Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mất Rồi Xin Đừng Tìm

Chương 256: Cô không thể nhúng tay vào

Nước mắt của Trần Tuyết Nhung lập tức rơi trên tay Vũ Linh Đan. Môi bà khẽ run lên, vẻ mặt đầy kích động. Thì ra trong lòng con gái vẫn có mình. Bà gật đầu lia lịa, thế là đủ rồi.

Bùi Tiêu Nhân đứng bên cạnh sửa soạn lại áo khoác, khinh thường nhìn cảnh mẹ con tình thâm này, chậc lưỡi cắt ngang hai người: “Tốt nhất là cô nên về nhà với tôi ngay bây giờ đi, sau đó phát biểu thanh minh, từ nay về sau chuyện của Vũ Linh Đan không liên quan gì đến cô, không thì nhà họ Bùi sẽ không bao giờ chấp nhận cô.”

“Bùi Văn Cường đâu? Kêu Bùi Văn Cường đến đây nói với mẹ tôi, bà là cái thá gì?” Vũ Linh Đan quay lại, lạnh giọng quát bà ta.

“Mày…” Bùi Tiêu Nhân tức giận đến mức thay đổi sắc mặt. Xưa nay bà ta luôn tự nhận mình là người tao nhã có giáo dưỡng, cho dù cãi nhau cũng chưa từng thấy ai thô lỗ mất lịch sự như Vũ Linh Đan, lập tức không còn lời nào để phản bác.

Bà ta nghẹn nửa ngày, cuối cùng mới rặn ra một câu: “Tôi không so đo với cô, loại đàn bà không có giáo dưỡng.”

“Không có giáo dưỡng còn tốt hơn là mụ già độc ác như bà. Mẹ tôi ở nhà họ Bùi, ngày nào không tận tâm hầu hạ bà? Cho dù là con gái bà thì chắc gì đã làm được đến mức đó? Làm người thì đừng độc ác quá, coi chừng bị báo ứng đấy.” Vũ Linh Đan nguyền rủa.

“Cô…” Bùi Tiêu Nhân không cãi thắng Vũ Linh Đan, bèn chĩa mũi nhọn vào Trần Tuyết Nhung, đanh mặt hét lên: “Trần Tuyết Nhung, rốt cuộc cô có đi theo tôi không hả?”

“Con…” Trần Tuyết Nhung chần chờ. Đương nhiên bà muốn đi theo bà cụ, nhưng nếu thế thì sẽ làm tổn thương Vũ Linh Đan. Thấy Vũ Linh Đan bảo vệ mình, sự tủi nhục bao nhiêu năm qua cũng coi như được giải tỏa. Bà bỗng quyến luyến cảm giác này.

Ngay khi hai bên còn đang tranh chấp thì cửa thang máy lại mở ra, Trương Thiên Thành mặc tây trang màu đen đứng trước mặt mọi người.

Vừa thấy mọi người đều đứng bên ngoài, Trương Thiên Thành nhíu mày, sau đó nhìn Vũ Linh Đan như đang hỏi. Vũ Linh Đan quay sang, không muốn quan tâm đến Trương Thiên Thành: “Tổng giám đốc Trương, hôm nay tôi rất bận, có việc gì chờ tôi đi làm rồi nói sau.”

“Tổng giám đốc Trương, không ngờ lại gặp cậu ở đây, đúng là trùng hợp.” Bùi Tiêu Nhân lại không còn dáng vẻ ngạo mạn như vừa rồi, chủ động khiêm tốn chào hỏi Trương Thiên Thành.

Trương Thiên Thành liếc xéo bà ta, thấy Trần Tuyết Nhung cũng ở đây thì đoán được mấy phần.

“Chúng ta quen biết sao?” Trương Thiên Thành ngẩng cao đầu, lạnh lùng châm chọc. Bà ta lại không nhận ra mà còn vội vàng giải thích: “Tôi là phu nhân của Bùi thị, trước kia có qua lại với bố cậu, cho nên thường xuyên gặp gỡ.”

“Thế à.” Trương Thiên Thành lạnh nhạt nói, sau đó nhìn Vũ Linh Đan: “Có việc gì thì vào trong rồi nói đi.”

“Đúng đấy đúng đấy.” Bà cụ nháy mắt với Trần Tuyết Nhung rồi hùa theo.

“Có việc gì thì cứ ở đây nói rõ ràng rồi hẵng vào nhà. Nhà tôi không phải là ai cũng có thể bước vào.” Vũ Linh Đan khoanh tay nhìn hai người này. Cô chẳng chào đón ai trong số họ.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận