Vừa nghe những lời này, Thiên Thành nổi trận lôi đình, anh giận dỗi gõ tay lái theo nhịp nói: “Linh Đan, cô có tin tôi ném cô xuống đường không?”
“Thiên Thành, anh có còn là con người không? Nếu không phải bởi vì anh, sao Bảo Thái có thể trở thành như vậy?”
Linh Đan tức giận hét to.
Thiên Thành bỗng nhiên xuống xe đóng sầm cửa lại, Linh Đan cảm nhận được anh ta tức giận nên lập tức lặng thinh. Cô đang muốn dỗ cho anh bớt giận thì thấy anh đi đến bên cạnh ra lệnh: “Xuống xe!”.
Không còn cách nào khác, cho đến khi Linh Đan thở phì phò đổi lên ngồi ở vị trí ghế phụ Thiên Thành mới khởi động xe đi tiếp. .
Linh Đan nhịn không được mắng thầm, cô
biết ngay hành động cứu người vừa rồi của Thiên Thành chẳng qua là vì anh lên cơn điên. Mà người điện thì sao? Hoàn toàn không tin tưởng được. Anh làm cô bị lây chứng điện của anh nên mới tin tưởng Thiên Thành là người tốt.
Hai người bên nhau một lúc nhưng vẫn không ai lên tiếng nói chuyện.
Linh Đan cắn môi, cô dùng ánh mắt phức tạp thường xuyên quay về phía sau quan sát Bảo Thái. Cô bối rối không biết lát nữa nên nói như thế nào với bố mẹ của Bảo Thái.
Cảnh tượng này rơi vào đáy mắt của Thiên Thành, ánh mắt của cô nhìn Bảo Thái trong mắt anh ta không khác gì ánh mắt chứa chan yêu thương, một phút cũng luyến tiếc không rời. Anh lập tức đạp nhanh chân ga đồng thời chọn con đường gập ghềnh mà đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!