“Anh thật sự rất nhớ em. Xin em đừng biển mất, xin em đừng bỏ anh mà đi...”
Trôi nổi trong cảm giác không có sự sống xung quanh, bây giờ anh đã cảm nhận được rồi, anh cũng bắt đầu hối hận, hối hận vì sao mình
không đi tới quầy bar đó sớm một chút, cũng hối hận sao mình không chịu nghe lời của người pha chế rượu sớm hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!