Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Minh hôn âm duyên - Nhật ký tìm vợ của thiếu gia ma

Chương 186

Nhưng nhìn thấy ông cụ Dương ở bên cạnh, tôi lại hơi do dự, không chỉ bởi vì ông ấy tin tưởng tôi, thái độ cũng tốt, mà còn bởi vì trên người ông ấy có một luồng khí thế mạnh mẽ, điều này chỉ có ở những người đứng đầu lâu năm, thân phận của ông cụ này chắc chắn không đơn giản.

Người như thế này, nếu như tôi có thể chữa khỏi cho ông ấy, kết thân với ông ấy thì sẽ vô cùng có lợi cho tôi, nhưng mà, nếu như tôi đắc tội với ông ấy, hậu quả không dám tưởng tượng tới.

Tôi lập tức cảm thấy buồn bực, sớm biết thế này tôi đã không nhúng tay vào vũng bùn này.

Tôi tưởng rằng chỗ mà ông cụ Dương ở kiểu gì cũng sẽ là một căn biệt thự, nhưng khi chúng tôi nhìn thấy mới phát hiện ra là một căn chung cư, ông cụ ở trên tầng chóp mái rộng hơn trăm mét vuông, bày trí rất bình thường, nhìn có vẻ giống với một ông cụ đã nghỉ hưu bình thường mà thôi.

Dương Thanh Huyên đỡ ông cụ Dương ngồi xuống ghế sô pha, ông cụ Dương nói: “Thanh Huyên, rót trà cho khách, lấy hộp trà đỏ của ông ý.”

Dương Thanh Huyên mặc dù không thích tôi, nhưng vẫn rất có giáo dục, cô ấy rất nhanh đã bưng lên bộ ấm trà tử sa, Chu Nguyên Hạo khẽ nheo nheo mắt, ông cụ Dương nói: “Cậu trai trẻ biết về ấm trà này sao?”

Chu Nguyên Hạo cười nói: “Đây là ấm trà nổi tiếng của Thiệu Nhị Tuyền một bậc thầy tử sa nổi tiếng ở cuối triều đại nhà Thanh “Ấm trà Nhị Tuyền Minh”, ấm trà này có hình dáng rất cổ xưa, ấm trà có màu vàng đất, trên ấm trà có trúc tương phi, trong đó có một con dơi đang bay nhảy, người xưa lấy từ “dơi” trong cách gọi xưa của “con dơi” đồng âm với từ “phúc” trong “phúc lộc thọ”, từ “trúc” trong “cây trúc” đồng âm với từ “chúc”, ghép lại chính là ý nghĩ “chúc phúc”. ở một bên bụng của ấm trà có khắc chìm một hàng chữ: “Trời trong mây lành, gió mát ru êm”, câu thơ này được lấy từ “Lan đình tập tự” của Vương Hy Chi, ký tên “Nhị Tuyền”.”

Dừng một lát, Chu Nguyên Hạo nói: “Đây là ấm trà nổi tiếng truyền từ đời này sang đời khác, ông cụ Dương đúng là hào phóng, lại có thể dùng ấm trà vô giá thế này tiếp đãi chúng tôi.”

Tôi bưng chén trà lên nói: “Ấm trà là dùng để uống trà, ấm trà có tốt hơn nữa, nhưng chỉ đem ra làm vật trang trí, bản thân nó nếu như biết được cũng sẽ không vui đâu.”

“Nói rất hay.” Ông cụ Dương vỗ tay nói: “Cô nhóc, cô hợp ý tôi đấy, nào nào, nếm thử loại trà này xem.”

Thực ra tôi không hiểu biết gì về trà chỉ cảm thấy rất ngon, trong miệng toàn là hương thơm, Chu Nguyên Hạo than thở nói: “Đây là loại trà được mọc ra từ cây trà mẹ mọc ở trên vách đá Cửu Long, cũng được xem là vô giá, xứng đáng kết hợp với ấm trà này.”

Ông cụ Dương nói: “Không ngờ rằng cậu trai trẻ này cũng hiểu về trà, tốt, tốt, hôm nay có thể gặp được hai bạn trẻ, tôi cũng coi như không phải ngất đi vô ích.”

Chúng tôi uống hết một chén, Dương Thanh Huyên lại rót đầy cho chúng tôi, chỉ có điều khi rót trà cho Chu Nguyên Hạo, đáy mắt lại lóe lên sự ngại ngùng.

Tôi liều mạng kìm nén ý định muốn lật đổ chiếc bàn, ông cụ Dương dường như cũng nhìn ra được cô cháu gái này của mình có ý nghĩ không nên, trong lòng không được vui, đứa trẻ này thường ngày trông cũng rất ngoan, sao lại có thể lộ ra vẻ xấu xa khi nhìn thấy người đàn ông đẹp trai thế chứ?

Ông cụ Dương lập tức cảm thấy thất vọng về cô cháu gái này của mình nói: “Thanh Huyên à, tối nay ông muốn giữ hai bạn trẻ này ở lại ăn cơm, con đi mua chút đồ ăn về làm mấy món ngon đi.”

Dương Thanh Huyên đáp lại một tiếng, lưu luyến không lỡ liếc nhìn Chu Nguyên Hạo một cái rồi đi. Từ đầu đến cuối Chu Nguyên Hạo chưa từng nhìn cô ấy lấy một lần.

Uống trà xong tôi nói: “Ông cụ Dương à, độc cổ này của ông ít nhất cũng đã bị sáu bảy mươi năm rồi đúng chứ?”

Ông cụ Dương lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó gật gật đầu: “Đúng thế, tính ra chắc phải gần bảy mươi năm rồi, năm đó tôi chỉ mới mười tám tuổi.”

Tôi bảo ông cụ dương vén tay ra, sau đó để linh khí trong cơ thể của mình đi vào kinh mạch của ông ấy, phát hiện một con trùng cổ màu đỏ đang cố thủ ở trong tâm mạch của ông ấy.

Trùng cổ này có chút giống với phát cổ, là một đường rất mảnh kéo dài suốt từ vùng mu lên tới cổ họng.

Trên người của con trùng cổ đó dường như có thứ gì đó đang hạn chế nó, khiến nó phát triển vô cùng chậm chạp.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận