Chẳng lẽ bà cảm thấy mình không xứng với Bạch Tuấn Nam, cho nên muốn tìm cô để nói chuyện, muốn bọn họ chia tay? Trong phim truyền hình thường xuyên có cảnh đó mà?
Nghĩ như vậy, trong lòng Phó Thư Nghệ cảm thấy không được thoải mái.
“Dì, dì uống gì ạ?”
“Latte.” Trương Tổ Tâm nói.
“Vậy cho tôi một ly Latte, một ly Caramel Macchiato.” Trong lúc đợi cà phê được đưa lên, bọn họ không nói lời nào, Trương Tố Tâm vẫn luôn quan sát Phó Thư Nghệ
Phó Thư Nghệ hơi mất tự nhiên, cảm giác này giống như mình là một món hàng treo trên giá
Nếu bà ấy không phải mẹ của Bạch Tuấn Nam thì cô đã nói thẳng thừng ra luôn rồi, nhưng bây giờ cô không biết rõ mục đích khi bà ấy đến tìm mình nên cô cũng không biết nên nói gì3cho phải
Cuối cùng, Trương Tố Tâm đành lên tiếng trước: “Thư Nghệ, cháu và Tuấn Nam yêu nhau được bao lâu rồi.”
“Nửa năm rồi ạ.” Phó Thư Nghệ nói.
“Đã nửa năm rồi à, vậy cháu thấy Tuấn Nam là người thế nào?” Trương Tố Tâm vẫn cười tủm tỉm như trước.
Phó Thư Nghệ hơi nghiêng đầu, dường như không rõ lắm về những lời bà nói, “Dì, dì muốn nói gì ạ?”
“Ý của dì là, cháu và Tuấn Nam yêu nhau đã nửa năm rồi, có lẽ cũng hiểu rõ về đổi phương rồi, cháu cảm thấy con trai dù thế nào.”
“Anh Tuấn Nam tốt lắm ạ.” “Vậy là một người tốt như thế nào?” Trương Tổ Tâm thấy không hài lòng với câu trả lời này.
Dường như Phó Thư Nghệ đã hơi hiểu ra ý của bà, xem ra cũng không phải đến chia rẽ hai người, cô1liền thấy an tâm hơn, “Anh Tuấn Nam rất quan tâm cháu, cũng rất tốt với cháu, xứng danh bạn trai mười tốt điển hình.” “Có thể thấy là tình cảm hai đứa rất tốt, Tuấn Nam cũng thường xuyên nhắc đến cháu với dì, nói cháu dịu dàng lương thiện lại khéo hiểu lòng người, là cô gái rất thông minh.” Phó Thư Nghệ nghe bà nói mà có phần xấu hổ, trong lòng cũng kinh ngạc, không ngờ Bạch Tuấn Nam lại nói về cô như vậy với mẹ anh.
Đương nhiên những lời này không phải Bạch Tuấn Nam nói mà do Trương Tổ Tấm tự nói, Bạch Tuấn Nam rất ít khi nhắc đến Phó Thư Nghệ chứ đừng nói đến việc đưa Phó Thư Nghệ về nhà gặp bà
Cũng vì thế mà Trương Tổ Tâm mới giấu anh đến tìm Phó Thư Nghệ
Sau khi gặp6rồi thì bà rất hài lòng với cô gái này, dáng người xinh xắn, tính tình dịu dàng, không có vẻ con gái nhà giàu kiêu ngạo.
“Thư Nghệ, cháu xem, cháu và Tuấn Nam đã yêu nhau lâu vậy rồi mà dì vẫn chưa được gặp cha mẹ cháu, khi nào thì hai nhà chúng ta có thể hẹn ăn một bữa cơm nhỉ.” Phó Thư Nghệ sửng sốt, đây là bước gặp mặt cha mẹ hai bên sao? Bước ngoặt đó khiến cô không kịp phản ứng, tiếp theo là cô và anh Tuấn Nam phải kết hôn sao?” Phó Thư Nghệ đã đoán đúng, Trương Tổ Tâm đang có ý này
Thời gian vừa rồi, bà đi du lịch châu u với mấy người bạn, đi liền hai tháng, sau khi về thì công ty được cậu con trai quản lý quy củ đầu ra đấy, không chỉ4thể, hạng mục hợp tác với Phùng Thị cũng được tiến hành thuận lợi, giúp Bạch Tuấn Nam đứng vững ở công ty
Là một người mẹ, thấy con mình có năng lực như vậy thì đương nhiên bà rất vui
Nhưng đồng thời bà cũng thấy mâu thuẫn, vì mấy lần con trai đã đòi cổ phần công ty thuộc về nó.
Lý trí nói rằng Trương Tố Tâm nên giao cổ phần công ty cho con trai vì dù sao đây cũng là phần mà chồng bà để lại cho nó
Nhưng bà ngồi trên vị trí Chủ tịch này nhiều năm, bỗng nhiên bảo bà trao lại quyền hành thì bà lại thấy không được thoải mái
Vì vậy bà nghĩ đến cách, để con kết hôn với con gái nhà họ Phó
Nhà họ Phó nhà cao cửa rộng, đương nhiên việc hôn nhân của con gái không thể qua loa
Nếu3hai nhà phải chuẩn bị hôn lễ thì ít nhất cũng phải mất nửa năm
Nếu thế thì con trai phải để ý đến việc hôn lễ, chuyện cổ phần của công ty có thể tạm thời bỏ qua một bên.
Bà nghĩ như thế, nhưng khi nhắc đến chuyện này với con trai thì nó luôn nói lảng qua chuyện khác, hoàn toàn không muốn nhắc, bà không còn cách nào nên mới nghĩ đến việc bắt tay từ bên Phó Thư Nghệ
Phó Thư Nghệ nghe Trương Tổ Tâm nói những điểm tốt khi kết hôn, và việc miêu tả cuộc sống sau khi kết hôn bọn họ sẽ hạnh phúc thế nào, nhưng cô không hề nghĩ đến mà còn muốn chống lại
Cô thích Bạch Tuấn Nam, nói yêu cũng không quá, cô cũng rất thích những ngày tháng yêu đương với anh, nhưng không có nghĩa cô muốn gả ngay và luôn cho Bạch Tuấn Nam
Hôn nhân là một chuyện rất xa xôi với cô, hơn nữa bây giờ cô còn muốn học lên nghiên cứu sinh.
“Dì ạ, chuyện kết hôn, tạm thời cháu với anh Tuấn Nam còn chưa tính đến
Bây giờ cháu vẫn còn đi học.” Dù muốn kết hôn thì cũng phải đợi cô tốt nghiệp, hơn nữa cô còn có kế hoạch ra nước ngoài học thêm
Cô đã có một kế hoạch tốt và tỉ mỉ cho tương lai, kế hoạch này từng không có Bạch Tuấn Nam, bây giờ có thì cũng là mấy năm sau
Cô học xong nghiên cứu thì cũng mới hai mươi tư tuổi, cô ra nước ngoài học ba năm nữa
Cô đã nói chuyện này với Bạch Tuấn Nam, anh cũng đã đồng ý và rất ủng hộ cổ
Bây giờ mẹ anh lại bảo bọn họ kết hôn luôn, không biết tại sao trong lòng Phó Thư Nghệ lại thấy rất không thoải mái.
“Kết hôn rồi vẫn học tiếp được mà, học là chuyện tốt, dì cũng không phản đối, cháu muốn học bao lâu cũng được
Trương Tố Tâm thấy đó không phải là vấn đề
Nét mặt Phó Thư Nghệ cứng lại, cô không giỏi đối phó với những trường hợp thể này, “Dì ạ, cháu muốn chú tâm vào học tập trước.”
Trương Tổ Tấm dừng lại, nhìn cô với ánh mắt nghiên cứu: “Thư Nghệ à, có phải cháu có gì băn khoăn không, nếu cháu nghĩ gì có thể nói với dì.”
Phó Thư Nghệ lắc đầu, “Thưa dì, cháu thấy cháu còn trẻ, bây giờ đề cập đến chuyện kết hôn là quá sớm, cháu còn chưa nghĩ đến chuyện này
Hơn nữa, cháu đã trao đổi với anh Tuấn Nam, anh ấy ủng hộ cháu.” Ánh mắt Trương Tố Tâm hơi thay đổi, cô đang lấy con trai để dọa bà? Xem ra cô gái này không dịu dàng, không dễ lung lay như bà thấy
Cũng đúng thôi, con gái nhà họ Phó sao có thể là một người không có chủ kiến được, nhưng một người có chủ kiến quá cũng không phải chuyện tốt.
Trương Tổ Tấm nhíu mày, kìm nén sự bất mãn trong lòng, vừa cười vừa nói: “Thư Nghệ, cháu nói cũng có lý, là do dì sốt ruột quá
Haiz, cháu không biết đâu, từ sau khi cha Tuấn Nam qua đời, nhà dì quạnh quẽ lắm, sau khi biết Tuấn Nam có bạn gái, dì rất vui, nghĩ rằng trong nhà có thêm người sẽ vui vẻ hơn, hy vọng cháu không trách dì nóng vội.”
Người ta đã nói thế rồi, Phó Thư Nghệ còn nói được gì, cô đành nói: “Cháu hiểu ạ.” “Cháu hiểu là tốt rồi, hiểu là tốt rồi
Chúng ta tạm thời không nhắc đến chuyện kết hôn nữa, thanh niên mà, đều thích quá trình yêu đương, không muốn bị trói buộc quá sớm, là dì nghĩ không chu đáo
Cũng muộn rồi, dì còn phải về công ty tham gia một buổi họp, dì đi trước đây, hôm nào cháu về nhà ăn cơm với Tuấn Nam nhé.”
Phó Thư Nghệ vâng dạ, chờ bà đi rồi, cô mới chậm rãi bước về trường, trong đầu toàn nghĩ đến việc hôm nay gặp Trương Tố Tâm
Buổi tối, Phó Thư Nghệ về nhà, Thẩm Thanh Lan thấy con gái về thì hơi bất ngờ, “Sao hôm nay lại về thế?”
“Nhớ mẹ nên con về.” Phó Thư Nghệ dính lấy bà làm nũng.
“Gặp phải chuyện khó gì, nói với mẹ xem nào.” Thẩm Thanh Lan nhìn ra con gái có tâm sự, Phó Thư Nghệ không giấu được gì trước mặt bà
Phó Thư Nghệ cũng không giấu giếm, kể rõ chuyện hôm nay, “Mẹ, có phải con làm sai rồi không?” Dù sao bà ấy cũng là mẹ của Bạch Tuấn Nam, có lẽ cô nên uyển chuyển hơn chút chứ không nên từ chối thẳng thừng như vậy
Ánh mắt Thẩm Thanh Lan hơi khựng lại, từ khi con gái yêu Bạch Tuấn Nam, bà cũng đã tìm hiểu tìm hình nhà họ Bạch, thỉnh thoảng cũng chú ý một chút
Lần này bà cũng có thể đoán ra chút ý đồ trong chuyện này
“Thư Nghệ, hôm nay con làm rất tốt, làm người thì phải thành thật, nói suy nghĩ trong lòng con cho người ta biết còn tốt hơn là lừa dối, mẹ nghĩ Bạch Tuấn Nam cũng sẽ hiểu con.” Mà lúc này ở nhà họ Bạch, Trương Tố Tâm và con trai cãi nhau một trận to chưa từng có