Cố Thuần Nhã ở trường đại học A cũng là một nhân vật nổi tiếng.
Nổi tiếng vì sự xinh đẹp, cô được mệnh danh là hoa khôi của khoa Y.
Cô cũng nổi tiếng vì thành tích học tập đáng kính nể.
Trong các đề tài nghiên cứu quan trọng của trường, lần nào cô cũng góp mặt.
Và lần này cũng không ngoại lệ.
Mọi chuyện vốn dĩ đang suôn sẻ thì lại có vấn đề xảy ra.
Giáo sư vốn dĩ là người hướng dẫn của cô là Đinh Diệu, lại bị tai nạn bất ngờ.
Tuy rằng không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng sẽ phải nghỉ ngơi một thời gian.
Đề tài nghiên cứu đang dở dang thì không thể hoãn lại được, vậy nên giáo sư Diệp Bác Hải tạm thời thay thế vị trí của Đinh Diệu.
Nhưng Diệp Bác Hải có một cô cháu gái là Diệp Hoan, trước nay luôn ganh đua ghen tị với Cố Thuần Nhã.
Vậy nên khi bác của cô ta vừa lên nắm quyền chỉ đạo đề tài này liền ngáng chân Cố Thuần Nhã, đuổi cô khỏi dự án mà cô nghiên cứu bấy lâu nay.
Sáng nay khi tới trường Cố Thuần Nhã mới nhận được tin, tuy là sốc nhưng cô vẫn luôn giữ trên môi nụ cười.
Một nụ cười mà ngay cả Mai Tú Chi nhìn thấy cũng ớn lạnh.
Ban giám hiệu nhà trường đang thi nhau giải thích với cô..
“Bạn học Cố à, không phải thầy cô chơi xấu muốn loại em ra, nhưng có lẽ giáo sư Diệp thấy bạn học Diệp Hoan hợp với đề tài nghiên cứu đó hơn thôi.
Mọi người làm như vậy đều là vì lợi ích của nhà trường.
Mong em hiểu cho..”
Cố Thuần Nhã không nghe nổi nữa, cô nở nụ cười chua chát..
“Thầy cô không phải giải thích với em.
Đương nhiên em biết Diệp Hoan là cháu gái của giáo sư Diệp.
Em không có ai chống lưng thì em chấp nhận thôi.
Nhưng hiện tại thì em không dám chắc đề tài ấy sẽ được thông qua đâu ạ..”
Cố Thuần Nhã lễ phép cúi đầu, hiên ngang rời đi.
Có vẻ họ đã quên, bởi vì cô là thành viên chính thức nghiên cứu đề tài này nên bố cô và Tuấn Lãng mới đổ tiền vào.
Nếu họ biết cô bị người khác chơi xấu, thử hỏi tiền có còn được rót vào nữa hay không.
Chí.