Chương 534
“Chị.” Khương Kha lập tức đưa đôi mắt ngấn lệ cầu cứu tôi, tôi bất mãn giơ tay kéo Khương Kha lại: “Chu Nguyên Hạo, anh đừng có mà bắt nạt em trai của em.”
Khóe miệng Chu Nguyên Hạo nhếch lên tạo thành nụ cười đầy nguy hiểm: “Anh thấy em trai của em đáng yêu quá nên không nhịn được mà muốn trêu chọc cậu ta thôi mà.”
Tôi nghi ngờ giương mắt nhìn anh, tỏ vẻ hoàn toàn không tin.
Lúc này Diệp Vũ Lăng đi tới, tôi vội vàng cười: “Vũ Lăng, các cậu không sao đấy chứ?”
Diệp Vũ Lăng đột nhiên nhào đến ôm lấy tôi: “Cảm ơn cậu, Khương Lăng, cảm ơn cậu đã đến cứu tôi.”
Tôi nặn ra một nụ cười: “Vũ Lăng, trước tiên cậu thả tôi ra đã, tôi sắp bị cậu ôm ngạt chết rồi.”
Lúc này Diệp Vũ Lăng mới buông tôi ra, cô ấy nói với tôi, dòng họ nhà cô ấy biết được thông tin rằng Âm Dương Liêu từ phần đất của dòng họ nhà cô ấy đào được một bảo vật, thần không biết quỷ không hay mang nó về Nhật Quốc.
Thời điểm đó, nhà họ Diệp không hề biết thứ mà Âm Dương Liêu cầm đi chính là quỷ quan tài, vì thế chỉ phái bốn người đi điều tra, ai ngờ sau khi bọn họ điều tra xong lại phát hiện thứ bảo vật đó lại chính là quỷ quan tài trong truyền thuyết.
Diệp Vũ Lăng ỷ vào việc mình có tài, gan cũng lớn, khăng khăng cùng ba người khác lẻn vào bên trong Âm Dương Liêu, muốn đem quỷ quan tài đi, không ngờ đến bóng dáng của quỷ quan tài còn chưa kịp thấy thì đã bị Âm Dương Liêu bắt giữ rồi.
Trên mặt Diệp Vũ Lăng có chút xấu hổ: “Khương Lăng, lần này sau khi tôi về nhà tôi sẽ bế quan tu luyện, trước khi đạt tới tứ phẩm tôi nhất định sẽ không xuất quan.”
Tôi nheo mắt nhìn cô ấy, nghĩ thầm, cho dù cậu muốn xuất quan thì người trong dòng họ cũng sẽ không đồng ý, lần này cậu quay về chắc chắn sẽ bị cấm túc rồi.
Hai người đi cùng cô ấy bị trúng độc đều đã uống thuốc giải, thân thể tuy rằng còn suy nhược nhưng không có gì nghiêm trọng nữa cả, khi chúng tôi về đến thành phố Kyto, Lôi Thanh Cường đã mời chúng tôi đến bang Rồng Xanh, còn dẫn theo các đường chủ và thương nhân đại diện của Hoa Quốc, cúi đầu hành lễ với chúng tôi, cảm ơn chúng tôi đã trừ khử được Âm Dương Liêu, báo thù cho người thân của bọn họ.
Tôi bị dọa một phen, vội vàng xua tay, không thể nhận lễ được, Chu Nguyên Hạo lập tức cản tôi lại, nói: “Sợ gì chứ, em nên an tâm mà nhận lấy.”
Nụ cười trên mặt tôi cứng đờ, sau khi nhận lễ bái của bọn họ xong, Lôi Thanh Cường còn đặc biệt tổ chức một bữa tiệc chiêu đãi chúng tôi, Chu Nguyên Hạo lại nói, chuyện Âm Dương Liêu bị trừ khử là chuyện lớn đối với người Nhật Quốc, e rằng các thế lực lớn cũng rất nhanh sẽ đến Kyto, ra lệnh cho Lôi Thanh Cường cùng những người khác nhanh chóng chạy đi.
Lôi Thanh Cường cùng những người khác thay đổi sắc mặt, cảm ơn một câu rồi nhao nhao về nhà thu xếp, còn Chu Nguyên Hạo thì sớm đã đặt xong vé máy bay tối nay, chúng tôi sẽ bay về Hoa Quốc ngay trong đêm.
Một lần nữa lại đặt chân về Hoa Quốc, tôi hít một hơi thật sâu rồi nói: “Vẫn là quê nhà thì tốt hơn.”
Chu Nguyên Hạo choàng áo khoác lên người tôi rồi nói: “Hôm nay trời lạnh đó, mau mặc vào.”
Tôi cười với anh, thật ra với sức mạnh tứ phẩm của mình, cho dù có mặc bikini thì tôi cũng không thấy lạnh thế nhưng thấy anh ấy quan tâm đến tôi như vậy, trong lòng tôi cũng cảm thấy vô cùng ấm áp.
Đúng lúc này, tôi đột nhiên nhìn thấy màn hình lớn ở sân bay đang chiếu bản tin địa phương.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!