Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Lê Tiến Minh nhìn cô trong bộ dạng ngốc nghếch như vậy, trong lòng có chút mềm mại. Thật sự người phụ nữ này giấu bao nhiêu khuôn mặt? Lúc ngốc nghếch đáng yêu, lúc quyến rũ dụ người?

Điện thoại trong túi xách của Tống Ân Nhã rung lên. Cô lấy điện thoại di động ra xem, không chút do dự đem điện thoại ném ra ngoài cửa sổ.

Khi ném xong, cô lại đóng cửa sổ, không nói chuyện với ai nữa. Cô chỉ dựa mặt vào cửa kính xe, nhắm mắt và lẩm bẩm địa chỉ nhà mình.

Cô dường như đang ngủ.

Lê Tiến Minh cũng không còn để ý đến cô nữa, lấy ipad ra xem những tài liệu người đại diện của cô đưa cho anh, mấy ngày nay anh không đọc, giờ mới xem kỹ.

Công bằng mà nói, kỹ năng diễn xuất của cô rất tốt.

Điện thoại reo, chính là Lê Tiến Thành đang gọi. Suy nghĩ của Lê Tiến Minh càng thêm xác nhận, anh nhìn về phía Tống Ân.

“Em đang ở đâu?”

Anh liếc nhìn ra ngoài cửa sổ:

“Hình như mới qua phố Nam Dương.”

“Đi đâu?”

“Đưa cô ấy về nhà.”

“… Em từ khi nào cùng nữ minh tinh gần gũi như vậy?” - Giọng điệu của Lê Tiến Thành rất tệ.

Tống Ân đang ngủ nghiêng đầu dựa vào trên vai anh. Mùi hương quyện với mùi rượu lan vào mũi anh, anh khẽ cau, đẩy cô ra nhưng không được.

Tống Ân kêu lên một tiếng rồi đi tìm hướng khác mà ngủ, mắt thấy cô sắp đập đầu vào cửa kính Lê Tiết Minh ném tất cả điện thoại di động và ipad trong tay sang một bên, nhanh chóng dùng một tay giữ đầu cô lại, tay còn lại ôm cả người cô về phía mình. 

Hai người vô cùng thân mật, tóc cô mềm mại rơi trên cổ anh, anh cảm thấy ngứa ngáy cô vùng.

    Lúc này, Lê Tiến Minh chỉ có thể cứng đờ ngồi đó, không thể cử động cánh tay.  Sợ rằng chọc cô thức dậy lại sợ cô khiến cô va vào cửa xe, anh cảm thấy mình đúng là tốt bụng. 

Một lúc sau, anh mới nhớ ra cuộc gọi của Lê Tiến Thành, không ngờ bên kia cũng chưa cúp máy.

“Em rốt cuộc đang làm gì?”

“Anh hai, anh tự lo cho mình trước đi.” - Ngừng một chút, anh lại nói - “Phương châm của nhà họ Lý, em chưa quên, anh cũng đừng quên.”

Lê Tiến Thành muốn nói gì đó, nhưng dù sao cũng không nói được.

Lê Tiến Minh dứt khoát cúp máy. 

Anh cúi đầu xuống, người phụ nữ nhỏ bé đang trên vai anh thực sự đã ngủ rất say. Bởi vì vừa mới uống say, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, ánh đèn đường ngoài cửa sổ quét qua, khiến cho cô trông rất bình an.

Anh không biết sao mình có thể nhìn cô lâu như vậy, nhìn đến quên hết mọi thứ.

Phía trước, Trần Vũ nhìn cảnh tượng phía sau qua gương chiếu hậu, không khỏi kinh ngạc.

Chẳng lẽ Lý Tiến Minh đổi khẩu vị?

Bất cứ ai từng xem phỏng vấn của anh đều biết anh từng nhiều lần tuyên bố: thứ nhất, không bao giờ kết hôn; thứ hai, không bao giờ yêu đương với nữ minh tinh; thứ ba, để không trì hoãn việc kết hôn của người phụ nữ, tuổi của người kia không được vượt quá 24. Nhưng trước mắt Tống này không chỉ là một nữ minh tinh mà còn là một nữ minh tinh dính nhiều scandal và đã hơn 24 tuổi.

Ngay sau đó, chiếc xe dừng lại bên ngoài một khu phố. Đây là khu giàu có, nhiều ngôi sao lớn nhỏ đều sinh sống tại khu vực này.

Anh hơi liếc mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ, ngay sau đó, anh vươn tay đẩy vai cô xuống. 

“Này! Tỉnh lại!”

Tống Ân thấy mình đang ngủ trên vai Lê Tiến Minh, cười ngây ngô, ngồi thẳng lưng:

“Xin lỗi, tôi ngủ quên mất…”

Lê Tiến Minh giả bộ không kiên nhẫn, xoa xoa bả vai, hất áo khoác:

“Cũng may là cô không chảy nước miếng, nếu không, tôi đã ném cô ra giữa đường.”

“Cảm ơn anh.”

Tống Ân không biết là say hay là buồn ngủ, nhưng thay vì nói mấy lời châm chọc cô lại cảm ơn.

Cô xách túi, đẩy cửa, loạng choạng bước xuống xe.

Lê Tiến Minh liếc nhìn bóng lưng của cô, cau mày nói với Trần Vũ:

“Đi thôi.”

Trần Vũ nhìn bước chân nghiêng ngả của Tống Ân:

“Cô Tống sợ rằng giờ phút này còn không biết cửa nhà mình đang mở hướng nào.”

“Chuyện này có liên quan gì đến cậu?”

“Dù sao cô ấy cũng là một ngôi sao, đi nhầm phòng thì…”

Lê Tiến Minh lắc đầu thở dài, dù sao cũng đã tới tận đây, chỉ cần cách tiễn Phật thì tiễn về Tây phương.

    

Tống Ân đi giày cao gót hơn 10cm, đi không được mấy bước, chân liền đau. Khi Lê Tiến Minh đuổi kịp, cô ấy đang ngồi trên mặt đất, với mái tóc rối bù.

Lê Tiến Minh nhìn tới nhìn lui một hồi, quyết định bế cô lên:

“Thật biết fan thích gì ở cô, miệng lưỡi sắc bén, tính cách cũng xấu, tửu lượng còn kém.”

Tống Ân đã say, nhưng anh vẫn nhớ lần trước anh giở trò lưu manh với chính mình, còn không quên kéo váy xuống:

“Tôi có xấu như vậy đâu… sao anh lại đến đây?”

“Nếu cô không trở thành nữ chính của bộ phim mới của tôi, tôi còn cần quan tâm cô?”

Tống Ân cười khổ, không trả lời nữa.

Cô nghĩ đến một người đàn ông khác, người đàn ông từ đầu đến cuối chưa từng nói một lời với cô.

“Còn đi được không?” - Lê Tiến Minh hỏi.

“Đương nhiên…” - Tống Ân đẩy anh một cái, cố chấp nói - “Ngươi đi đi, tôi không cần anh lo lắng.”

Nói xong, cô ấy tháo giày cao gót cầm chúng trên tay và đi chân trần.

Mỗi khi bước một bước, cổ chân bị trẹo của cô rất đau, nhưng cô không ngừng dừng lại, cô kiên quyết bước đi tiếp.

Nhìn bộ dáng bướng bỉnh của cô, anh không cần nào an tâm mà ra về. Khi nhấc chân lên, anh không thể không đi về phía cô.

“A!” - Tống Ân kêu lên, đã bị người ôm vào trong lòng.

“Nửa đêm, tôi không muốn mọi người nhìn thấy một người đàn ông đưa cô về nhà. Cô nên im lặng đi.” -  Lê Tiến Minh lạnh lùng nói, không nhìn cô, chỉ đi thẳng về phía trước.

Tống Ân nằm trong vòng tay của nam nhân, nhịp tim có chút rối loạn. Gió thổi qua, cô ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người đàn ông.

Cô nằm ở trên ngực anh khẽ cười:

“So với tôi, không phải người nên sợ bị chụp được phải là anh sao?”

Lê Tiến Minh cúi đầu, liếc nàng một cái:

“Đúng vậy, tôi không thích qua lại với nữ minh tinh, nhất là những nữ minh tinh như cô.”

“Anh và anh trai của anh cũng giống nhau?”

“Cô rất quan tâm đến anh trai của ta?”

“Không có hứng thú.” - Tống Ân nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, như là muốn thuyết phục anh cũng giống như muốn thuyết phục chính mình.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, đột nhiên hai tay cô dùng sức ôm cổ anh.

Lê Tiến Minh bị cô kéo xuống đến mức phải cúi đầu chóp mũi của hai người áp vào nhau.

Đập vào mắt anh là một khuôn mặt mờ ảo, bởi vì say rượu mà hồng hồng. Đầu mũi của cô ấy rất mềm, dù sao cũng không biết có phải đã được gọt giũa như mọi người hay không. Hơi thở nồng nặc mùi rượu, dường như càng lúc càng nóng.

Lê Tiến Minh chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc, hô hấp không thông:

“Tống Ân, cô còn lộn xộn, ta hiện tại ném cô xuống đất…”

Chết tiệt!

Người phụ nữ này liệu rằng có biết cô đang quyến rũ một người đàn ông? 

Tống Ân không nhận ra có chuyện gì. Đôi mắt to cứ nhìn anh chằm chằm. Anh chỉ cảm thấy ngay cả ánh mắt của cô cũng hấp dẫn khiến anh ngứa ngáy.

Người phụ nữ này chắc chắn là một hồ ly tinh! Hồ ly tinh ngàn năm!

“Nhìn đủ chưa?” - Giọng anh trầm xuống. 

Tống Ân môi đỏ mọng khẽ mở:

“Nhìn quen quen ... Chúng ta từng gặp nhau trước kia sao?

“Cô luôn dùng thủ đoạn này để dụ dỗ đàn ông sao?”

“Thường đàn ông mới phải dùng chiêu này để nói chuyện với tôi.”

Lê Tiến Minh không để tâm đến những câu hỏi của cô. Người phụ nữ này là một bậc thầy trong việc quyến rũ đàn ông, anh không muốn bị lừa.

    

Lê Tiến Minh đưa Tống Ân đến cửa rồi rời đi. Tống Ân nằm trong bồn tắm ngâm mình, điện thoại cố định bên ngoài không ngừng đổ chuông.

Cô tựa lưng vào bồn tắm như thể không nghe thấy.

Sau khi tắm xong, quấn khăn tắm nhảy ra ngoài, điện thoại bàn lại vang lên, cô nằm dài dưới chăn ngủ.

Sáng sớm hôm sau, chuông cửa điên cuồng vang lên.

Cô mở cửa, Ada và Vu Thanh đứng ở ngoài:

“Cô sao vậy? Điện thoại tắt máy, gọi mãi không thấy trả lời! Cô suýt làm chúng tôi sợ chết khiếp rồi đó?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận