Chương 388
Anh ta nhìn tôi, nói nghiêm túc, “Chỉ cần có thể đợi ở bên cạnh em, cho dù là tầng cuối cùng của Địa Ngục đi nữa, anh đều sẽ đi cùng em.”
Anh ta nói một cách chân thành, mặt mo của tôi càng đỏ, trong lòng cũng hơi mềm mại. So với Chu Nguyên Hạo nóng lòng phủi sạch quan hệ với tôi, anh ta đồng ý ở cùng một chỗ với tôi, cùng lao xuống Địa Ngục, hoàn toàn là khiến cho tôi cực kỳ cảm động.
Tôi nhẹ giọng hỏi: “Sau đó thì sao, tôi có đưa anh đến Địa Ngục không?”
“Không có.”
Giọng nói của anh ta chìm xuống, “Từ đó về sau, anh rốt cuộc chưa từng gặp lại em.”
Tôi lập tức bó tay. Nói cách khác, tôi của kiếp trước là là một người phụ nữ vô cùng cặn bã, lừa gạt tình cảm của cậu bé ngây thơ, sau đó nhẫn tâm vứt bỏ anh ta.
“Tôi…”
Anh ta duỗi ngón trỏ ra, đè lên môi của tôi, nói: “Không cần giải thích, Khương Lăng, anh biết, em không phải là người nói mà không giữ lời. Em không tới, nhất định là vì có chuyện gì làm cho chậm trễ.”
Tôi cắn cắn môi dưới, hỏi: “Anh có từng nghĩ đến hay không, có lẽ tôi đã thật sự quên mất anh?”
“Em sẽ không.”
Anh ta lắc đầu nói, “Mặc dù anh chỉ sống chung cùng em có một năm, nhưng đừng quên, anh là Võng Lượng, lấy dục vọng của con người làm thức ăn, có thể thấy rõ lòng người nhất. Có lẽ em cũng không phải người tốt gì, nhưng tuyệt đối là là người đã nói là làm, nhất ngôn cửu đỉnh.”
Tôi gật đầu nhẹ. Anh ta bỗng nhiên ôm lấy mặt của tôi, nói: “Chuyện này đã hơn một nghìn năm, anh vẫn luôn đang chờ em.
Anh biết, em nhất định sẽ quay về. Em xem, em quả nhiên đã quay lại. Lúc ấy ở bên trong không gian mà con quỷ kia tạo nên, anh đã nhận ra em. Nhưng khí tức trên người em đã thay đổi rất lớn, anh có hơi không chắc chắn. Chuyện này đã hơn một nghìn năm, anh đã gặp được không ít có vẻ ngoài tương tự em, nhưng bọn họ đều không phải em. Đã vô số lần anh tràn đầy hi vọng, lại cũng thất vọng vô số lần. Lúc đầu anh chỉ cho lần này cũng là một người có dáng vẻ như em mà thôi.”
Anh ta nói, “Nhưng anh vẫn không nhịn được lặng lẽ quan sát em ở trong tối. Trải qua quan sát lâu như vậy, anh cuối cùng đã xác định được, em chính là “Lâm”
của anh, là “Lâm”
mà anh mong nhớ ngày đêm hơn một nghìn năm.”
Anh ta cầm lấy tay tôi, nói một cách trìu mến: “Khương Lăng, em có muốn ở bên cạnh anh không? Mặc kệ sau này em ở đâu, chỉ cần còn ở lại trên thế gian hay là quay về Địa ngục đi nữa, anh đều ở bên cạnh em. Trước khi thực lực của em chưa khôi phục lại, anh sẽ dùng cả tính mạng của mình che chở cho, anh sẵn sàng làm bất kỳ chuyện gì vì em.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!