Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Nghiêm Danh Sơn từ từ tiến lại gần cô ấy, môi anh mấp máy khó khăn, muốn nói gì đó, nhưng lại thôi.

Lý Thanh nghiến răng nghiến lợi nhìn anh ta hai mắt đỏ bừng.

Cô hít một hơi thật sâu, một lúc lâu sau mới tìm lại được giọng nói của chính mình, "Tôi...... Tôi thực sự cảm thấy buồn cho chính mình..."

"Hóa ra... mục tiêu công việc, hình mẫu của tôi, thậm chí, tôi luôn thầm tự hào về anh,  hóa ra lại là... một kẻ đáng xấu hổ và đáng thương như vậy!"

Bóng dáng của Nghiêm Danh Sơn khẽ run lên. Bàn tay buông thõng bên hông anh ta siết thật chặt. Các xương khớp đều trắng bệch.

Anh ta đau lòng nhìn cô, với đôi mắt đen và sự nhẫn nhịn: "Nếu ... anh nói, anh có nỗi khổ..."

"Nỗi khổ gì? Anh thiếu tiền sao? Vị trí của anh không đủ cao à? Hay là, anh còn muốn gì nữa? Hơn nữa, những gì anh có đều do anh Khang giúp anh! Nghiêm Danh Sơn, anh thật vô ơn! ”

Lý Thanh đau khổ và thất vọng.

Đôi mắt đó cứa vào tim Nghiêm Danh Sơn như một nhát dao sắc bén.

Ánh sáng u tối dưới đáy mắt anh  ta chợt lóe lên và trào dâng. Sau đó, nó dần dần trở lại bình yên.

"Thư ký Thanh, đây là công ty. Xin chú ý hình ảnh."

Giọng điệu của anh ta đột nhiên trở nên xa lạ và lạnh lùng.

Lý Thanh lại sững sờ. Cô ấy chỉ cảm thấy mình như bị tát vào mặt, khó chịu không thể tả.

"Còn nữa... cô phải nhớ - một người đàn ông chỉ có thể được gọi là một người đàn ông nếu anh ta có tham vọng! Một người có tham vọng!"

"Để thỏa mãn lòng tham, ngay cả đạo đức căn bản cũng không cần! Nghiêm Danh Sơn, anh thật sự đã cho tôi được hiểu biết thêm rồi đấy!"

Nghiêm Danh Sơn cười cay đắng: "Vì vậy, sau này nhìn đàn ông phải nhìn cho chuẩn."

"Giám đốc Sơn, tổng giám đốc Thiên bảo tôi đến đón anh."

Khi Lý Thanh muốn nói điều gì đó, một giọng nói khác đã vang lên. Lý Thanh quay đầu lại thì thấy người tới là thư ký của Kiều Quốc Thiên.

“Tổng giám đốc Sơn?” Lý Thanh nhếch mép chế nhạo: “Anh Sơn giờ đã là nhân vật lớn rồi, có thư ký đích thân đến đón.

Nghiêm Danh Sơn miễn cưỡng nhếch môi, đi ngang qua Lý Thanh, kiên quyết rời đi.

Khi anh ta lướt qua người cô, vai hai người chạm vào nhau. Giữa hai người chỉ còn lại sự cứng rắn và hờ hững.

Lý Thanh nặng nề nhắm mắt lại, vẻ thất vọng sâu thẳm ngăn cản tầm mắt, đầu ngón tay bị cô ấy véo vào da thịt. Cô ấy không nhìn lại, cũng như không tìm thấy đôi mắt sâu thẳm và độc đoán của người đàn ông trước khi rời đi ...

Kiều Phong Khang gọi Kiều Minh Đức vào văn phòng.

Văn phòng ngập trong khói. Phong Khang đứng bên cửa sổ với một điếu thuốc giữa những đầu ngón tay mảnh khảnh, anh  không hút thuốc, anh cứ để nó cháy như vậy.

Từ góc độ của Kiều Minh Đức, lúc này anh ta cũng không nhìn ra được vẻ mặt của chú ba mình, chứ đừng nói là biết bây giờ anh đang suy nghĩ gì. Trong làn khói, người đàn ông này càng trở nên khó lường.

"Chú ba."

Kiều Minh Đức ngập ngừng gọi.

Kiều Phong Khang dường như đã bình tĩnh, quay lại nhìn anh ta, hít một hơi thật sâu rồi dập tắt điếu thuốc trong gạt tàn.

“Truyền thông xử lý thế nào?” anh khẽ hỏi.

"Vừa bị đuổi đi. Tuy nhiên, rõ ràng là chú Tư đã cố tình thuê truyền thông gây rối. Cảnh tượng thật kinh khủng."

"Đừng lo lắng. Chú tư cháu đã muốn ngồi vào vị trí này thì ắt có tính toán, những chuyện sau này để cậu ta xử lý là được rồi."

Kiều Minh Đức nghi ngờ nhìn anh như thể anh không hiểu chuyện này.

Kiều Phong Khang không định làm anh ta bối rối: "Mấy ngày này cháu chuyển dự án cậu đang làm cho người khác rồi lên tầng cao nhất làm việc.”

Kiều Minh Đức nhíu mày: "Cháu không hiểu ý của chú ba."

"Công việc của cháu không đơn giản. Tôi sẽ để Lý Thanh  hỗ trợ cậu. Thư ký Thanh là người đáng tin cậy, nếu không hiểu có thể hỏi cô ấy. Có rất nhiều việc, trong thời gian ngắn sẽ khó tiếp quản. nhưng chú ba tin cháu!"

Kiều Minh Đức đã nghe ra manh mối trong lời nói của anh ta: "Chú ba, vị trí của chú không phải ai cũng có thể tùy tiện ngồi vào. Chú Tư không đủ tư cách, và cháu cũng không đủ tư cách!"

Kiều Phong Khang ánh mắt càng trở nên nghiêm túc, khi nói chuyện liền lớn giọng nói: "Chú nói cháu có tư cách, thì có tư cách! Minh Đức, cháu không còn là thanh niên nữa mà là một người đàn ông có trách nhiệm, những lúc then chốt phải đứng thẳng lưng lên cho chú!"

Kiều Minh Đức im lặng.

Cả hai chú cháu nhìn nhau. Cuối cùng, Kiều Minh Đức trịnh trọng: "Chú ba, cháu sẽ không để chú thất vọng."

Lúc này, chuông điện thoại vang lên.

Liếc nhìn cái tên hiển thị trên đó, vẻ mệt mỏi trong mắt Kiều Phong Khang hơi dịu đi, anh khoát tay với Kiều Minh Đức nói: "Đi nghỉ ngơi đi."

Kiều Minh Đức muốn an ủi anh  về việc của trợ lý Sơn, nhưng sau cùng, Du Ánh Tuyết đã xuống máy bay và ngay lập tức gọi cho Kiều Phong Khang.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận