“Cảm ơn.” Cô cầm cốc lên uống một ngụm, đặt cốc xuống cô đưa mắt nhìn xung quanh phòng.
“Chủ tịch Giang.” Lúc thư ký ra ngoài liền gặp Giang Mạt Hàn đi tới.
Nghe thấy giọng nói vậy, Tông Ngôn Hi liền đứng thẳng người.
Giang Mạt Hàn bước vào, âm thanh quen thuộc của tiếng bước chân, thậm chí cả hơi thở cũng quen thuộc, càng ngày càng đến gần, trong lòng có chút lay động, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.
Đi cùng bên cạnh anh ta là Nam Thành, đi qua bàn hội nghị và ngồi xuống đối diện với Tông Ngôn Hi.
“Đây là hợp đồng, chủ tịch Giang xem qua một chút.” Tông Ngôn Hi đẩy tài liệu sang gần phía đối bên kia.
Giang Mạt Hàn cầm lên và mở ra.
Cả người Tông Ngôn Hi hơi ngả ra phía sau, tựa lưng vào ghế: “Chúng ta đều biết rằng công ty chứng khoán Hâm Hải hiện tại đang hoạt động rất tốt, chỉ trong tháng tám năm nay, lợi nhuận là bảy trăm sáu hai triệu tệ, họ tuyệt đối sẽ không, cũng không có lí do gì để toàn bộ số vốn của mình được mua lại, ngoài ra, phía sau còn có hai công ty tin cậy tương đối lớn giúp đỡ, nếu chúng ta muốn phân chia, không những phải có số vốn lớn mạnh mà còn phải có kế hoạch toàn diện, tài liệu này đã phân ra số vốn đầu tư của hai bên công ty chúng ta, nếu anh cảm thấy có chỗ nào không hợp lý, chúng ta có thể thảo luận thêm.”
Giang Mạt Hàn nhìn lên.
“Có vấn đề gì sao?” Tông Ngôn Hi mỉm cười hỏi.
“Không có vấn đề gì, chỉ là giọng điệu của cô Lâm khiến tôi nhớ đến một người mà không nên nhớ.” Anh ta gập tài liệu vào: “Bỏ ra bằng nhau, nhận lại bằng nhau, đều thỏa đáng với mỗi bên, có điều với tư cách Hằng Khang, phía cô phải có thêm hai điểm nữa.”
“Chỉ là một cái tên…”
“Vậy chúng ta lấy tư cách là Nhuận Mỹ.” Giang Mạt Hàn mạnh mẽ ngắt lời.
Đây là mánh khóe thương lượng thông thường của anh ta, trước những lợi ích của mình anh ta sẽ không bao giờ chịu nhượng bộ, độc đoán và mạnh mẽ.
Tông Ngôn Hi sớm đã có chuẩn bị, bên anh ta lâu như vậy, cũng đã hiểu được phần nào về tính cách của anh ta.
“Anh biết là muốn mua lại Hâm Hải không hề dễ dàng, mặc dù với tư cách Hằng Khang, nhưng kế hoạch mua lại là do chúng tôi thực hiện, ý của chủ tịch Giang thế nào?”
Giang Mạt Hàn đan hai tay vào nhau đặt trên tập tài liệu, dáng vẻ độc đoán, cúi xuống nhìn Tông Ngôn Hi: “Nhìn cô Lâm vẫn còn trẻ vậy, làm sao có thể trở thành người phụ trách vụ án của Nhuận Mỹ được chứ?”
“Nhìn chủ tịch Giang cũng không lớn hơn tôi là bao, đã là…” Cô mỉm cười, mở hai tay ra: “Đã là chủ tịch của công ty lớn như vậy.”
Cô ta từ từ nghiêng người qua, đối mặt với anh ta có chút hăm dọa: “Vậy tôi có thể hỏi, tại sao chủ tịch Giang lại có ngày hôm nay?”
Bắt gặp ánh mắt của cô, Giang Mạt Hàn nheo mắt lại hỏi: “Cô là ai?”
Tông Ngôn Hi lùi người lại, mỉm cười nói: “Chẳng lẽ chủ tịch Giang bị mắc bệnh hay quên hay sao? Nhanh như vậy mà đã quên luôn đối tác hợp tác rồi.”
Giang Mạt Hàn siết chặt tay lại, rõ ràng là hai khuôn mặt hoàn toàn khác nhau, nhưng tại sao luôn có cảm giác cô rất quen thuộc?
“Chủ tịch Giang, đề nghị của tôi thế nào? Nếu chủ tịch Giang cảm thấy chấp nhận được, hôm nay chúng ta sẽ ký hợp đồng ngay, trong vòng một tháng chúng tôi cũng sẽ đưa ra phương án, chủ tịch Giang cảm thấy thế nào?”
“Phương án của cô Lâm Hằng Khang chúng tôi cũng có thể…”
“Cứ theo cô Lâm nói.” Đột nhiên Giang Mạt Hàn thay đổi dáng vẻ độc đoán trước đó, mở tài liệu ra và kí hợp đồng.
Nam Thành trợn tròn mắt nhìn anh ta: “Chủ tịch Giang…”
“Không cần nói nữa, cứ như vậy đi.” Kí xong hợp đồng anh ta gấp tập tài liệu vào rồi đẩy về phía cô.
Trong lòng Tông Ngôn Hi nghĩ rằng vẫn cần phải thảo luận một chút, nhưng không ngờ anh ta lại ký nhanh như vậy, khi cô cầm bút lên ký, Giang Mạt Hàn nhìn chằm chằm vào nét chữ của cô.
Sau đó, không giống như những gì mà anh ta dự đoán.
Trước kia nét chữ của cô rất đẹp, nhưng bây giờ nét chữ lại rất ẩu.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!