“Hoàng Hân, cô chỉ biết như vậy, có ý nghĩa sao?” Tần Hiểu Nguyệt hướng về phía Hoàng Hân phía trước kêu lên.
Hoàng Hân kêu gào nói, “Nếu hôm nay phải chấm dứt, hai người chúng ta vẫn nên đơn độc chiến đấu tương đối tốt.”
“Vậy được, nếu cô nói như vậy, vậy còn mong cô nghiêm khắc mà dựa theo quy định.” Tần Hiểu Nguyệt bĩu môi, một mình đấu sao? Cô hiện tại chính là không lại sợ cô ta.
Tần Hiểu Nguyệt lập tức khống chế sét bổ về phía Hoàng Hân, không thể không nói, hai người các cô phá hư rất nhiều thực vật biến dị trên đường đi.
“Tần Hiểu Nguyệt, cô là công kích không được tôi.” Hoàng Hân vui vẻ mà kêu gào.
Nhưng lời Hoàng Hân vừa nói xong, đã bị một cái hỏa cầu đập trúng, tóc cô ta bị cháy, chờ lúc cô ta dập tắt, tóc đã bị cháy mất một nửa.
“Tần Hiểu Nguyệt, cô đồ tiện nữ, lần này tôi nhất định phải gϊếŧ cô.” Hoàng Hân mắng, tay cô ta hạ xuống cũng không yếu, tiếp tục công kích Tần Hiểu Nguyệt.
“Thật không nghĩ tới, hiện tại cô cũng lựa chọn làm người đàn bà đanh đá, như vậy không tồi, rất thích hợp với thân phận của cô, cô không buông tha tôi, kỳ thật tôi làm sao lại tưởng bỏ qua cho cô được?” Tần Hiểu Nguyệt cười lạnh nói, đối với Hoàng Hân mắng, cô hoàn toàn không thèm để ý, một người phụ nữ sắp chết mà thôi.
“Tần Hiểu Nguyệt, hôm nay chúng ta không chết không ngừng!” Hoàng Hân nói đến đây, tinh thần lực của cô ta tiếp tục công về phía Tần Hiểu Nguyệt.
Tần Hiểu Nguyệt cũng sớm có phòng bị, tinh thần lực lập tức đánh trả, Tần Hiểu Nguyệt tinh thần lực khôi phục vẫn hơi nhanh một chút.
Nhưng Hoàng Hân thì không được, tinh thần lực cô ta kỳ thật hiện tại cũng chưa hoàn toàn khôi phục tốt, chỉ dùng một chút tinh thần lực, lập tức liền có một loại cảm giác hư thoát. Nhưng cô ta lại không dừng lại, cô ta cảm thấy tinh thần lực của Tần Hiểu Nguyệt mới bắt đầu tu luyện, so với cô ta cũng không tốt được bao nhiêu đi, chỉ cần cô ta tiếp tục kiên trì trong chốc lát, là có thể tiêu diệt Tần Hiểu Nguyệt .
Đương nhiên, đây chỉ là ý tưởng của một mình Hoàng Hân mà thôi, tinh thần lực của hai người đối kháng không đến mười phút, Hoàng Hân đã có chút không duy trì được.
Hoàng Hân bắt đầu tiếp tục chạy, cho dù là Tần Hiểu Nguyệt có tinh thần lực bất tử, cô ta cũng tính toán dùng thể lực lăn chết Tần Hiểu Nguyệt, cô ta cảm thấy thân thể của mình đã trải qua cường hóa, so với Tần Hiểu Nguyệt chắc là mạnh hơn nhiều.
Hoàng Hân trốn phía trước, Tần Hiểu Nguyệt không nhanh không chậm mà đuổi ở sau, hai người các cô đã lệch khỏi quỹ đạo vốn có, rất xa rất xa.
Thậm chí bản thân Hoàng Hân đều có chút mê mang về phương hướng rồi, tuy Tần Hiểu Nguyệt cũng có chút không làm rõ phương hướng rồi, nhưng cô lại không lo lắng chút nào, dù sao cô có về nhà công năng, chỉ cần có thể thu phục người phụ nữ này, cô lại về nhà là được.
Kỳ thật nếu trong lòng Tần Hiểu Nguyệt còn muốn, Hoàng Hân cũng thật có thể chạy, hai người các cô giằng co từ buổi sáng đến lúc trời chạng vạng, hiện tại vẫn còn giằng co như cũ. Hiện tại các cô có thể xem như đã xé rách mặt, dù sao không diệt đối phương, hai người bọn cô ai cũng khó an tâm sống cuộc sống hàng ngày.
“Hoàng Hân, có gan cô đừng trốn a!” Tần Hiểu Nguyệt cách Hoàng Hân vẫn luôn không kéo thêm ra.
“Hừ, ai chạy trốn, tôi đang xem cô chừng nào thì có thể đuổi kịp tôi.” Hoàng Hân hừ lạnh nói, cô ta có tốc độ dị năng, chẳng qua không biết vì cái gì bản thân lại không kéo ra khoảng cách cùng Tần Hiểu Nguyệt nhỉ?
“Hư, nói thật dễ nghe, muốn đánh với tôi, phải dừng lại đánh một trận.” Tần Hiểu Nguyệt vừa nói chuyện, vừa nghĩ làm thế nào để dời đi lực chú ý của Hoàng Hân, dù sao diệt không được Hoàng Hân, cô thực sự có chút không cam lòng, nguyên nữ chủ này làm người không an tâm.
Còn Lạc Thiên căn cứ nguyên nam chủ, Giáng Trần, Tần Hiểu Nguyệt thật ra hoàn toàn không để trong lòng, đời này không có không gian của Hoàng Hân, Lạc gia chẳng qua là mượn thế trước mạt thế mà thôi.
Hai người một trước một sau chạy vội, mãi cho đến lúc thập phần tối, các cô thấy rừng thực vật hoàn toàn âm u, tuy đối với dị năng giả mà nói, buổi tối chạy cũng không có quan hệ gì, nhưng rừng thực vật này không chỉ có riêng có nhân loại, còn có đủ loại côn trùng động vật. Lúc này Hoàng Hân hướng về phía Tần Hiểu Nguyệt nói, “Tạm thời ngừng chiến, ngày mai tiếp tục."