Chương 288
Dường như Trịnh Quang Hải cũng tức giận, có vẻ cậu ấy vô cùng bất mãn với việc tôi can thiệp vào đời sống vợ chồng của cậu ấy và Vũ Khả Hân.
“Trịnh Quang Hải, tôi hỏi cậu, nếu như Vũ Khả Hân cũng quan hệ với những người đàn ông khác trước mặt cậu như vậy thì lúc đó cậu sẽ ra sao?”
“Cô ấy dám?” Gương mặt anh tuần của Trịnh Quang Hải giận dữ ngay lập tức, vẻ mặt lạnh lùng nhìn về phía tôi.
“Chỉ cho phép quan phóng hỏa mà không phép người dân đốt đèn à? Dựa vào cái gì mà cậu có thể cùng mấy người phụ nữ kia làm bậy nhưng còn chị ấy lại phải giữ mình trong sạch vì cậu?”
Tôi nhìn Trịnh Quang Hải, châm chọc nói.
Trịnh Quang Hải này không phải điển hình cho chủ nghĩa đàn ông đẩy chứ?”Đủ rồiHuỳnh Bảo Nhi, chỉ đừng ở đó dạy đời tôi nữa. Bây giờ Trấn Thanh Vũ rất yêu chị, yêu chị rất sâu đậm, tôi cũng rất ngưỡng mộ anh ấy, hai người kết hôn đã lâu như vậy mà anh ấy cũng không có xảy ra chuyện xấu với phụ nữ khác, tôi cũng không biết do anh ấy che giấu kỹ hay thật sự là đầu óc anh ấy có vấn để. Nếu cho anh ấy nếm thử mùi vị của mấy cô gái trẻ tuổi một chút thì rất có thể Trần Thanh Vũ sẽ lập tức không chạm vào chị nữa, chị có tin hay không?”
“Trịnh Quang Hải, cậu thật hổ đổ, mấy ngày nữa tôi sẽ họp hội đồng quản trị. Tôi sẽ không để tập đoàn Hoằng Quang rơi vào tay cậu đâu. Cậu nghe kỹ cho tôi, cậu làm tổn thương Vũ Khả Hân thì phải trả giá thật lớn”
“Con mẹ nói, bây giờ chị vì một Vũ Khả Hân mà muốn cướp vị trí chủ tịch của tôi sao?” Trinh Quang Hài nghe tôi nói vậy, vẻ mặt giận dữ nói.
Trịnh Quang Hài đã thật sự thay đổi rối, trước đây Vũ Khả Hân nói cậu ấy đã thay đổi mà tôi còn không tin. Bây giờ thầy được vè mặt hung tợn trừng tôi của Trịnh Quang Hải thì rốt cuộc tôi cũng tin điều này là sự thật.”
Tập đoàn Hoằng Quang vốn là của tôi, tôi muốn người nào làm chủ tịch thì chính là người đó. Nếu cậu đã để phụ nữ khác làm tổn thương Vũ Khả Hân thì cậu nên chuẩn bị tâm lý cho những việc này.
Khi câu không còn là chủ tịch của tập đoàn Hoằng Quang nữa, cậu cho rằng những ngôi sao người mẫu đó vẫn thích cậu sao? Cậu nghĩ bàn thân minh đã lợi dụng được thân thể trẻ tuổi của người ta để thỏa mãn, người ta cũng là vì quyền thể địa vị của cậu nên mới leo lên người cậu thôi .
Nói cho cùng đây chính là lợi dụng lẫn nhau, đơn giản trút bỏ ham muốn như vậy thì có khác gì với cầm thú chứ? Trịnh Quang Hải, cậu đã đánh mất chính mình trên con đường quyền lợi rối, sau này cậu lựa chọn trở thành như thế nào là quyền của cậu, còn bây giờ tôi sẽ làm những gì như tôi đã nói.”
Việc làm của Trịnh Quang Hài khiến tôi vô cùng thất vọng.
Ngay lúc này, tôi cảm nhận được nếu như một người đàn ông thay lòng đổi dạ thì thật sự… rất nhanh,
…
“Sao vậy? Ai chọc giận em thế?” Lúc tôi từ tập đoàn Hoằng Quang trở về, Trần Thanh Vũ đón tôi đi ăn nhưng tôi lại không có câm giác ngon miệng chút nào, rõ ràng là toàn đồ ăn tôi thích ăn đặt trước mặt nhưng tôi cũng không thấy hứng thú.
Trấn Thanh Vũ thấy tôi như vậy, anh vươn tay ra sờ mặt tôi rồi thấp giọng hỏi,”Không phải Trịnh Quang Hài thì còn ai chứ, câu ấy dúng là một tên khốn nạn.” Tôi bực bội cầm dao nĩa nặng nề ghim xuống bàn, tức giận nói.
Bây giờ nghĩ lại, tôi nín nhịn một bụng không biết phát giận ở đâu.
“Bảo Nhi, em phải biết rõ một chuyện.”
Trần Thanh Vũ cũng tiếp lời tôi, anh để dao xuống, một tay chống cắm nói với tôi.
Nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn mang theo chút sâu lắng của Trần Thanh Vũ, tôi nhin không được sững người nhìn anh.
Trần Thanh Vũ thở dài một hơi, dường như có hơi bất đắc dĩ nói: “Bào Nhi, đàn ông và phụ nữ trên thế giới này không giống nhau. Tinh cách mỗi người lại càng không giống, ví dụ như Trịnh Quang Hải. Có thể trước đây cậu ta bị Vũ Khà Hân hấp dẫn nhưng bây giờ cảm giác đó không còn nữa, em hiểu không?”
“Hiện tại có rất nhiều cặp vợ chồng đều xảy ra tình trạng như vậy, nếu không thi sao lại có người thứ ba, lừa dối hay ly hôn nhiều như vậy chứ? Suy cho cùng thì em nghĩ đó là lỗi của ai?” Trần Thanh Vũ dùng lời lẽ sắc bén khiến tôi cứng họng không trả lời được.
Trên thực tế, ai mới là người khởi xưởng khiến cuộc hôn nhân đổ vỡ, tôi không biết được.Suy cho cùng, ở trong thế giới xem trọng vật chất này có quá nhiều cám dỗ Có người muốn tiến, có người muốn quyền lực, có người muốn trút giận. Có những thứ này tổn tại thì có giao dich.
“Người chồng phạm phải sai lầm… rất nhiều người sẽ đi mắng chửi người thứ ba nhưng lại không chu ý tới điểm này, một cây làm chẳng nên non, Người thứ ba đáng trách nhưng người đàn ông kia cũng không phải kẻ tốt lành gì. Nói cách khác thì bọn họ chính là kiểu quan hệ như thế này, đàn ông muốn tìm kích thích, phụ nữ muốn hư vinh, có hai thứ này tốn tại mới tạo thành mối quan hệ đó. Bảo Nhi, chuyện của bọn họ, em cũng không cần nhúng tay vào nữa có biết không?”
Trần Thanh Vũ tiến lên ôm lấy tôi.
“Trần Thanh Vũ, em chi là… cảm thấy hơi thất vọng một chút.”
Tôi chớp mắt, nói với Trần Thanh Vũ,
Rõ ràng trước đây Trịnh Quang Hài đối xử với Vũ
Khả Hân rất tốt thế nhưng chi sau một năm kết hôn mà cậu ấy đã làm bây như vậy, Trịnh Quang Hải như thế khiến lòng tôi nguội lạnh.
“Trịnh Quang Hải thích kích thích, hai người ở chung lâu ngày sẽ dẫn dần không còn tình cảm gì nữa,em phải học cách chấp nhận thực tế nay” Trấn Thanh Vũ cất giọng trám thấp nói với tôi.
Tôi nghe anh nói nhưng trong lòng vẫn còn hơi bất man
Tôi biết Trần Thanh Vũ nói thế không có gì sai nhưng mà tôi vẫn không muốn tiếp nhận những lý luận này.
Tình cảm nên trong sáng, Trịnh Quang Hải như vậy thật sự chính là cực phẩm trong đám đàn ông cặn bã.
“Trịnh Quang Hài không xứng với Vũ Khả Hân, em nên cảm thấy may mắn. Bây giờ nếu như Vũ Khả Hân lựa chọn rời khỏi Trịnh Quang Hải thi cô ta vẫn có thể sống tốt như trước đây vậy.”
“Thật sự sẽ tốt sao? Anh đừng nhìn dáng vẻ bên ngoài của Vũ Khà Hân rồi nghĩ vậy, thật ra chị ấy rất yêu Trinh Quang Hải, em nhìn ra được mà”
Tôi nhìn Trần Thanh Vũ, khổ sở nói.
Thật ra Vũ Khả Hân lúc nào cũng già vờ kiên cường mà thôi, cô ấy thật sự rất yêu Trịnh Quang Hải, Lúc trước khí còn ở Paris, mặc cho tôi có an ủi cô ấy như thế nào thì nửa đêm cô ấy vẫn ngoi khóc một minh
Vũ Khả Hân là người bạn thân nhất của tôi, là người mà tôi xem như thành viên trong gia đình, làm sao tôi có thể nhìn cô ấy chịu đau khổ mà mặc kệ được.
“Nếu đã vậy thì để Vũ Khả Hân ly hôn với Trinh Quang Hải thôi.”
Trần Thanh V0 nhàn nhạt nhìn tôi nói. “t ngày mai em sẽ đi tìm Vũ Khả Hân nói chuyện.”
Trịnh Quang Hải đổi xử với Vũ Khả Hân như vậy, tôi nghĩ cậu ấy cũng không cần thiết ở bên Vũ Khả Hân nữa.
…
Ngày hôm sau, tôi hẹn Vũ Khả Hân ra ngoài nói chuyện của Trịnh Quang Hải cho cô ấy nghe.
So với lần trước nhìn thấy Vũ Khả Hân thì bây giờ cô ấy đã gầy hơn rất nhiều.
Khi cô ấy nghe tôi nói xong, cười nhạt nói: “Chị đã ký vào đơn ly hôn rồi, ngày mai chị sẽ đưa đơn cho Trịnh Quang Hải ký.”
“Chị không khó chịu sao?”
Vũ Khả Hân nhẹ nhàng khuấy cà phê, ánh mắt hơi trống rỗng nhìn ra ngoài cửa so: “Tinh cảm phai nhạt lại trở nên như thể này, tình yêu là gì chứ? Ở cái xã hội này, tình yêu chân chính tốn tại thật sự rất ít, Vân Ha, chị thật sự… rất hàm mộ em với Trần Thanh Vũ. Em và anh ấy đã kết hôn lau như vậy nhưng từ đầu đến cuối anh ấy chỉ có mỗi mình em.”
“Sau này chị cũng sẽ gặp được một người thật sự
yêu mình.” Tôi cấm tay Vũ Khả Hân, nhẹ nhàng nói. Nhưng cô ấy chi lộ ra vẻ mặt đau khổ với tôi, cũng không nói thêm câu nào nữa.
Tôi hiểu ý trong đáy mắt của Vũ Khả Hân, cô ấy đang nói cho tôi biết đàn ông không đáng tin.
“Chị chính là cô Khả Hân sao?” Lúc tôi với Vũ Khả Hân yên tĩnh hưởng thụ trà chiều, đột nhiên có một người phụ nữ đi về hướng của chúng tôi.
Tôi và Vũ Khả Hân ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy một phụ nữ có mái tóc xoăn màu đỏ. Khuôn mặt được trang điểm tinh tế, ngũ quan góc cạnh lại khá xinh đẹp, trên người mặc một váy ngắn đò, dáng người thướt tha uyển chuyển đều hiện ra,
Cô ta nhìn tôi và Vũ Khả Hân, nâng chiếc cằm nhọn lên chế nhạo nhìn Vũ Khả Hân.
Tôi nhận ra người phụ nữ này, chính là người mà Trịnh Quang Hải chơi đùa trong phòng làm việc lần trước.
“Có việc gì không?” Vũ Khả Hân lạnh lùng nhìn cô ta, biểu cảm hờ hững nói.
“Tôi là tình nhân được tổng giám đốc Hải yêu thích gắn đây, đúng lúc đi ngang qua, nhìn thấy cô Khả Hàn ở đây uống cà phê nên sang đây chào hỏi một tiếng.”
Người phụ nữ dưa vẻ mặt đắc ý nhìn Vũ Khả Hân, dường như đang cười nhạo cô ấy không có bản linh giữ Trịnh Quang Hải.
Tôi sầm mặt xuống mắng người phụ nữ trước mắt: “Cô là cái thả gi mà dám hồng hách trước mặt tôi?”
Lời nói của tôi có lẽ đã dọa cô ta sợ, về mặt lúc đầu còn kiêu căng phách lối nhưng bây giờ đã thu lại không ít, tuy nhiên cô ta vẫn có chút không cam lòng: “Này, cô là ai vậy? Cô có biết tôi là ai không? Tôi là ngôi sao mới Vũ Tuyết Mai, sẽ nhanh chóng trở nên nổi tiếng nhất trên ti vi đầy.”
“Dựa vào việc ngủ với đàn ông sao?” Tôi không nể mặt nói.
“Cô…” Vũ Tuyết Mai vừa nghe xong thì sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi chỉ vào người tôi.
“Bộ phim này, cô không thể diễn được nữa đâu”
“Cô nói bậy gì vậy? Tổng giám đốc Hải đã bàn Xong với bên sản xuất, dàn diễn viên đã được quyết định rồi.””Tôi nói cô không thể thì chính là không thể, còn nữa, nếu như cô đã thích làm người thứ ba như vây, tôi sẽ để cô làm cho đã”
Tôi đứng dậy cấm điện thoại lên bấm gọi cho tổng giám đốc phụ trách mảng bên đay.
“Tổng giám đốc Sơn, tôi là Huỳnh Bảo Nhi, tôi nghe nói tiểu thuyết khá nổi tiếng gần đây sắp được chuyển thể thành phim truyền hình đúng không? Dường như mọi người đã quyết định diễn viên chính là Vũ Tuyết Mai nhi?”
“Tôi không hài lòng với người này, cuộc sống riêng tư không đàng hoàng. Loại phụ nữ này ở công ty chủng ta, sau này sẽ làm tổn hại đến uy tín của công ty chúng ta đấy, anh lập tức thay đổi nữ chính đi. Đúng vậy, hủy hết toàn bộ những thông báo, phát ngôn hay MV gì đó của cô ta đi.”
“Cô… cô có quyển gi…” Lúc Vũ Tuyết Mai nghe tôi nói chuyện thì cà khuôn mặt đều trắng bệch, giọng nói mang theo chút tức giận gào lên với tôi.
“Có vẻ như cô không biết chủ tịch thật sự của tập đoàn Hoảng Quang là ai thì phải?”
Tôi cúp điện thoại nhìn Vũ Tuyết Mai.
“Trịnh Quang Hải không nói cho cô biết sao? Tôi chỉ giao tập đoàn Hoằng Quang cho cậu ấy quản lý mà thôi, bà chủ thật sự chính là tôi. Công ty giải trí cô dang làm là công ty của tôi, chẳng lẽ cô nghĩ rằng ngay cả tư cách cấm một diễn viên mà tôi cũng không CÓ sao? Loại diễn viên như cô, không phải tôi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu sao? Không phải cô muốn ngủ với đàn ông à? Tôi sẽ lập tức cho cô một cơ hội để cô ngủ cho đã. Tôi tin chắc sau khi cấm tất cà các hoạt động của cô thì cô sẽ có cơ hội đi tìm đàn ông để ngủ đấy, hy vọng thân thể cô sẽ chịu nổi.”
Sau khi bỏ lại những lời này, tôi cũng không rành ngồi lại đó quan sát sắc mặt của Vũ Tuyết Mai tệ đến mức nào mà lập tức kéo tay Vũ Khà Hân rời khỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!