Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

“ Khụ …” - Cô ho dữ dội, mặt tái đi vì nghẹn, một phút sau cô cảm thấy cơ thể nóng bừng.

“Một lát nữa em sẽ biết. Dù sao, chỉ cần em ngoan ngoãn, ông sẽ không làm tổn thương em.” - Ông ta bắt đầu thái đổi thái độ, giọng nói ướt át khiến người ta kinh tởm, những ngón tay bắt đầu trước xuống cúc áo cô.

Chỉ nghe một tiếng xé rách vang lên, chiếc áo bé nhỏ bị giật tung, các cúc áo văng tung tóe.

Áo nịt ngực màu trắng như tuyết phô bày trước ánh mắt biến thái của gã đàn ông trung niên, hắn nuốt nước miếng nhìn bộ ngực còn đang phát triển của cô.

“Ha ha… thật sự là quá ngon, mềm mại như này, trắng như này chắc chắn sẽ phê hơn gấp trăm lần con vợ già ở nhà.”

Tống Ân thật sự không nhìn được nữa, mắt thấy người đàn ông sắp xâm phạm cô. Cô đưa hai tay chạm vào giường cho đến khi chạm tới đầu giường. Cô cầm được một vật cứng, không biết nó là gì, chỉ biết đập mạnh vào đầu người đàn ông.

Tên cặn bã! Đi chết đi!

“Mẹ nó!”

Gã đàn ông đau đớn kêu lên, ôm chặt lấy cái đầu bị thương rồi loạng choạng lùi lại mấy bước. Máu không ngừng chảy ra từ giữa các ngón tay, trông rất đáng sợ.

Tống Ân lúc này mới nhận ra cô đang cầm gạt tàn. Cô ném nó đi và cô gắng bước ra khỏi giường. Mặc dù không có sức lực nhưng cô phải chạy, chạy thật nhanh. Nếu cô còn chậm trễ, thì thứ chờ đợi cô là vực thẳm nhơ nhuốc.

Ngay khi bước ra được khỏi phòng cô vẫn nghe tiếng tên đàn ông chửi rũa bên trong. Trái tim cô run lên, không được, không thể để bị bắt lái.

Tống Ân hít một hơi, vội vàng nhìn xung quanh, ngoại trừ những gian phòng khác, cô không có nơi nào để trốn. Cô nhanh chóng gõ cửa vài phòng nhưng không ai phản hồi. Khi cô gần như tuyệt vọng, cánh cửa cô đang gõ, không ngờ lại mở ra.

Cô thấy gã đàn ông kia đang sắp đuổi đến nơi, cô không suy nghĩ gì nữa, vội chạy vào phòng đóng sầm cửa lại.

Căn phòng rất tối, chỉ có duy nhất một ngọn đèn mờ ảo đầu giường.

Cô không biết căn phòng này là của ai, cô cũng không thể quan tâm nhiều như vậy. Tống Ân vẫn còn sợ người đàn ông kia sẽ xông vào đây mang cô đi, cô vội cuộn tròn lại chui vào trong một chiếc tủ ở góc phòng. Hy vọng ở trong đây cô sẽ được an toàn.

Cửa tủ vừa đóng lại, cả thế giới đều tối sầm lại, nghĩ đến lời nói kinh tởm của người đàn ông vừa rồi, nghĩ đến hành động không bằng cầm thú của cha cô, cô cảm thấy rất đau lòng. Sống mũi cô cay cay, hít thở cũng khó khăn, cô không muốn khóc, vì loại người đó là không đang.

Nhưng cuối cùng cô cũng không kìm được nước mắt, cô cắn môi để cố không phát ra tiếng động. Tống Ân vẫn sợ hãi bị gã đàn ông kia tìm thấy.

Một nhóm thanh thiếu niên tham gia lễ hội hóa trang đến tận nửa đêm.

Đến một giờ sáng, bọn họ lại trở về phòng khách sạn, một đám người vẫn muốn uống rượu tiếp. Ngôi sao của bữa tiệc sinh nhật là Lê Tiết Minh Li không còn cách nào khác ngoài việc gọi họ vào phòng chạy đến tủ rượu để lấy rượu.

Ngay khi cánh tủ được mở ra, người đang cuộn tròn trong tủ khiến anh giật mình.

Một cô gái! Là một cô gái!

Mặc dù ánh sáng rất ít nhưng từ góc độ của anh có thể thấy được cô gái này rất xinh đẹp, đường nét gương mặt tinh xảo nhưng bước ra từ truyện tranh.

Vấn đề nghiêm trọng hơn là, cô đang nhắm mắt, cuộn tròn bên trong tủ, quần áo lại có chút lộn xộn. Các cúc áo sơ mi đều được mở ra, từ góc độ của anh còn thấy được cả bầu ngực trắng nõn của thiếu nữ.

Cô ấy dường đang rất nóng, mồ hôi lấm tấm trên mặt và hơi thở cũng trở nên nặng nhọc. Theo từng nhịp thở của cô, bầu ngực căng tròn cứ nâng lên rồi lại hạ xuống.

Tất cả những thứ này không ngừng kích thích Lê Tiến Minh, một người đàn ông đang tuổi trẻ cuồng nhiệt, trước giờ anh chưa từng gặp qua thân thể phụ nữ ở khoảng cách gần và chân thật như thế.

Trước đây có thấy cũng chỉ là qua phim ảnh, cảm giác lúc xem phim và bây giờ hoàn toàn khác nhau.

“Này, làm gì lâu vậy?”

Hồ Minh Tuấn đi tới hỏi, ngay sau đó, một nhóm người cũng vào theo.

Lê Tiến Minh hít sâu một hơi, liếc nhìn cô gái sau đó đóng sầm cửa lại. Không biết lúc này tâm trạng của anh nên diễn tả như thế nào, chính là anh chỉ muốn duy nhất bản thân có thể được nhìn thấy vẻ quyến rũ của cô gai kia.

Anh đưa lưng đứng áp vào cửa tủ, có ý muốn bảo vệ:

“Ở đây hết rượu rồi, cứ xuống quầy bar mà tìm rượu, uống bao nhiêu cứ gọi, tính hết cho tôi.

“Cậu sao đấy?”

Mọi người đều nhìn thấy Lê Tiến Minh có sự thay đổi gì đó trên gương mặt.

“Này, sao tự dưng mặt lại đỏ như thế?” - Trần Thanh Tùng nhìn anh từ trên xuống dưới - “Có phải là trong tủ có loại rượu ngon nào đó nhưng không muốn cho chúng tôi uống đúng không?”

“Làm gì có, mọi người mau đi gọi rượu đi, tôi sẽ xuống ngay thôi.” - Anh có chút khẩn trương.

“Tôi muốn xem là cậu ấy giấu gì trong tủ, mọi người mau xông lại.

“...” - Lê Tiến Minh giữ chặt nắm tay cửa, nhất quyết không chịu buông nó ra.

“Được rồi, đừng làm ầm ĩ nữa. Đừng để những người ở phòng bên cạnh phàn nàn.” - Kiều Phong Khang lên tiếng, mọi người liền không gây náo loạn nữa. 

Lê Tiến Minh nhìn mọi người ra ngoài hết mới thở phào nhẹ nhõm, anh cẩn thận mở cửa tủ ra.

“Này!”

Lê Tiến Minh quỳ xuống, vỗ nhẹ vào vai cô gái. Ánh mắt anh rơi vào khuôn ngực căng tròn của cô, anh ngại ngùng quay mặt đi, lại tiếp tục vỗ vai cô, 

“Dậy đi, em không thể ngủ ở đây.”

Tuy nhiên, không có ai phản hồi lại anh, cô gái vẫn cứ cuộn tròn người lại, hai mắt nhắm nghiền. 

Lê Tiến Minh suy nghĩ một lúc, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, anh cúi xuống và bế cô gái ra khỏi tủ. Với động tác này, cuối cùng cô gái cũng có phản ứng, cô gái kêu lên một tiếng rồi bám chặt lấy tay anh. 

Mùi thơm của cô gái quyện với mùi rượu trên người khiến anh say mê.

Khi bộ ngực mềm mại áp vào áo sơ mi của anh ấy, có một tiếng ‘oanh’ vang lên trong đầu, toàn bộ đều trống rỗng. Nhịp tim của anh như một hồi trống, không ngừng kêu gào muốn thoát khỏi lòng ngực.

Vào lúc đó, anh chỉ cảm thấy rằng cơ thể anh không còn là của riêng tôi. Ngay cả đôi tay ôm cô gái cũng có chút tê dại, điều này thật quá thảm hại mà!

Lê Tiến Minh đã vô số lần hình dung ra cảnh thân mật cùng phụ nữ nhưng không ngờ khi gặp phải tình huống thật thì lại lúng túng đến như này.

Trong phòng chỉ có chút ánh sáng yếu ớt, Lê Tiến Minh nhìn kỹ hơn phát hiện gương mặt cô gái giống như một quả đào mọng nước, càng nhìn càng mê luyến, hơn nữa nó giống như có lửa, thiêu đốt tâm can anh.

Rất dụ hoặc...

Lê Tiến Minh bế cô lên giường. Anh buông cô ra và đứng dậy, nhưng cổ anh lại bị bàn tay của cô giữ chặt. Anh đừng dậy, cô gái cũng đứng dậy theo anh.

“Sao…” - Giọng anh có chút nghẹn lại.

Anh đỡ thân thể cô, cố gắng dùng giọng điệu thật dịu dàng hỏi:

“Em là ai? Sao em lại ở đây?”

Anh suy nghĩ một chút rồi nói: 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận