"Ngay từ đầu Nguyễn Kim Thanh đã có ý đồ không tốt, nếu không như vậy làm sao có thể mang tất cả tài sản nhà họ Vũ ra nước ngoài nhanh như thế, ông nội đã sớm nhìn thấu dụng tâm của Nguyễn Kim Thanh, cho nên lúc trước mới không đồng ý cho các người ở cùng một chỗ."
Linh Đan không khách khí nói.
Vũ Phong Toàn gật đầu lia lịa, có lẽ nhớ tới chuyện cũ đã qua, không ngừng gạt nước mắt.
"Đừng nhắc nữa, đừng nhắc nữa, chúng ta đừng nhắc nữa"
Vũ Phong Toàn lặp lại lời nói của Linh Đan, sau đó nói: "Nhưng mà Linh Đan, con còn có hy
vọng, con không thể ngồi xem bỏ mặc."
"Muốn con hỗ trợ cũng được, nhưng bố phải giao cho con toàn quyền xử lý mọi chuyện.".
Linh Đan nói xong, liếc xéo Vũ Phong Toàn một cái, nói tiếp: "Có điều nhìn bố như vậy, cũng chỉ có lựa chọn này"
Nói xong, Linh Đan lấy một tờ giấy thỏa thuận trong túi mình ra, sau khi được nhân viên công tác kiểm tra, giao vào tay Vũ Phong Toàn.
"Đây là..."
Vũ Phong Toàn nghi hoặc.
"Hiện tại bố chỉ có thể tuyên bố thỏa thuận trước đó không có hiệu lực, con sẽ xin pháp luật bảo vệ tài sản, tạm thời ngăn Hải Yến lại, đương nhiên đến cùng cổ phần không tránh được sẽ bị đem bán đấu giá, nhưng ít ra trong tay còn có thể giữ lại một phần, bố hiểu ý của con không?"
Linh Đan nghiêm túc hỏi.
Không ngờ, Vũ Phong Toàn không chút suy
nghĩ, không chút do dự cầm bút ký tên.
Tuy ông ta vào tù, nhưng chút đầu óc này vẫn còn, tuy rằng dự định trước mắt của Linh Đan không ổn, nhưng lại là lựa chọn có lợi nhất cho nhà họ Vũ.
Nếu cổ phần thật sự bị Hải Yến đem đi bán đấu giá, tội của ông ta không thể giảm bớt không nói, chỉ sợ về sau người nhà họ Vũ ở Bạch Đằng cũng sống không yên ổn
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!