Vũ Linh Đan nhíu mày, Trương Đức Phủ ra hiệu báo cô đừng tức giận, sau đó cậu ta nói: “Mẹ à, mẹ đừng có nói khó nghe như vậy, Linh Đan rất có thể là con dâu tương lai của mẹ đấy.”
“Mẹ khinh!” Trương Đức Phú vừa dứt lời thì Dương Thanh My lập tức nổi giận.
Ngay từ đầu Dương Thanh My đã không chào đón Vũ Linh Đan rồi, cô là vợ của Trương Thiên Thành còn chưa tính, giờ lại còn vọng tưởng bước chân vào cửa nhà họ Trương lần nữa à, đúng là mơ mộng hão huyền.
Trương Đức Phú phớt lờ, cậu ta nở nụ cười, không quan tâm mà tiếp tục nói: “Lần này con đến đây là để nói cho mẹ biết, con đã quyết định sẽ ở bên cạnh Vũ Linh Đan rồi, dù mẹ có đồng ý hay không thì con sẽ không thay đổi chủ ý của mình đâu.”
“Trương Đức Phú, con." Dương Thanh My tức đến mức không nói nên lời, trán bà ta nổi đầy gân xanh.
Cuối cùng, sau khi suy tư một chốc thì Dương Thanh My đặt mông ngồi lên ghế sô pha, trầm giọng nói: “Lần trước chúng ta đã thảo luận qua vấn đề này rồi mà, hôm nay con có lòng tin đến tìm mẹ như thế, sao rồi, giờ công ty thế nào hả?” Dương Thanh My nói lấp lửng, Vũ Linh Đan nghe mà cái hiểu cái không.
Đương nhiên, cô cũng không hơi đâu mà đi quan tâm mấy chuyện này, thừa dịp Dương Thanh My vừa dứt lời thì Vũ Linh Đan vội vàng nói: “Tôi sẽ không ở bên cạnh cậu! Trương Đức Phủ, tôi đã nói vô cùng rõ ràng rồi mà.”
“Linh Đan, bây giờ em có thể đừng nói gì được không?” Trương Đức Phú không vui.
Vũ Linh Đan cũng cảm thấy khó chịu, thế là trước mặt Dương Thanh My, cô giơ tay mình lên, xông đến bên cạnh bà ta rồi nói: “Bác My à, bác không hy vọng tôi gả vào nhà họ Trương, vừa hay tôi cũng thế. Lý do mà tôi tới đây hôm nay chắc bác
cũng thấy rồi, tôi hy vọng bác có thể chủ trì công đạo giúp tôi.”
“Linh Đan!” Trương Đức Phú thở hổn hển, cậu ta cầm tay Vũ Linh Đan không cho cô nói tiếp nữa.
“Những gì tôi nói đều là sự thật. Trương Đức Phú, cho tới bây giờ tôi vẫn không có ý định đó, cậu đừng có dùng mấy cái thủ đoạn hèn hạ này nữa.” Ánh mắt Vũ Linh Đan tràn đầy sự thất vọng.
Có Dương Thanh My ở đây, Vũ Linh Đan không có gì phải sợ.