Bà ta không thích thì đừng nghĩ đến việc vào được cửa nhà họ Phan, vì vậy mà mẹ con họ trở mặt, mấy năm không gặp
nhau.
Bà ta tưởng lần này Phan Bảo Thải quay về thì anh ta sẽ quên hết mọi chuyện, bắt đầu lại từ đầu, nhưng bây giờ xem ra bà ta đã sai.
“Rốt cuộc con đã làm sai điều gì hả?”
Phan Bảo Thái đau khổ nắm lấy tóc mình, nước mắt rơi không ngừng. Đột nhiên, anh ta quỳ mạnh xuống sàn, cúi đầu, như đang khẩn cầu: “Mẹ, con xin mẹ đấy, con đã để lỡ sáu năm,
con không muốn lại mất thêm sáu năm nữa, để con và Vũ Linh Đan được ở bên nhau có được không hả mẹ?”.
“Từ nay về sau, con nhất định sẽ nghe lời mẹ, chỉ cần chúng con được ở bên nhau...”
Phan Bảo Thái quỳ xuống làm Lễ Tuyết Cầm cảm thấy có một sự xáo động lớn trong lòng, mà cái cảm giác xáo động này lại là đang suy nghĩ sẽ tuyệt đối không thể để cho Vũ Linh Đan và Phan Bảo Thái ở bên nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!