Kiều Nhiễm liếc mắt nhìn anh, đi đến bên cạnh ghế sofa nhìn người đàn ông say thành đám bùn nhão nằm trên.
“Anh ấy còn chưa hết cảm.”
Giọng nói cô rất thấp nhưng hai người đứng bên cạnh lại nghe được rõ ràng.
Tiểu Lưu ngại ngùng gãi đầu một cái “Hôm nay tất cả mọi người đều vui vẻ, không nhịn được chuốc say anh Vũ, á đúng rồi, em có quan hệ gì với anh Vũ?”
Tiểu Lưu ưỡn cái bụng tròn vo vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi, người phụ nữ bên cạnh anh ta cũng dựng lỗ tai lên.
Kiều Nhiễm không trả lời anh ta, chỉ lạnh nhạt nói: “Quá muộn rồi, tôi muốn nghỉ ngơi.”
Ngụ ý – hai người cần phải đi rồi.
Tiểu Lưu biết xử lý nhất, thuận theo cô vui vẻ hớn hở nói: “Ai da đã muộn thế rồi, tôi cũng phải về, Yến nhi à, đưa anh Vũ về đến nơi rồi, ta cũng đi thôi.
Nói xong liền lấy quần áo trong tay Bành Yến đặt lên ghế sofa, lôi kéo hoa khôi cảnh sát không tình nguyện ra ngoài, phút cuối cùng còn vẫy tay với Kiều Nhiễm.
Cửa lớn bị đóng lại, Kiều Nhiễm cúi đầu nhìn gương mặt tuấn lãng của Phong Vũ hơi xuất thần.
Người đàn ông này dáng dấp thật sự rất đẹp trai, hoàn toàn phù hợp thẩm mỹ của cô, trước kia sao lại không phát hiện anh ta có mùi vị đàn ông như thế.
Ngón tay trắng nõn trượt xuống thuận theo sóng mũi cao của anh, chạm lên đôi môi hình dáng hoàn mỹ của anh, đè nhẹ lên.
Phong Vũ say bí tỉ, cánh môi hơi ngứa liền lè lưỡi liếm một cái.
Đầu lưỡi hơi nóng ướt át chạm đến ngón tay cô, một trận tê dại truyền đến trong lòng, Kiều Nhiễm cắn môi một cái dùng sức cắm ngón tay vào trong.
Cảm thấy trong miệng có vật lạ, người đàn ông hai mắt nhắm chặt cau mày dùng đầu lưỡi đẩy ra, Kiều Nhiễm cảm thấy thú vị, ý đồ xấu khiêu khích trêu đùa đầu lưỡi của anh.
Miệng không thể nào khép lại, Phong Vũ hừ nhẹ, gấp đến mức sắc mặt ửng hồng, một chút nước bọt chảy xuống thuận theo khóe miệng.
Kiều Nhiễm cười nhẹ rút ngón tay ra, nâng cằm anh lên nhìn khuôn mặt tuấn tú này một chút, rồi mới cởi áo sơ mi của anh, lộ ra lồng ngực màu mật ong gợi cảm bên trong.
Cơ bắp Phong Vũ không khoa trương, rất rắn chắc, liếc mắt một cái là tính được lực bộc phát khi dùng cơ bắp.
Kiều Nhiễm rất thích thân thể anh, người đàn ông này không nơi nào không hoàn mỹ.
Vuốt ve đầu vú anh, núm nhỏ như hạt đậu màu hồng vuốt vài cái liền dựng đứng, Phong Vũ say quá rồi, bị cô chọc ghẹo như thế vẫn không tỉnh.
Đùa bỡn hai núm vú trong chốc lát, tay của cô bắt đầu xuống phía dưới, đầu ngón tay lướt qua cơ bụng hình dáng mê người của anh, tháo thắt lưng của anh.
Ai nói chỉ có thân thể phụ nữ mới gợi cảm, thân thể đàn ông cũng rất quyến rũ người khác.
Ung dung tháo thắt lưng của anh, lộ ra quần lót màu đen bên trong, đều nói màu đen lộ vẻ gầy, Kiều Nhiễm nhíu mày nhìn phía dưới phình lên một cục, xem ra câu nói này tồn tại tranh cãi rất lớn, màu đen cũng không hiện ra gầy mà!
Sờ lên cục mềm mềm kia cách lớp vải, cảm thấy chưa đã nghiền, liền dùng ngón tay nhẹ nhàng kéo mép quần lót xuống.
Bỗng nhiên bàn tay đang làm loạn bị một bàn tay lớn khác bắt lấy, Kiều Nhiễm không bối rối chút nào ngẩng đầu lên nhìn lại, nhìn thấy người đàn ông vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm cô, mày nhíu lại một cục, hai mắt sắc bén.
“Cháu đang làm gì thế?”
Kiều Nhiễm nghiêng đầu vẻ mặt hồn nhiên nói: “Như chú thấy.”
Mặt Phong Vũ tối sầm, giãy dụa muốn ngồi dậy, trong đầu lại vô cùng hỗn loạn như dời sông lấp bể, ong một cái, ngồi dậy mạnh quá dẫn đến trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!