Dù không có suy nghĩ gì nhưng Linh Đan vẫn không thể từ chối lòng tốt của anh ấy nên đành gật đầu đồng ý.
Buổi tối ngày hôm đó, ngôi làng bắt đầu sôi động, ngay cả dì Dương cũng mặc quần áo mới vào, mỉm cười rạng rỡ.
"Linh Đan, dì đi đến đó trước, con và Thành Thiên nhớ phải tới đấy"
Trước khi đi, dì Dương còn nháy mắt với Linh Đan và mỉm cười.
Nhìn vào phòng, Thiên Thành dường như đã thay trang phục bằng vải cotton và vải lanh như thường lệ, thậm chí còn rất nghiêm túc nhìn vào gương và chỉnh lại tóc của mình, thấy Linh Đan đang nhìn, anh ấy nói, "Còn không đi"
"Anh không đi thì quan tâm gì đến chuyện tôi có đi hay không"
Nói xong, Linh Đan quay đầu bỏ đi.
Thiên Thành cảm thấy hơi ngạc nhiên, nhưng anh không nói thêm cái gì.
Tính tình của người phụ nữ này thật sự khó đoán ra được, mấy ngày nay không biết Linh Đan làm chuyện gì mà tính tình khó ở như vậy.
Thiên Thành bóp chặt túi quần, chiếc hộp cứng khiến anh cảm thấy an tâm một chút, nhưng cũng có chút bức rức, băn khoăn, khó chịu, sợ rằng lúc cưới Linh Đan anh ấy cũng không căng thẳng như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!