Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Đầu gối đau anh lại đau nên đi lại có chút hơi khó khăn, Du Ánh Tuyết muốn giúp anh nhưng anh không chịu, cố chấp gạt tay cô ra. Du Ánh Tuyết thở dài, giúp anh quấn lại, ở đầu gối anh có một lớp băng dán giống như thạch cao.

“Du Ánh Tuyết!” - Anh ta có chút không kiên nhẫn, thấp giọng nói.

“Anh đi em giúp anh đi. Anh biến mất hai năm rồi, cuối cùng em cũng tìm được anh, cho em được ôm anh chút nữa đi.” - Cô lại ôm cánh tay, áp mặt cô vào vai anh.

Kiều Phong Khang rất muốn nói cô không biết xấu hổ nhưng ngay sau đó, anh ta chỉ quay đầu đi, nhẹ giọng:"

“Trẻ con.”

Cô ấy không phản bác còn cười vui vẻ. Cô cứ trẻ con thế đấy, trẻ con quấn lấy anh, quấn đến mức anh không thể đi được nữa.

Anh dẫn cô đến hiệu thuốc, hiệu thuốc trên đảo rất nhỏ. Bác sĩ ngồi ở đây là một người đã lớn tuổi, tóc bạc trắng.

“Ông ấy là ông nội của Bối Bối.” - Kiều Phong Khang giới thiệu với cô - “Ông ấy là một bác sĩ rất nổi tiếng. Nhiều bệnh viện nổi tiếng từng mời ông ấy rời đảo, nhưng ông ấy từ chối”.

“Ông nội.” - Du Ánh Tuyết chào hỏi.

Vị bác sĩ già đẩy chiếc kính đọc sách trên sống mũi đánh giá Du Ánh Tuyết. Kiều Phong Khanh chỉ vào chiếc ghế đối diện với vị bác sĩ già, nói với cô: 

“Ngồi xuống đây.”

Sau khi cô ngoan ngoãn ngồi xuống, anh lại nói: 

“Bắt mạch, kéo tay áo lên.”

“Vâng.”

Du Ánh Tuyết xắn tay áo cười với vị bác sĩ già: 

“Ông ơi, ông có thể giúp cháu xem một chút không. Cháu có thể bị cảm rồi.”

Vị bác sĩ già bắt mạch, lấy nhiệt kế cho cô kẹp vào nách cô, ông nói:

 “Bị cảm rồi. Sao cháu sơ ý vậy?”

Du Ánh Tuyết bĩu môi nói: 

“Không phải cháu không cẩn thận, mà là chồng cháu quá đáng. Ngoài trời lạnh như vậy, anh ấy không cho cháu vào nhà thiếu chút nữa để cháu ngoài cửa nhà một đêm. Ông nghĩ có quá đáng không?”

Khi cô nói điều này, ánh mắt không nhịn được liếc qua anh, anh không được tự nhiên quay đi, cầm lấy một gói thuốc, giả vờ nghiêm túc nhìn nó.

“Trời đất! Có người làm chồng như vậy sao? Thật quá đáng! Cô gái tội nghiệp, sao cháu có thể gả cho loại người tệ bạc này?”

Bên kia, sắc mặt Kiều Phong Khang đã đen đi một nửa rồi.

Vị bác sĩ kia vẫn nhiệt tình hỏi tiếp: 

“Nhìn cháu lạ mặt lắm, cháu mới được gả tới đây sao? Ồ, đúng rồi, nhà ông Vương ở phía tây của thôn mới cưới vợ cho cháu trai hồi tuần trước. Thằng nhóc đó thường xuyên đến đây khám bệnh, khi nào nó tới đây ông sẽ giúp cháu khuyên bảo nó. Làm sao có thể đóng cửa để vợ bên ngoài, cháu gái ngoan, đừng sợ, trở về cháu hãy bắt nó quỳ bàn giặt, xem còn dám làm vậy nữa không.”

Quỳ bàn giặt? Cô không nhịn được mỉm cười. Thật khó tưởng tượng Kiều Phong Khang khi quỳ trên bàn giặt sẽ trong như thế nào.

“Ông nội, cháu không phải con dâu nhà họ Vương, cháu là con dâu nhà họ Kiều.”

“Nhà họ Kiều? Trong thôn này làm gì có ai họ Kiều đâu?”

Du Ánh Tuyết quay lại chỉ vào Kiều Phong Khang:

“Chính là anh ấy.”

“Cháu đừng nói bậy… không đúng!” - Vị bác sĩ nhớ ra điều gì đó, vẻ mặt liền thay đổi - “Cháu gái, không được, cậu ta là cháu rể nhà ta. Lần đầu tiên Bối Bối nhìn thấy nó đã thích nó rồi. Không, không, cậu ta không thể lấy cô.”

Du Ánh Tuyết ủ rũ, thấy vị bác sĩ rất tốt bụng, cô không thể làm ông già buồn lòng, cô chỉ nói ‘vâng’ một tiếng.

Vị bác sĩ già nói tiếp: 

“Nếu cháu đang tìm đối tượng kết hôn, ông nội sẽ ngẫu nhiên giới thiệu cho cháu hai người cháu trai của ông. Cháu yên tâm, hai đứa nó không thua kém cậu ta đâu.”

“... Vâng.” - Du Ánh Tuyết gật đầu.

Anh cau mày , cô thực sự đáp ‘vâng’ tới hai lần, có có hiểu mình đang trả lời cái gì không?

“Ông nội, chúng cháu tới đây xem bệnh.” Anh đột nhiên lên tiếng, cúi đầu nghiêm nghị nói với cô: 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận