Cho nên…
“Anh Lê, không phải anh đang nói giỡn chứ?”
“Loại tình tiết này là cơ bản nhất trong phim truyền hình, cô còn không thể làm tốt được cái này thì huống gì những bộ phim truyền hình khác?”
“Thôi được, nếu đoàn phim không thay người thì mấy ngày nữa tôi sẽ đến trường quay.”
“Cái gì? Không được.” Anh ta từ chối.
Tống Ân nói: “Ngày hôm đó sẽ có một cảnh quay vô cùng thân mật. Không, hẳn là… cảnh sex. Lúc đó tôi sẽ cho anh xem kỹ năng diễn xuất của mình.”
Mặt của Lê Tiến Minh càng lạnh hơn: “Cảnh sex?”
“Ừ.” Tống Ân gật đầu.
Mặc dù có thể cô sẽ vô cùng xấu hổ trong cảnh quay đó. Nhưng với tư cách là một diễn viên chuyên nghiệp, đã thế kỹ năng diễn xuất của cô lại bị sỉ nhục, điều này thật vô cùng khó chịu.
Lê Tiến Minh không nói đi cũng không nói không đi, nhưng vẻ mặt rất không vui.
Tống Ân đang suy nghĩ xem mình đã sai ở chỗ nào. Ngay cả khi anh ta không thích cách diễn xuất của cô ấy đi chăng nữa thì anh ta cũng thật sự không cần phải nói thẳng mấy điều này trước mặt cô ấy như vậy.
Nhưng vừa vặn là lúc nãy trong lòng cô cũng có chút cảm kích.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Tống Ân đột ngột vang lên.
Đây là số điện thoại mới mà Ada đã đưa cho cô, chỉ một vài người trong công ty mới biết số này. Cô liền nhanh tay lấy điện thoại di động ra nhìn.
Liếc nhìn con số hiển thị trên màn hình một lúc. Sau khi suy nghĩ kĩ cô vẫn đồng ý nhận điện thoại.
“Xin chào.”
“Đồ ăn trong khách sạn có khó ăn không?” Giọng nói của Lê Tiến Thành từ trong điện thoại phát ra.
Tống Ân chỉ “Ừm” một tiếng, cũng không nói nhiều lời.
“Anh có mang đồ ăn em thích đến cho em. Nó được để ở tầng dưới, bây giờ lập tức lên ngay, em ở trong phòng chờ anh.”
Tống Ân sửng sốt một chút, đột nhiên nhớ tới Lê Tiến Minh vẫn còn ngồi ở trong phòng, phỏng chừng liền muốn cự tuyệt nhưng Lê Tiến Thành đã cúp điện thoại.
Tống Ân cúp điện thoại, liếc mắt nhìn Lê Tiến Minh.
Để xem.
Cuối cùng cô đành phải ngượng ngùng nói: “… Chắc không đến 5 phút nữa thì Tiến Thành sẽ đến đây.”
Đôi mắt Lê Tiến Minh sâu thẳm, anh ta đứng dậy nhìn cô từ trên xuống dưới.
Anh ta có thể thấy rõ ràng vẻ ngượng ngùng trên gương mặt cô ấy, việc này thật sự khiến tâm trạng của anh ta trở nên vô cùng tồi tệ.
Bởi vì Tiến Thành sắp đến, để tránh cho anh ta hiểu lầm nên bây giờ cô liền ra lệnh đuổi khách sao?
“Kế hoạch của cô là gì? Hay là cô muốn tôi cùng cô diễn một vở kịch khác, để anh ấy hoàn toàn chịu thua?” Anh ta cố ý hỏi.
“Anh không thích diễn xuất mà?” Trong lòng Tống Ân có chút áy náy, nhẹ giọng nói: “Tôi nhớ… lần trước anh đã cảnh cáo tôi.”
“Nhưng bây giờ tôi nghĩ tôi thích nó. Tôi khá sẵn lòng cùng cô diễn một vở kịch khác, được không?” Lê Tiến Minh nói rồi đi về phía Tống Ân, trong từng lời nói có vẻ sắc bén, thậm chí chính anh ta cũng không hiểu bản thân đây là chuyện gì đang xảy ra.
Thân hình cao lớn của người đàn ông càng ngày càng đến gần, Tống Ân thở gấp, toàn thân có chút cứng ngắc, ánh mắt né tránh không dám bắt gặp đôi mắt lạnh lùng của anh ta.
Cảm giác này…
Thực sự rất kỳ lạ!
Rõ ràng Tiến Thành là bạn trai cô ấy nên cô ấy đã yêu cầu Lê Tiến Minh về trước tránh cho có những hiểu lầm không cần thiết.
Nhưng tại sao… cô ấy lại có cảm giác chột dạ vậy?
Giống như cô đã làm sai chuyện gì đó vậy?
“Tôi… thật ra thì… không cần diễn nữa.” Tống Ân hít thật sâu mới mở miệng nói.
Lê Tiến Minh không nói gì chỉ chờ cô nói tiếp.
“Tôi và anh ấy đã giảng hòa hiểu lầm lần trước. Anh ấy cũng biết…” Tống Ân liếm môi dưới nói tiếp.
“Biết lần trước cô chỉ là bắt tôi diễn trò chung với cô.” Lê Tiến Minh trả lời.
“… Ừm.” Tống Ân gật đầu.
Anh ta tiếp tục giễu cợt, trong mắt còn ẩn chứa châm chọc nói: “Hoặc là cô nói không được dính líu tới mấy ngôi sao nữ các người, diễn xuất là đặt lên trên hết, diễn cảnh gì cũng được.”
“… Tôi xin lỗi.” Lời nói của anh ta rất khó nghe, nhưng Tống Ân vẫn thấp giọng xin lỗi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!