Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

"Tốt lắm! Cô còn đáng phải nhận một bài học hơn ông ta!" Ánh mắt hung hãn của anh khiến Du Ánh Tuyết phải lùi lại một bước.

Sau đó, không đợi cô hoàn hồn, người đàn ông đã bế cô bằng hai tay, trực tiếp vác cô lên vai.

"Này! Kiều Phong Khang!"

Bầu trời quay cuồng, Du Ánh Tuyết rốt cục cũng hoàn hồn, cô đá chân  loạn xạ, "Anh làm gì vậy? Rốt cuộc anh muốn làm gì vậy?"

Kiều Phong Khang dùng lòng bàn tay đánh mạnh vào hông cô, và hét lên: "Im ngay cho tôi!"

Nước da của cô rất tệ, sau đó anh ra lệnh cho Nghiêm Danh Sơn, "Lên tầng và chuẩn bị phòng!"

Phòng?

Anh ấy muốn một phòng để làm gì?

Du Ánh Tuyết chỉ cảm thấy nguy hiểm. Tuy nhiên, cô không dám khiêu khích Tiêu Phong Khang vào lúc này. Cô kinh hồn bạt vía kéo mạnh vạt váy của mình, không biết nên làm thế nào mới phải.

"Chuyện này… tình huống gì thế này?"

"Cô gái kia là ai? Liên quan gì đến anh Khang?  Hình như có vẻ hai người quen nhau."

"Không phải anh Khang đã có bạn gái sao?"

Ngay sau khi cả hai rời đi, những lời xì xào bàn tán ngày càng sôi nổi.

Tổng giám đốc Vương chỉ cảm thấy thể diện đã mất hết, ông ta xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu.

Susan mặc dù rất tò mò về mối quan hệ giữa Du Ánh Tuyết và Kiều Phong Khang, nhưng trước mắt cô ấy chỉ có thể nhịn. Cô gái nhỏ đó đã gây ra tai họa lớn như vậy ở đây, cô ấy phải dọn dẹp cho ổn thỏa!

"Tổng giám đốc Vương, thực xin lỗi, thực xin lỗi! Dora không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy! Ông đừng nóng giận, tôi nhất định sẽ bảo cô ấy đích thân xin lỗi ông!"

"Tôi không muốn nhìn thấy người của cô nữa! Cô biến mất cho khuất mắt tôi ngay bây giờ đi!" Tổng giám đốc Vương đang nóng giận mà không biết trút vào đâu, Susan vừa đến ông ta đã đổ tất cả sự bực tức lên đầu cô ấy. 

"Tôi sẽ rời khỏi đây ngay lập tức, tôi sẽ không làm phiền ông nữa. Nhưng anh nhất định phải hạ hỏa, hai ngày nữa Dora nhất định sẽ đến xin lỗi!" Susan cảm thấy chán nản. Tình thế rõ ràng đang lạc quan, bất ngờ bị đảo ngược, bỗng trở nên tồi tệ đến mức khó có hồi kết.

Tổng giám đốc Vương cáu kỉnh xua tay, "Đi đi đi!"

Hôm nay mọi chuyện đã trở thành như thế này, vì một cô gái mà ông ta không còn thể diện, đừng nói đến chuyện ông ta sẽ không cho Hồng Sam cơ hội nữa mà ngay cả Tập đoàn Kiều Thanh ong ta cũng đã kết thù! Còn Kiều Phong Khang, sau này đừng để rơi vào tay ông ta!

“A… anh thả tôi xuống!” Du Ánh Tuyết giống như một con thú nhỏ bị giam cầm, cô thốt ra một tiếng kháng cự, sau khi giãy giụa cũng dần trở nên yếu ớt.

Cô được bế suốt từ thang máy đến phòng khách sạn, vô số người ra vào, tất cả đều nhìn họ bằng ánh mắt kín đáo.

Xấu hổ quá!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, bất lực đánh vào người anh, chỉ hận không thể đánh chết anh, cô chỉ có thể dùng hai tay nhỏ bé không ngừng kéo lưng áo anh.

Nghiêm Danh Sơn đã mở cửa phòng cho họ và đợi ở đó, Du Ánh Tuyết trừng mắt nhìn anh ta, rõ ràng đang phàn nàn rằng anh ta là đồng phạm. Nghiêm Danh Sơn rất bất lực, giả vờ như không nhìn thấy đôi mắt lên án của cô.

Bây giờ, cô Ánh Tuyết chỉ có thể cầu phúc cho chính mình!

Tiếp đó...

“Bộp.” Có một âm thanh nặng nề vang lên, cánh cửa bị đá khép lại. Du Ánh Tuyết còn chưa kịp định thần lại, cô đã bị ném lên chiếc giường lớn mềm mại, nguy hiểm đến gần, cô gần như vô thức muốn đứng dậy.

Nhưng người đàn ông trước mắt cô giống như một con báo hung dữ, anh dùng một tay siết chặt lấy cô, ấn lưng cô xuống giường.

Sự tức giận lóe lên từ đôi mắt ấy như muốn thiêu đốt cô.

"Ai cho phép cô ăn mặc như thế này?"

Giọng anh ấy trầm đến đáng sợ.

Hơi thở Du Ánh Tuyết dồn dập, cô nằm trên giường, thở hồng hộc nhìn người đàn ông đang chống tay trên người cô có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Cô rụt rè liếm môi dưới khô khốc, không dám nói câu nào.

Kiều Phong Khang liếc mắt một cái, lạnh lùng lặp lại: "Ai cho phép cô ăn mặc như vậy?"

“… Chính tôi!” Cuối cùng không chịu nổi, Du Ánh Tuyết cố hắng giọng: “Ăn mặc thế này thì đã làm sao? Anh không thích thì đừng có nhìn nữa!

"Dám ăn mặc như vậy đi quyến rũ đàn ông khác trước mặt tôi, Du Ánh Tuyết, bốn năm nay không quan tâm đến cô, cô ngứa ngáy rồi à?" Anh nghiến răng nghiến lợi, gân xanh trên mặt đột nhiên nổi lên, rất đáng sợ.

Ngoài sợ hãi, Du Ánh Tuyết còn cảm thấy tủi thân.

Trước lời buộc tội của anh, cô kìm nén sự ghen tuông, khó chịu và cả... những nhớ nhung mà cô không muốn đối mặt và không muốn thừa nhận, tất cả bùng lên vào lúc này, kéo theo trái tim mong manh của cô.

"Đúng vậy, tôi đây đi dụ dỗ người đàn ông  khác, nhưng chuyện này không liên quan đến anh, anh còn không đủ tư cách để bắt tôi phải làm thế này, phải làm thế kia!"

Cô cao giọng nói, cằm cũng theo đó mà giương cao lên, cô cố chấp nhìn lại, lại càng không chịu để cho nước mắt chảy ra.

Bây giờ họ đang sống một cuộc sống không làm phiền nhau, anh ấy đã có Lăng Ái Xuyên, vậy tại sao phải bận tâm đến cô?

“Cô nói lại lần nữa xem?” Kiều Phong Khang nhướng mày, tim đập càng mạnh. Một người đàn ông như anh, ai có thể thách thức tôn nghiêm của anh chứ?

"Dù nói lại một trăm lần tôi cũng nói được! Tôi biết anh rất muốn khống chế, hống hách không nói lí lẽ, nhưng hãy dùng những cái tính khí này ở nơi nào nên dùng! Hai chúng ta đã kết thúc bốn năm rồi, không còn quan hệ gì nữa! Vì vậy, hãy để những kiêu ngạo hống hách đó cho bạn gái anh. Và tôi ... "

Vẻ tức giận trên mặt người đàn ông càng ngày càng rõ nét, cô sợ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận