Edit: Small
Vì nổi tiếng, vì hư vinh, khoe thịt thì tính là cái gì, chẳng lẽ linh hồn bọn họ sẽ sạch sẽ?
Không, nó càng dơ bẩn hơn!
Cuộc thi tranh cử hoa khôi mới chỉ bắt đầu nóng lên, về sau, bọn cô ta vì muốn giành được danh hiệu, sẽ đấu càng gắt gao mãnh liệt. Cô dùng cách đứng từ phía xa xem hổ đấu, đứng ngoài cuộc là được.
Âu Dương Phúc Thụy thấy cô một chút cũng không lo lắng, bèn hỏi cô: "Cậu thật sự không để ý?"
Tuy rằng cao trung, cô ăn mặc lôi thôi, tóc dài qua mặt che khuất khuôn mặt xinh đẹp vốn có, đứng trong góc khuất ba năm. Nhưng hiện tại Tống Tinh Thần, cô có năng lực cạnh tranh với họ, hơn nữa hai nữ sinh kia theo cái nhìn của Âu Dương Phúc Thụy, là kém rất xa Tống Tinh Thần.
Bất kể điều kiện ngoại hình, hay chuyên môn rèn luyện hàng ngày, thậm chí là phẩm chất đạo đức cơ bản nhất, còn lâu mới đủ để gánh vác hình tượng của Đế Đại.
Khuôn viên của trường đại học hàng đầu, vì thủ đoạn mà không có điểm dừng. Những người này không phải tới để học, thi vào là để thỏa mãn lòng hư vinh, hoặc là chuẩn bị ra mắt với tư cách là một người nổi tiếng trên mạng.
Bởi vì Lâm Giai Vi tham gia, ngay cả trong lớp cũng cảm giác được bầu không khí giương cung bạt kiếm không chút tiếng động.
Trước đó, Lâm Giai Vi không tranh cử hoa khôi, những bạn học nữ chơi thân với cô ta, đều rất nhiệt tình chào đón Tinh Thần, mọi người hòa hợp ở chung.
Hiện tại, có vẻ như Tinh Thần đã trở thành kẻ địch số 1 của các cô ấy.
Chẳng những không chào hỏi, đôi khi còn cố ý xa lánh cô, chia nhỏ nhóm đều không cho Tinh Thần vào, hoặc là xếp cô ra ngoài.
Thái độ Tinh Thần đối với tranh cử trên diễn đàn là như thế nào, hắn rõ ràng nhất. Chưa kể, ảnh chụp bị đăng trên diễn đàn là người khác cố tình, không phải chủ ý của cô.
Mấy nữ sinh này, xa lánh chĩa mũi nhọn vào Tinh Thần. Sau khi tan học mấy người tụ tập với nhau, vô tình hoặc cố ý đề phòng Tinh Thần, sợ cô nghe lén được bọn cô kéo phiếu kiểu gì.
Khiến không khí trong lớp rất kém, xu thế kéo bè kéo cánh, đây là điềm báo cho bắt nạt học đường.
Thân làm lớp trưởng, Âu Dương Phúc Thụy vô cùng ghét nét diễn của mấy người này.
Tinh Thần cười cười nói với Âu Dương Phúc Thụy: "Đương nhiên!"
"Hai người cô ấy đều không xứng trở thành hoa khôi Đế Đại!"
"Tôi biết."
"Tôi tình nguyện để cậu được, bằng không tôi lấy danh nghĩa của cậu, phát điểm giấy mời, giúp cậu kéo phiếu."
"Đừng, ngàn lần đừng làm như vậy, Nhóm người theo đuổi cậu sẽ đem quất xác tôi, cùng giới thì sẽ mắng mỏ, nữ sinh nhìn nữ sinh sẽ nhìn không thuận mắt."
Âu Dương Phúc Thụy gật đầu: "Vậy được rồi, trong lòng cậu hiểu rõ là được."
Tinh Thần làm một động tác OK với hắn.
......
Buổi chiều, sau khi học xong, Tinh Thần liên lạc với Kiều Thâm. Chiều nay muốn đi Tinh Thần Đầu Tư họp, 7 giờ sẽ mở.
Kiều Thâm trong điện thoại nói, đang trên đường tới đón cô. Đúng lúc Đàm ca cũng đang rảnh, hai người cùng nhau tới đón cô.
Giáo sư Tôn gần đây bị Đế Đại mời, ngoại trừ giảng bài như thường, thì hoàn toàn trầm mê trong thí nghiệm nghiên cứu.
Tài chính ông nội Tống đầu tư cũng đủ đầy đủ, làm cho thí nghiệm của giáo sư Tôn có độ tự do lớn, hoàn toàn không cần lo lắng đến vấn đề tài chính. Hơn nữa bạn già cả ngày vui tươi hớn hở, cũng không nói gì hắn, làm giáo sư Tôn càng trầm mê.
Trước mắt, Tinh Thần trừ tối ưu hoá hệ thống, còn cùng hắn nghiên cứu nguồn năng lượng sạch.
Gần đây Đàm ca đưa ba mẹ đến Đế Đô, hai người không chịu thuê nhà bên ngoài, ở ngay trong một căn nhà một tầng ba gian có sân nhỏ tại tòa nhà thí nghiệm, phụ trách lo cơm nước cho tòa thí nghiệm, tiền lương dựa theo tiêu chuẩn của Đế Đô.
Xem như tìm được công việc.
Hơn nữa bệnh tình con gái Bối Bối của Đàm ca đã ổn định, Đàm ca có thu nhập rất cao, nên hai ông bà già đều rất vừa lòng cuộc sống hiện giờ.
Con gái giáo sư Tôn lại thân thiết với Đàm ca, thường xuyên đến bệnh viện chăm sóc Bối Bối.
Tinh Thần từng hỏi Kiều Thâm, vợ của Đàm ca sao lại không thấy.
Kiều Thâm nói: Con đổ bệnh, lại nợ nần chồng chất, chạy trốn, sau lại nói đòi ly hôn. Đàm ca cũng không níu kéo cô ta, trực tiếp ly hôn. Tôn Mẫn rất có ý đối với Đàm ca.
Tôn Mẫn là con gái giáo sư Tôn, mới vừa tốt nghiệp đại học.
Cô gái kia Tinh Thần cũng gặp qua, là trợ lý cho giáo sư Tôn trong phòng thí nghiệm, Trong trắng thuần khiết, tâm tư rất đơn thuần.
Nhưng cô vẫn luôn không hiểu, Đàm ca để râu quai nón cả mặt, trông đặc biệt gì. Còn cô gái kia dáng dấp rất xinh đẹp, sao lại thế nào nhìn trúng Đàm ca.
Kiều Thâm lúc ấy nói: Cái này cô không hiểu rồi, người có mị lực, thì dù anh ta có nghèo túng ra sao, tuổi tác lớn như nào cũng đều có lực hấp dẫn!
Nói đến Tinh Thần không thể cãi lại.
Thành phẩm nghiên cứu nguồn năng lượng sạch, hiện đang trong giai đoạn thử nghiệm, thành công liền có thể đưa vào thị trường.
Hướng đi trước mắt tất cả đều tốt.
Tâm trạng cô rất không tồi.
Vừa ra cổng trường, nhìn thời gian hẹn với Kiều Thâm còn có năm phút.
Khi chuẩn bị bước ra cổng, liền nghe thấy đám nam sinh đi ngang qua nam sinh nói chuyện.
"Quả nhiên là Đế Đô, siêu xe chạy đầy đất, vừa rồi chiếc xe Rolls-Royce Phantom dài kia thật là phong cách."
"Là xe của ai?"
"Không biết nữa, nhìn biển số là của Đế Đô, Đế A năm số chín. Có thể lấy được biển số này không giàu thì cũng sang, không phải người thường, phía sau còn có vài chiếc xe Mercedes-Benz màu đen của vệ sĩ chạy theo."
Đế A99999.
Tinh Thần lập tức sửng sốt, con ngươi trợn to, sững sờ đứng ở tại chỗ.
Cô nhìn vào đám đông, hô hấp ngừng lại, lỗ tai trong nháy mắt như bị điếc, ngực đau lên từng.
Đời trước khi cô ở trong trạng thái cực kì sợ hãi, liền sẽ xuất hiện phản ứng như vậy.
Sau khi sống lại, cô chưa từng xuất hiện qua, không nghĩ tới khi nghe thấy biển số xe này, sợ hãi trong xương tủy đều bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ phát ra..
Tinh Thần đỡ tường, trên trán đổ ra một tầng mồ hôi mỏng, tàn nhẫn cắn đầu lưỡi. Đau đớn từ đầu lưỡi truyền tới khắp người, đem loại phản ứng đang không ngừng phát ra áp xuống.
Cô không phải Tống Tinh Thần đời trước, không hề!
Đời này, ngoài Mộ Đình Tiêu ra, không ai có thể xúc phạm cô thêm lần nào nữa.
Dù cho phía trước là yêu ma quỷ quái gì, cô đều sẽ chém gϊếŧ ra một đường máu, và sống sót.
Đế A99999, biển hiệu số xe này cô đã từng dùng qua, đời trước Mộ Lệ Sâm theo đuổi nàng, đã tặng một chiếc Rolls-Royce Phantom dài cho cô.
Lúc ấy Đế Đô chỉ có một chiếc này, biển số xe chính là năm số chín.
Không gian chiếc xe này rộng rãi, thiết kế bên trong xe có tủ lạnh, sô pha, bộ máy chiếu, vừa làm việc vừa giải trí. Mộ Lệ Sâm rất thích chiếc xe này, trong đông đảo siêu xe của hắn, đây là chiếc hắn thường xuyên đi nhất.
Khoảnh khắc cô trước khi chết, thấy Lâm Giai Vi lên chính là chiếc Rolls-Royce Phantom dài, bảng số xe là năm số chín, là chiếc hắn cho cô!
Hiện tại, Mộ Lệ Sâm đang ở ngay cổng lớn.
Vào Đế Đô, cô đã nghĩ sẽ gặp được Mộ Lệ Sâm, nhưng không nghĩ rằng sẽ nhanh như vậy.
Nhưng cổng chính của Đế Đại chỉ có một, chẳng lẽ phải chạy trốn rời đi từ cửa sau?
Không, cô không cho phép chính mình yếu đuối như giống đời trước!
Coi như Mộ Lệ Sâm trước cổng trường, cũng chưa chắc là tới tìm cô.
Tinh Thần nắm chặt lòng bàn tay, trấn tĩnh tinh thần, thẳng lưng đi ra ngoài từ cổng chính.
Vừa mói đi ra khỏi cổng, có hai gã vệ sĩ mặc đồ đen, dáng người cường tráng, khách khí dò hỏi: "Xin hỏi, ngài là Tống tiểu thư đúng không?"
Tinh Thần nhìn bọn họ, nhận ra một người, là người giúp việc bên cạnh Mộ Lệ Sâm đã rất lâu -Từ Duệ.
Hắn cũng giống đời trước, mặt vuông, mắt một mí, khi cười lên mắt híp lại không nhìn thấy con ngươi.
Cô gật đầu, thái độ lạnh nhạt nói: "Có chuyện gì sao?"
Từ Duệ nói: "Tống tiểu thư, tổng tài Mộ Lệ Sâm tiên sinh chúng tôi muốn mời ngài ăn tối, xin hỏi ngài có tiện không?"
Sợ Tinh Thần không quen biết Mộ Lệ Sâm, còn cố tình nhắc ra tên đầy đủ của Mộ Lệ Sâm.
Khi nói đến tên Mộ Lệ Sâm, hắn mang theo một loại thái độ cao ngạo bố thí, làm Tinh Thần rất chán ghét.
--------
Valentine vui vẻ nha~~~ T lại lặn đến cuối tuần đây :>>>>