Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mê Vợ Không Lối Về

Tên các món ăn đều được viết bằng tiếng Anh, bên cạnh mỗi món đều có hình ảnh và phần giới thiệu nguyên liệu chế biến.

 

Chỉ cần nhìn vào hình ảnh của các món ăn cũng đủ để thấy nhà hàng này tinh tế và tỉ mỉ như thế nào.

 

Và tất cả đều được làm từ những nguyên liệu rất đắt tiền.

 

Cô gọi hai món ăn đặc trưng nhất cửa hàng, cả hai món đều khá thanh đạm và cuối cùng là một món tráng miệng.

 

Tông Triển Bạch đi tiếp khách xã giao bên ngoài, ăn nhiều đồ ăn dầu mỡ nên khi ở nhà anh cũng thích ăn những món thanh đạm.

 

Lâm Tử Lạp cũng thích những món thanh đạm, gọi món xong cô đưa thực đơn lại cho người phục vụ.

 

“Ăn tối xong chúng ta đi dạo nhé.” Tông Triển Bạch nói.

 

Từ khi sang đây, trừ thời gian nghỉ ngơi, hai người chỉ tới bệnh viện khám, hoàn toàn không có thời gian ra ngoai đi lại thăm thú.

 

Lâm Tử Lạp cười rồi nói: “Vâng.”

 

Chỉ một lát sau, người phục vụ bê đồ ăn lên.

 

Khi nhìn những bức ảnh trên thực đơn, Lâm Tử Lạp đã biết nhà hàng này rất chú trọng đến việc trang trí món ăn. Không ngờ đến khi đồ ăn được bê lên, cách trang trí của những món ăn thậm chí còn đẹp hơn trong ảnh.

 

Tông Triển Bạch bảo cô nếm thử xem xem hương vị món ăn thế nào.

 

Lâm Tử Lạp cầm dao nĩa lên và ăn thử một chút.

 

Món ăn không chỉ được trang trí tỉ mỉ đẹp đẽ mà đến khi ăn thử thì mùi vị cũng rất tuyệt vời.

 

Người nước ngoài không có những món xào với lửa lớn nên hầu hết món ăn vẫn giữ nguyên được hương vị vốn có.

 

Họ thêm vào những gia vị khác làm món ăn có hương vị rất độc đáo.

 

Nhưng vì có tâm sự trong lòng nên dù đồ ăn có ngon tới đâu thì cô cũng không có tâm trạng để ăn.

 

Lâm Tử Lạp khen ngon, cô gắp miếng thịt trong đĩa của mình sang đĩa của anh, cô cười và nói: “Anh ăn nhiều một chút.”

 

Tông Triển Bạch mỉm cười: “Không phải em mới là người cần ăn nhiều sao? Sao em lại gắp cho anh thế này? Thương anh à?”

 

Lâm Tử Lạp cười và nói: “Anh nghĩ như thế nào thì nó là thế ấy.”

 

Sau khi ăn xong, họ không lái xe rời khỏi nhà hàng mà nắm tay nhau đi dạo trên những đường phố ở một đất nước xa lạ.

 

Hôm nay Tông Triển Bạch ăn mặc không nghiêm túc lắm. Anh mặc quần áo chỉnh tề thì đem lại cho người khác cảm giác trưởng thành, bình tĩnh; còn mặc những trang phục thoải mái thì làm nổi bật lên sự gọn gàng, trẻ trung của anh.

 

Hai người nắm tay nhau như vậy trông chẳng khác gì một cặp đôi đang yêu đương nồng cháy.

 

“Nếu tình hình như vậy, hay chúng ta về nước sinh đi.” Vì trong nước quen biết nhiều người và bọn trẻ cũng đang ở trong nước, nếu cô sinh ở nước ngoài thì sẽ mất một khoảng thời gian dài cô không được gặp các con.

 

Bây giờ bọn trẻ đều đã đi học, không thể tùy tiện xin nghỉ được

 

Nhưng cô không biết một điều, ở nhà có một chuyện vừa mới xảy ra.”

 

Đó là việc Trang Kha Nguyệt được ra tù.

 

Thẩm Bổi Xuyên đưa bà về biệt thự.

 

Vì không muốn Trang Kha Nguyệt lo lắng nên anh cũng không nói chuyện của Lâm Tử Lạp cho bà biết.

 

Mà chỉ nói Tông Triển Bạch đưa cô đi nước ngoài du lịch.

 

“Bụng Tân Ngôn đã to như thế rồi, không thích hợp để đi du lịch nước ngoài đâu. Nếu muốn đi thì cứ chờ đến khi đứa trẻ được sinh ra, tôi trông đứa nhỏ rồi hai đứa nó muốn đi đâu thì đi.” Trang Kha Nguyệt gầy đi nhiều nhưng tinh thần bà lại có vẻ khá tốt.

 

Có thể là do bà thấy con gái mình hạnh phúc nên tâm trạng vui vẻ, tinh thần phấn chấn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận