Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mất Rồi Xin Đừng Tìm

Chương 167: Nguy cấp rồi

Chắc chắn Vũ Linh Đan đã quá mệt mỏi, đến cuối cùng không chống đỡ nổi nữa, thấy Trương Thiên Thành cho mình một chỗ dựa, cô vừa mơ mơ màng màng đã chìm vào giấc ngủ.

Trương Thiên Thành thôi do dự, không dám chậm trễ dù chỉ một phút. Anh bế Vũ Linh Đan lên xe, trông thấy Dương Thanh My vẫn đang nhìn qua bên này, Trương Thiên Thành lạnh lùng nói: “Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, cho dù bà là ai tôi cũng sẽ không bỏ qua cho bà đâu.”

“Trương Thiên Thành, cậu đang uy hiếp ai thế?”

Nghe thấy lời này, Dương Thanh My lập tức nổi cáu.

Bình thường nhân nhượng Trương Thiên Thành là vì giữ thể diện cho anh, giữ hòa khí gia đình, nhưng Trương Thiên Thành như vậy rõ ràng là không cần thể diện nữa. Dù sao thì bà ta cũng bị thương, dựa vào đâu mà lại trở thành bà ta bắt nạt Vũ Linh Đan chứ?

Ngay tức khắc, Dương Thanh My cũng lên xe nói với tài xế: “Lái cho tôi, đi theo chiếc xe phía trước, tôi cũng phải đến bệnh viện.”

“Có cần báo cho ông chủ không ạ?”

Tài xế lo lắng hỏi.

Một chút sợ hãi thoáng hiện trong mắt Dương Thanh My, dù gì cũng là bà ta chạy đi tìm Vũ Linh Đan gây chuyện, nói trên lý thuyết thì bản thân cũng có phần đuối lý.

Nghĩ ngợi một lát, Dương Thanh My vẫn tỏ ra như sao cũng được đáp: “Cũng chẳng có gì đáng bàn cả, chút chuyện nhỏ này tự tôi cũng có thể xử lí được.”

Trong bệnh viện.

Trương Thiên Thành vội vã bế Vũ Linh Đan chạy thẳng đến phòng cấp cứu, bởi vì không có hẹn trước nên người ta bảo Trương Thiên Thành chờ ở ngoài. Cuối cùng Trương Thiên Thành lại một cước đạp văng cửa phòng làm việc của bác sĩ, ném thẳng người xuống bàn làm việc, lạnh lùng ra lệnh: “Cô ấy hôn mê rồi, tôi cần các ông cứu người ngay lập tức.”

“Người này là ai thế.”

“Phải đó, dù có muốn cứu người thì cũng phải đi lấy số trước đã. Anh cứ yên tâm, chúng tôi sẽ tìm người đến trị liệu đặc biệt.”

Mấy vị bác sĩ đứng lên nói.

“Im miệng.”

Trương Thiên Thành đã không nhịn nổi nữa. Nếu không phải giờ Vũ Linh Đan vẫn còn đang hôn mê, bất ổn thì anh cũng đâu cần kiềm chế lửa giận của bản thân chứ.

Vậy nên Trương Thiên Thành hạ giọng, nói ra từng câu từng chữ: “Nếu các ông nói thêm câu nào nữa làm chậm trễ thời gian chữa trị, tôi sẽ chôn các ông theo cùng cô ấy.”

“Chuyện này!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận