Hôm đó vào buổi chiều tối, Triệu Địa đang nỗ lực luyện chế phù lục buồn bực phát hiện ra, tâm trạng của mình đang hết sức phiền não. Hắn vung mạnh tay lên, lại gạt rơi đĩa ngọc đựng đan sa lần nữa.
Trong lúc nhất thời hắn không tìm được khí cụ thích hợp để điều chế vật đựng đan sa.
Nơi ở của hắn có một ít chén đĩa thế tục, cũng không thích hợp cho lắm. Nếu như vật đựng không phải là pháp khí, qua một thời gian linh khí trong đan sa sẽ dần dần suy yếu, sẽ rất bất lợi cho việc chế phù.
Mà bây giờ chính là lúc phường thị nghỉ, còn cách thời gian mở ra lần sau có chừng hai mươi ngày, muốn mua một cái đĩa ngọc mới cũng không biết đi đâu.
Sau khi Triệu Địa lục tung trong phủ và túi trữ vật một phen, rốt cục cũng tìm được một dụng cụ mà hắn cho là vô cùng thích hợp: chính là Càn Khôn tiểu đỉnh mà hắn cất trong túi trữ vật đã lâu.
Mặc dù đến nay hắn còn chưa biết rõ lai lịch cùng công dụng của tiểu đỉnh này, nhưng lần trước lúc gặp tập kích, tiểu đỉnh này dễ dàng chặn lại một đòn của trung phẩm pháp khí tiểu kiếm màu đỏ lửa, hẳn không phải là phàm vật nơi thế tục mới đúng. Nhưng tiểu đỉnh này lại không giống như những pháp khí khác, có dao động linh khí hoặc mạnh hoặc yếu, mà hoàn toàn không có một tia linh lực nào.
Sau khi Triệu Địa hiểu rõ hơn một bước về pháp bảo, hắn cũng gạt bỏ ý nghĩ cho rằng tiểu đỉnh này là một món pháp bảo. Bởi vì trong lời đồn, pháp bảo cao hơn pháp khí một bậc, dao động linh lực trên đó chỉ có thể dùng từ “khổng lồ” để hình dung, bất cứ ai nhìn thấy cũng biết không phải là pháp khí bình thường.
Triệu Địa không có cách nào thăm dò được công dụng của tiểu đỉnh, cũng không hiểu được ý nghĩa và lai lịch của hai chữ ‘Càn Khôn’ trên đó, lòng hiếu kỳ của hắn cũng dần dần giảm xuống, từ từ cơ hồ quên bẵng đi vật này.
Lúc này Triệu Địa mới phát hiện, tiểu đỉnh này bất kể là hình dáng, độ lớn hay nắp của nó cũng là vật dụng rất tốt để chứa đựng đan sa. Nhưng tiểu đỉnh có thể bảo tồn đan sa, để cho linh lực không đến nỗi hao mất quá nhanh hay không, vậy không biết được. Dù sao đan sa cũng không đắt, cũng có thể thử một lần.
Triệu Địa lấy một ít đan sa nghiền thành bột cho vào trong tiểu đỉnh, lại cho vào một lượng nước linh tuyền thích hợp. Sau khi dùng bút phù quấy đều nước và đan sa, đã có thể bắt đầu chế phù.
Có lẽ là nhờ tâm cảnh Triệu Địa đã bình phục lại, suốt đêm nay hắn luyện chế được bảy, tám đạo Kim Cương phù, xác suất thành công cũng nằm ở khoảng ba, bốn thành.
Sau khi liên tục phóng xuất hơn hai mươi pháp thuật Kim Cương Tráo, Triệu Địa cảm thấy linh lực của mình tiêu hao khá nhiêu, cho nên hắn đặt bút phù xuống, đậy tiểu đỉnh lại, trở về tĩnh thất ngồi tĩnh tọa nghỉ ngơi.
Đây là thói quen trong mấy năm qua của hắn, ngoại trừ mấy ngày đầu tháng phường thị mở ra, ngày thường buổi tối hắn hay chế phù hoặc là ngồi tĩnh tọa tu luyện, ban ngày thì nghỉ ngơi nửa ngày. Đây là vì hắn chỉ là tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng năm, tu vi còn thấp, không thể thức trong thời gian dài mà không ngủ nghỉ. Đối với tu sĩ cao cấp, liên tục mấy ngày thậm chí mấy tháng ngồi tĩnh tọa tu luyện chỉ là chuyện thường.
Đến đêm thứ hai, Triệu Địa chuẩn bị sẵn hai tá giấy phù trắng, bắt tay luyện chế thêm mấy đạo Hỏa Cầu phù. Nhưng lúc hắn mở nắp tiểu đỉnh ra, đã xảy ra một chuyện khiến cho hắn suốt đời khó quên.
Một cỗ linh khí tinh thuần từ trong tiều đỉnh tản ra, khiến cho Triệu Địa hít sâu một cái nhất thời cảm thấy ngũ tạng lục phủ thư thả không ít. Sau khi hắn nhìn kỹ lại phát hiện, chẳng những đan sa trong đỉnh không bị giảm đi linh lực, ngược lại màu sắc càng thêm tươi đẹp. Linh lực ẩn chứa trong đó cũng nồng đậm vô cùng, hơn xa gấp mấy lần đan sa bình thường.
Không biết vì sao đan sa này lại trở nên mạnh mẽ như vậy, nhưng có thể dùng chế phù được không lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Triệu Địa cố gắng nén nỗi niềm nghi hoặc trong lòng, cầm lấy bút phù chấm lấy một ít đan sa biến dị, bắt đầu luyện chế từng đạo Hỏa Cầu phù.
Chuyện khiến cho hắn hết sức vui mừng chính là, đan sa biến dị này vẫn có thể sử dụng chế phù. Mặc dù xác suất chế phù thành công vẫn không có gì thay đổi, nhưng chỉ cần so sánh một chút đã phát hiện ra, Hỏa Cầu phù sử dụng đan sa biến dị chế thành ẩn chứa uy năng linh lực trong đó rõ ràng cao hơn lúc trước mấy phần.
Đối với Triệu Địa lấy việc chế phù mà sống, đây là chuyện khiến cho hắn mừng như điên dại. Tu sĩ bán phù lục cấp thấp vô cùng đông đúc, bởi vì lợi nhuận không có bao nhiêu, cho nên giá bán gần như là cố định. Nếu như phù lục do hắn luyện chế ra có thể tốt hơn người khác một bậc, vậy có nghĩa là hắn không cần lo tới chuyện bán ra.
Lấy năng lực chế phù của hắn, một ngày có thể dễ dàng chế được chừng hai mươi đạo phù lục, một tháng chính là sáu trăm đạo, nếu như có thể bán đi hết, tối thiểu có thể kiếm được hai trăm khối hạ phâm linh thạch!
Một tháng hai trăm linh thạch, chuyện này có ý nghĩa thế nào với Triệu Địa vốn là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng năm? Có nghĩa là cứ cách ba ngày hắn có thể dùng một viên Thanh Linh hoàn, sau khi mất một hai ngày luyện hóa đan dược xong, đã có thể lập tức dùng tiếp viên nữa, coi như có thể đạt tới hiệu suất tu luyện cao nhất. Có được chuyện tốt có thể uống linh dược như ăn kẹo, cho dù là tư chât Linh Căn hắn quá kém, tốc độ tu luyện cũng sẽ tiến nhanh một ngày ngàn dặm.
Nguyên liệu đan sa này Triệu Địa đã sử dụng qua vô số lần, tự nhiên lập tức nghĩ ra nguyên nhân khiến cho đan sa biến dị: nhất định là có liên quan với tiểu đỉnh thần bí này.
– Lai lịch tiểu đỉnh này vốn đã hết sức kỳ lạ, có liên hệ muôn vàn với nền văn minh thượng cổ Trung Quốc ở Địa Cầu. Hiện tại Triệu Địa lại phát hiện nó có công hiệu làm gia tăng linh khí đan sa, hứng thú đối với tiểu đỉnh càng thêm nồng đậm. Hắn tin chắc rằng tiểu đỉnh không đơn giản chỉ gia tăng linh lực đan sa mà thôi.
Hắn cảm thấy mình cần thử nghiệm vài lần.
Trên Địa Cầu, Triệu Địa vốn học khoa Vật lý, rất thường ngâm mình trong phòng thí nghiệm làm thí nghiệm, cho nên hắn bố trí thí nghiệm cũng là mạch lạc rõ ràng, suy luận thông thuận.
Đầu tiên là một thí nghiệm tái diễn. Hắn cho một ít đan sa vào đỉnh giống như lần trước, đậy nắp tiểu đỉnh lại, để xem có biến hóa gì không. Triệu Địa dùng Linh Mục thuật cẩn thận quan sát bên ngoài tiểu đỉnh, cũng không phát giác có bất kỳ hiện tượng gì xảy ra.
Một lúc lâu sau, Triệu Địa vốn có tính nhẫn nại cực tốt rốt cục cũng không nhịn được, mở nắp đỉnh ra quả nhiên phát hiện linh lực đan sa tăng lên không ít, chẳng qua là so với đan sa biến dị lần đầu tiên kém hơn một chút.
Triệu Địa suy nghĩ một chút, đoán rằng chuyện này có lẽ liên quan đến đan sa bỏ vào trong tiểu đỉnh trong thời gian ngắn hay dài. Hắn không lấy đan sa ra mà đậy nắp đỉnh lại, kiên nhẫn chờ thêm một canh giờ.
Lần này lúc mở nắp đỉnh ra, linh lực của đan sa bên trong đã rất gần với linh lực đan sa biến dị lần trước, chỉ còn kém chút ít.
– Thật là hay quá!
Triệu Địa vui mừng nhảy cẫng lên. Xem ra tiểu đỉnh có thể thăng cấp đan sa có thể khẳng định là chuyện thật! Hắn mơ hồ cảm thấy con đường tu tiên của mình hẳn sẽ khác với người khác.
Triệu Địa đậy nắp đỉnh lại, tiếp tục dùng tiểu đỉnh nuôi dưỡng đan sa. Nhưng hắn phát hiện ra rất nhanh, cho dù nuôi dưỡng đan sa trong thời gian dài hơn nữa, linh lực của đan sa gia tăng tối đa cũng chỉ bằng với linh lực đan sa lần đầu tiên, cũng không thể gia tăng linh lực lên vô hạn.
Triệu Địa không lãng phí thêm thời gian tiếp tục dùng tiểu đỉnh nuôi dưỡng đan sa, mà là đổi một thí nghiệm khác.
Nếu đan sa có thể gia tăng linh lực, vậy những thứ khác thì sao?
Triệu Địa liệt kê ra trong đầu hàng chục loại vật phẩm, sau khi cân nhắc chọn lựa một phen, rốt cục hắn quyết định thử một ít vật của thế tục giới.
Bởi vì đối với người tu tiên vật thế tục trân quý tới mức nào cũng có thể dễ dàng thu vào tay, chẳng qua là không ẩn chứa linh lực, đối với người tu tiên vô dụng mà thôi.
Nếu như tiểu đỉnh này có thể nghịch thiên cải biến linh lực vật phẩm bên trong, biến đá bình thường thành linh thạch, biến vàng bạc bình thường thành nguyên liệu đắt giá dùng để luyện khí như Ngân Tinh, Kim Tinh ẩn chứa linh lực, như vậy cuộc đời của Triệu Địa trên Tu Tiên Giới này coi như là áo cơm không lo.
Đáng tiếc hắn liên tiếp thí nghiệm mấy loại phàm vật thế tục như hoàng kim, mỹ ngọc, đá núi bình thường… cũng không thấy có bất kỳ biến hóa nào, phàm vật vẫn là phàm vật, không sinh ra chút linh khí nào.
Xem ra tiểu đỉnh cũng không thể cung cấp linh lực cho tất cả mọi thứ.
Triệu Địa lại thí nghiệm một đạo Kim Cương phù. Nếu như vật như phi kiếm cũng có thể được tiểu đỉnh tăng cấp, vậy chẳng phải là chỉ cần bỏ vốn phù lục cấp thấp, có thể luyện chế ra trung cấp phù lục sao, có nghĩa hắn sẽ phát đại tài.
Đáng tiếc giấc mộng đẹp này của hắn cũng không kéo dài quá lâu, hai canh giờ sau, Kim Cương phù nằm trong tiểu đỉnh vẫn còn là phù lục cấp thấp thông thường.
Kế tiếp hắn lại thí nghiệm hạ phẩm linh thạch.
Nếu tiểu đỉnh có năng lực nghịch thiên làm cho linh lực bên trong hạ phẩm linh thạch không ngừng sung túc, thăng cấp trở thành trung phẩm linh thạch, vậy chẳng phải là một vốn bốn lời, vĩnh viễn hắn sẽ không cần lo về linh thạch sao?
Triệu Địa ôm ý tưởng đẹp đẽ này, cho một khối hạ phẩm linh thạch thuộc tính Thủy màu lam nhạt vào trong tiểu đình, đậy nắp đỉnh lại.
Sau nửa canh giờ, Triệu Địa đã không còn kiên nhẫn liền mở nắp đỉnh ra, cẩn thận xem xét. Dường như linh lực bên trong linh thạch có mạnh hơn một chút, nhưng cũng không có thay đổi gì nhiều.
Chẳng lẽ là thời gian không đủ hay sao?
Triệu Địa thầm nghĩ như vậy, lúc này hắn đã thí nghiệm tiểu đỉnh liên tục hai ngày hai đêm, cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, bèn đậy đỉnh lại, ngủ một giấc ngon lành.
Triệu Địa đánh một giấc ngủ đầy mộng đẹp. Trong mộng hắn đã là cao nhân Kết Đan kỳ, cầm trong tay Càn Khôn bảo đỉnh, đánh cho một đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ ôm đầu trốn chui như chuột. Nhất là một vị tu sĩ họ Lữ thân thể gầy nhỏ bị hắn hành hạ chết đi sống lại, đang không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ…. Triệu Địa tỉnh lại từ trong mộng đẹp, vô cùng nôn nóng mở nắp tiểu đỉnh. Một khối linh thạch màu xanh biếc, có hơi trong suốt đang nằm yên trong tiểu đỉnh. Từ Thủy linh khí mà nó đang phát tán có thể thấy được, cao hơn hạ phẩm Thủy linh thạch gấp mấy chục lần.
Triệu Địa cố gắng kềm chế tâm trạng kích động, đậy nắp đỉnh lại, tiếp tục thăng cấp khối Thủy linh thạch mà hiện tại không biết nên gọi là hạ phẩm hay trung phầm.
Đại khái sau một ngày đêm, Triệu Địa phát hiện Thủy linh thạch trong đỉnh đã trở nên hơi trong suốt. Mặc dù hắn vẫn chưa từng thấy qua trung phẩm Thủy linh thạch, bất quá có thể khẳng định khối Thủy linh thạch trong tiểu đỉnh này có linh lực tuyệt đối không dưới trung phẩm Thủy linh thạch bình thường.
Thí nghiệm vẫn không dừng lại, linh thạch còn có khả năng gia tăng nữa hay không, Triệu Địa ôm nghi vấn trong lòng, vẫn tiếp tục thí nghiệm.
Linh lực trong linh thạch vẫn đang không ngừng gia tăng, dường như vĩnh viễn không bao giờ ngừng lại.
Năm sáu ngày sau, Triệu Địa cầm trong tay một khối linh thạch màu lam đậm, sáng loáng nửa trong suốt, cẩn thận suy nghĩ.
Chẳng lẽ đây chính là thượng phẩm linh thạch trong truyền thuyết hay sao, quả nhiên linh lực hết sức tinh túy khổng lồ…
Triệu Địa nắm linh thạch trong tay, bất quá chỉ thoáng vận chuyển một chút linh lực trong cơ thể, cũng cảm nhận được một cỗ linh khí hùng mạnh từ linh thạch truyền vào tay, sau đó lưu chuyển khắp toàn thân. Triệu Địa vội vàng vận hành công pháp Trục Lãng Quyết, hóa cỗ linh lực này thành của mình.
Mười mấy phút sau, Triệu Địa mới luyện hóa xong cỗ linh lực này, trên dưới toàn thân có cảm giác sảng khoái vô cùng. Chỉ chốc lát như vậy đã có thành quả tương đương với bình thường hắn ngồi tĩnh tọa ba, bốn ngày. Nếu như hắn tốn một thời gian luyện hóa hết sạch linh lực trong khối Thủy linh thạch này, chắc chắn sẽ tiết kiệm được công sức tu luyện vài năm.
Sau khi Triệu Địa lấy được khối thượng phẩm Thủy linh thạch này, tâm trạng bình tĩnh trở lại. Thượng phẩm linh thạch là dị bảo hiếm có, căn bản không phải là một tu sĩ Luyện Khí kỳ như hắn có thể có được. Một khi bị người phát hiện hắn có vật này, chỉ sợ sẽ lập tức đưa tới họa sát thân.
Triệu Địa thừa hiểu đạo lý thất phu vô tội, chỉ vì mang ngọc mà có tội. Tin rằng với giá trị của thượng phẩm linh thạch trên Tu Tiên Giới, cho dù là tu sĩ Kết Đan kỳ cũng không dám khinh suất sử dụng.
Chuyện giết người đoạt bảo ở Tu Tiên Giới thật sự là không đếm xuể. Có thể nói rằng ngoại trừ tu sĩ đã đến thọ nguyên tọa hóa ra, tu sĩ vì chuyện này mà bỏ mạng chiếm hơn phân nửa. Nếu như không phải Lưu Vân phường thị nghiêm cấm giữa tu sĩ đấu pháp với nhau, hơn nữa hàng năm có mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ phụ trách duy trì trật tự, sau lưng lại có ba thế lực lớn của Lưu Vân Sơn mạch là Lưu gia, Vân gia cùng Ly Hỏa tông thao túng, tu sĩ cấp thấp khó có thể tự vệ giống như Triệu Địa căn bản không dám xuất hiện.
Cho dù là như vậy, ra khỏi Lưu Vân phường thị, một khi đi chỉ một mình, lại bị một ít tu sĩ cao cấp chú ý tới, cũng thường thường là dữ nhiều lành ít.
Mặc dù các phái đều lớn tiếng rằng nghiêm túc đả kích hành vi giết người đoạt bảo như vậy, nhưng chỉ cần không phải bắt được tại trận, dưới tình huống vô bằng vô cớ, căn bản không tìm được hung thủ là người nào, nếu nói nghiêm túc đả kích cũng chỉ là một câu nói suông mà thôi.
Kế đó Triệu Địa tỉnh táo suy tư mình làm thế nào lợi dụng Càn Khôn tiểu đỉnh nghịch thiên này.
Ý tưởng ban đầu là dùng nó để thăng cấp đan sa, hiển nhiên chuyện này vô cùng lãng phí công dụng của tiểu đỉnh. Hơn nữa Triệu Địa còn lo rằng những người tu tiên khác có thể nhìn ra đầu mối từ chỗ khác thường trên phù lục của hắn, cho nên chỉ hơi suy nghĩ một chút liền bỏ qua.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!