Thẩm Bồi Xuyên động đậy định định dậy, không biết có phải ngồi xổm lâu quá hay không mà chân tê dại, hay là do nhìn thấy máu trêи tay mình mà đứng không vững, hai chân mềm nhũn, may mà anh đứng sát tường nên đã vịn được vào tường mà đứng lên.
Cổ họng anh khàn khàn:< “Chị dâu đang bị thẩm vấn thì cơ thể không khỏe…”
Tông Cảnh Hạo chỉ nhìn khuôn mặt hoảng loạn của anh.
Thẩm Bồi Xuyên không dám nhìn vào mắt anh,< đành đưa mắt nhìn sang hướng khác.
“Nhìn tôi đi!”
Tông Cảnh Hạo đứng trêи hành lang,