóc hơi rối, cả người mặc quần áo màu đen.
Khi đi vào sâu trong ngõ mới phát hiện cô gái này rất xinh đẹp
Cô gái không ngờ lại gặp hai người họ ở nơi này, ánh mắt lóe lên tia ngạc nhiên liếc qua hai người rồi đi ra khỏi con ngõ
Phó Thư Nghệ nương theo ánh đèn lờ mờ, cô nhìn thoáng qua tay của người phụ nữ, sau đó gọi cô ấy, “Chị gì ơi, tay chị bị thương rồi!” Cô gái dừng bước, nhìn cô một cái hơi mím môi, đôi mắt đẹp ánh lên chút tia sáng, “Vết thương nhỏ thôi! Nơi này không ăn toàn, hai bạn nhỏ, buổi tối không nên đến chơi mấy chỗ như thế này, về nhà sớm đi!” Phó Thư Nghệ sửng sốt, ngẩng đầu nhìn thì cô gái đã đi xa
Trên mặt đất còn lưu lại mấy vệt máu, vì ban ngày có mưa nên trên đất có nhiều vũng nước, máu đỏ rơi xuống rồi mau chóng hòa tan với nước mưa
Phó Thư Nghệ nhìn vào trong con ngõ nhỏ, có thể thấy có vài người đang nằm sấp, rên rỉ trên mặt đất, rõ ràng là đã bị thương.
Phó Thư Nghệ lại nhìn về hướng cô gái kia rời đi rồi lắc đầu, “Đúng là một cô gái kỳ lạ!” “Đi thôi!” Phó Thư Thần mở miệng, không ai trong hai người bọn họ để tâm về chuyện gặp cô gái kia vào tối nay.
***
Năm ngày sau, trong lúc đang họp, Phó Thần Hiên thấy điện thoại trong túi rung nhẹ
Anh lấy ra nhìn tên hiển thị, sau đó đứng dậy đi thẳng ra khỏi phòng họp
“Có tin của Cố Thanh Trúc rồi!”