Chương 228
Anh bước nhanh ra cửa, cơ thể chợt lóe, liền không nhìn thấy bóng dáng đâu, để lại một đám người ngơ ngác nhìn nhau.
Ánh mắt Văn Diên Ương lạnh băng, cuộn chặt tay, một tia thù hằn xẹt qua trong mắt, nhưng chỉ thoáng qua trong giây lát.
Bàn tay của Chu Nguyên Chính đã chạm đến phần bên trong đùi tôi, đưa mặt đến gần cổ tôi, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng mà liếm láp vùng da thịt nhạy cảm nhất của tôi, kỹ xảo của cậu ta vô cùng tốt, mỗi một động tác đều có thể khơi mào dục vọng của phụ nữ, cả người tôi đều đang run rẩy, khóe mắt tràn ra một giọt nước mắt.
Cậu ta lập tức liếm hết giọt nước mắt kia, khóe miệng hơi cong lên: “Rất ngọt.”
Ngọt cái đầu cậu ta! Đầu lưỡi của cậu ta có vấn đề sao, nước mắt rõ ràng là mặn!
Tôi hung tợn trừng mắt nhìn cậu ta, cậu ta cười càng đắc ý hơn, hô hấp cũng trở nên dồn dập, không nhịn được bắt đầu cởi quần của tôi, còn là lớp quần trong cùng.
“Tôi thề.” Tôi trừng mắt nhìn cậu ta nói, “Chỉ cần hôm nay cậu không giết chết tôi, một ngày nào đó, tôi sẽ xẻo từng miếng từng miếng thịt của cậu, tẩm da của cậu, ăn thịt cậu, đem cậu cho chó ăn!”
Chu Nguyên Chính cười ha ha: “Nói rất hay, tôi rất kính nể dũng khí của cô, nhưng sau khi cô thử rồi chỉ sợ cũng sẽ luyến tiếc. Anh tôi từ nhỏ đã là một người tu khổ hạnh, cho dù có phụ nữ nhào vào trong lòng, anh ấy cũng giống như một tên đầu gỗ, kỹ thuật của anh ấy có thể tốt hơn sao? Nhưng tôi thì khác, tôi vẫn luôn luyện tập chăm chỉ, nhất định có thể khiến cô thỏa mãn.”
“Vô liêm sỉ!” Tôi tức giận mắng.
Cậu ta tiếp tục cười to, tiến lên, tôi có thể cảm nhận rõ đồ vật kia, hoảng sợ mà lùi về phía sau.
“Ngoan, đừng trốn.” Cậu ta thấp giọng nói.
Đúng lúc này, tôi nghe thấy một tiếng vang lớn ầm, cánh cửa lớn khóa chặt bị roi đánh làm đôi, ngoài cửa xuất hiện một bóng người cao lớn, giọng nói lạnh lùng như dao: “Thả cô ấy ra.”
Chu Nguyên Chính quay đầu lại, cười nói: “Tôi còn đang suy nghĩ, rốt cuộc khi nào anh mới có thể đến, đáng tiếc, nếu như anh muộn vài phút, tôi đã có thể nếm được hương vị của cô ấy.” Nguyên Hạo bước từng bước vào trong phòng, giọng nói lãnh đạm, tôi có thể cảm nhận rõ sát khí tỏa ra từ trong cơ thể anh ấy, khiến tôi đau như cắt da cắt thịt.
“Nguyên Hạo.” Tôi cảm thấy đầy tủi thân, nước mắt tự nhiên chảy xuống.
Nước mắt của tôi khiến cho sát khí trên người anh ấy càng mãnh liệt hơn.
Chu Nguyên Chính buông tôi ra, xoay người, mặt đối mặt nói với Chu Nguyên Hạo : “Anh rất có mắt nhìn chọn phụ nữ, chờ đến khi tôi hoàn toàn giết anh rồi, cô ấy sẽ thuộc về tôi, anh yên tâm, tôi sẽ cố gắng chăm sóc cô ấy, không mất bao lâu, cô ấy sẽ hoàn toàn quên mất anh.”
Chu Nguyên Hạo không phí lời với cậu ta, trực tiếp đánh một roi qua đó, Chu Nguyên Chính cười nói: “Anh, trước kia anh chẳng phải là người bình tĩnh nhất sao? Cho dù biết bố muốn đẩy anh vào chỗ chết, anh cũng có thể mặt không đổi sắc. Hiện tại vì một con đàn bà, anh lại kích động như vậy?”
Nói rồi, vô số dây leo mọc ra từ hai tay của cậu ta, nhảy múa trong không trung, giống như con mãng xà công kích Chu Nguyên Hạo.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!