Danh Khả ngẩn ra, lập tức gật đầu: “Có.”
Trách không được thời điểm Bắc Minh Tuân nói tên cô cảm giác có phần ấn tượng, thì ra tấm danh thiếp vừa rồi Bắc Minh Dạ ném cho cô, phía trên in tên của anh ta.
Cô mang danh thiếp Bắc Minh Dạ trong túi lấy ra cho anh ta xem qua: “Bắc Minh tiên sinh nói, sau này… Sau này lấy chứng minh thân phận của tôi đi tài vụ quý công ty lấy tiền.”
Lấy chứng minh thư tới lấy tiền… Đáy mắt Bắc Minh Tuân kinh ngạc, lần này có thể xác định, quan hệ cô gái này cùng Bắc Minh Dạ không đơn giản.
Cánh môi anh nhấp nhấp, mắt chớp lên, bỗng nhiên nói: “Chuyện kế hoạch tập đoàn Đế Quốc bơm tiền quay bộ điện ảnh này, tôi hi vọng các ngươi có thể giới thiệu tường tận chi tiết cùng tôi một phen, cô nên biết, kế hoạch quay phim không phải một chuyện nhỏ, bên trong đề cập đến số lượng tài chính không nhỏ.”
“Chúng ta hiểu, không biết tiên sinh khi nào thì rảnh, chúng ta có thể giới thiệu tường tận chi tiết cho tiên sinh.” Cô không hiểu những thứ thao tác quy trình công ty lớn này, nhưng có câu anh nói rất đúng, bên trong này đề cập đến số lượng tài chính không nhỏ.
Ba triệu, đối với xã đoàn bọn họ mà nói hoàn toàn là con số thiên văn, người ta cần thật sự hiểu biết mới cho vay,, điểm ấy cực kỳ bình thường, bọn họ cũng rất nguyện ý phối hợp.
Kỳ thật vừa rồi Bắc Minh Dạ nói số “Ba triệu” này, cho tới bây giờ mặc dù hiệp nghị đều đã ký, nhưng cô vẫn một mực thẫn thờ.
Ba triệu, thật sự là đáng sợ.
“Các ngươi?” Bắc Minh Tuân nhíu mày, không thấy được sau lưng cô còn có cái người nào.
“Bọn họ đều đã ở bên trong đại sảnh.” Danh Khả vội vàng giải thích nói: “Bắc Minh tiên sinh bận quá, không thời gian gặp quá nhiều người, cho nên bản thân tôi lên đây.”
“Là anh nói chỉ gặp một mình cô đi?” Nếu là bận quá, gặp một người tốn, gặp mấy người cũng giống nhau, có cái gì khác nhau sao?
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn cô hơi hơi che đậy đỏ ửng, điểm ấy càng xác minh cách nghĩ của anh, tưởng tượng cô bé nhỏ cùng băng sơn chưa bao giờ nguyện ý tiếp xúc nhiều cùng nữ nhân có bí mật không thể cho ai biết, đáy mắt anh thiếu chút nữa giấu không được hưng phấn cùng chờ mong.
“Như vậy đi, hiện tại hơn năm giờ, người tập đoàn sắp sắp tan tầm, tôi trở về văn phòng thu thập một phen, đợi lát nữa cùng các ngươi ăn cơm buổi tối, các ngươi thuận tiện giới thiệu cụ thể công việc cái hạng mục này một phen cho tôi, cô cảm thấy như thế nào?” Anh áp chế đầy bụng hứng thú, để cho thanh âm chính mình nghe qua càng công sự hóa chút.
Thực không trách anh giấu không được cảm xúc hưng phấn, là chuyện này thật sự làm cho người ta quá rung động.
Bắc Minh Dạ tên kia rốt cục thông suốt biết yêu đương sao? Nhưng nhìn lúc cô bé nhắc tới bốn chữ “Bắc Minh tiên sinh” này luôn luôn giấu không được kháng cự cùng bất an, rõ ràng không có đem tên kia trở thành là bạn trai chính mình, thậm chí, tựa hồ ngay cả một chút cảm giác quý mến đều không có.
Bắc Minh Dạ tương tư đơn phương? Đánh chết anh cũng không tin.
Nói ngắn lại, việc này để cho anh tham gia, cũng là tuyệt đối cảm thấy hứng thú!
Danh Khả có phần chần chờ, nhưng chần chờ cũng trong nháy mắt, cô gật gật đầu, bài trừ một chút ý cười: “Chúng tôi chờ anh ở phòng nghỉ ngơi.”
“Được.” Trước khi đi ra thang máy, anh vẫn còn không quên quay đầu nhìn cô một cái, hướng cô cười ôn hòa: “Một lời đã định, chờ tôi, rất nhanh tôi sẽ xuống.”
Danh Khả gật đầu một cái, Bắc Minh Tuân ngoéo môi một cái, xoay người đi nhanh hướng văn phòng Bắc Minh Dạ đi đến.
Bắc Minh Dạ vẫn còn bận rộn, Bắc Minh Tuân chỉ là gõ gõ cửa liền trực tiếp đẩy cửa vào, can đảm này toàn bộ tập đoàn Đế Quốc đều đã không bao nhiêu người, đếm tới đếm lui cũng chỉ mấy người.
Bắc Minh Liên Thành đi Tây Lăng còn chưa có trở lại, không cần nghĩ đều biết là ai vào, Bắc Minh Dạ ngay cả đầu cũng không nâng, đảo qua bảng trên laptop, trực tiếp nhìn trên máy tính bên cạnh, ngón tay dài của anh cũng rơi vào trên bàn phím máy tính, chỉ là ánh mắt đảo qua mà lại nhìn xong hiệp nghị Danh Khả mới đánh lưu lại.
Cư nhiên cứ như vậy lưu lại trên máy tính người khác, nếu như máy tính này không phải của anh, là máy tính công cộng bên ngoài, hợp tác bọn họ còn có cái gì bí mật đáng nói?
Là cô quá sơ ý, hay là quá tin tưởng anh?
Nhìn văn kiện kia, hơi hơi có phần chần chờ, nhưng vẫn di chuột đem nó phục chế đến trong tài liệu công tác của anh.
Xóa sạch… Có phần không nỡ không hiểu, cảm giác cực kỳ kỳ quái.
“Nghe nói anh muốn đóng phim.” Bắc Minh Tuân kéo ghế dựa ngồi xuốngở trước bàn làm việc, nhìn Bắc Minh Dạ sững sờ một lát liền lại lập tức vùi đầu vào công tác, môi mỏng khẽ giương nhịn không được nhợt nhạt cười cười: “Gần đây tập đoàn bắt đầu hợp tác cùng nhà Nam Cung ở Tây Lăng, công trình Tây Lăng nhiều việc chờ anh xử lý lớn như vậy, anh có thời gian đóng phim?”
Nếu không phải tận mắt thấy anh ký kết hiệp nghị, Bắc Minh Tuân nhất định không tin.
“Cực kỳ rảnh rỗi sao?” Tầm mắt Bắc Minh Dạ chưa từng dời từ trên màn hình máy vi tính nửa phần, thanh âm cực kỳ nhạt, nhưng chính là dễ dàng làm cho người ta sinh vài phần bất an.
Lưng Bắc Minh Tuân hơi hơi có chút mồ hôi lạnh, cười gượng một tiếng: “Không rảnh rỗi.”
Môi mỏng bĩu một cái, vừa cười nói: “Đợi lát nữa hẹn cái tiểu mỹ nữ phòng làm việc Dật Phi gì kia ăn cơm chiều, thuận tiện hiểu biết tất cả kế hoạch, anh có biết đây là lần đầu tiên tập đoàn chúng ta tiến quân giới điện ảnh và truyền hình, tôi cũng muốn có mở đầu tốt, nói không chừng sau này còn có thể sinh ra một phương pháp kiếm tiền.”
Đầu ngón tay Bắc Minh Dạ không tự giác ngừng lại, thần sắc trên mặt khẽ biến, đáy mắt lại chảy qua ý tứ hàm xúc không rõ.
Ăn cơm chiều…
“Tôi nhìn bộ dáng tiểu mỹ nữ kia thật sự là thanh thuần không gì sánh kịp, người cũng ôn nhu hữu lễ, không biết cùng loại quả táo xanh này yêu đương sẽ là cái tư vị gì.” Bắc Minh Tuân còn nói.
Đáy mắt Bắc Minh Dạ chớp lóe hàn quang, rốt cục ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, trầm giọng nói: “Người của tôi, trước khi tôi chán, đừng đụng chạm.”,
” Thì ra thật là người của anh.” Anh nói như vậy xong, lập tức minh bạch trong lời nói anh tiết lộ cái gì, nhưng Bắc Minh Tuân tựa hồ không thèm để ý, anh nhún vai làm bộ như không lưu tâm nói: “Bất quá nữ nhân bên cạnh anh luôn luôn sẽ không dừng lại lâu lắm, đây là ngoại lệ? Mười ngày? Hay là nửa tháng?”
Bắc Minh Dạ không nói lời nào, ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên người anh ta.
Bắc Minh Tuân cùng cùng từ nhỏ cùng nhau lớn lên có thể dưới ánh mắt tại như vậy có tâm tình chuyện trò vui vẻ, đổi lại những người khác sớm đã sợ đến mồ hôi ướt đẫm: “Không lâu lắm, anh nên biết lão gia tử không thích bên cạnh anh xuất hiện một chút người quan trọng.”
“Không quan trọng.” Ánh mắt Bắc Minh Dạ rốt cục trở xuống trên màn hình, nhìn anh chăm chỉ làm việc, tựa hồ cô gái hiện tại bọn họ đàm luận thật sự hoàn toàn không trọng yếu: “Cô sạch sẽ, tạm thời còn không có chơi ngán.”
Sạch sẽ… Lại không biết anh chỉ thân thể hay là tâm linh.
Nữ nhân tiếp cận bọn họ trên cơ bản đều là đủ loại mục đích, đây là ngoại lệ? Bất quá xem ra cũng là vì chuyện đóng phim này mà đến, sạch sẽ, là chỉ thân thể đi.
“Bộ dáng tốt như vậy vẫn lại là cái sạch sẽ, cũng là không thông thường.” Anh ta tựa lưng vào ghế ngồi, nhìn chằm chằm Bắc Minh Dạ cương nghị quay mặt: “Tôi cũng không ngại nữ nhân anh chơi đùa, chờ anh chán, đến lượt tôi chơi đùa.”
Ngón tay dài Bắc Minh Dạ không thể không nắm thật chặt, trong đầu hiện lên một màn Danh Khả rơi lệ dưới thân Bắc Minh Tuân, không biết vì sao, có một tia phiền chán không hiểu.
“Tôi không có cái ham mê này.” Anh lạnh giọng nói, cực kỳ rõ ràng đã bắt đầu không kiên nhẫn.
Bắc Minh Tuân lại tựa hồ hoàn toàn nghe không ra mất hứng của anh, vẫn cười nói như cũ: “Tôi nói, chờ anh chán, đây đối với anh không có một chút ảnh hưởng đi? Trừ phi anh thực để ý như thế.”
Anh không nói lời nào, mười ngón tiếp tục nhảy độngở trên bàn phím.
Để ý, căn bản là không có khả năng, bất quá là cái đồ chơi thôi.
“Có thế chứ, dù sao đợi lát nữa tôi sẽ cùng cô đi ăn cơm chiều, coi như là bồi dưỡng cảm tình trước, tin tưởng ngày anh chán sẽ không lâu lắm, tôi và anh không giống nhau, tôi muốn là cảm giác, anh chỉ cần phát tiết.”
Bắc Minh Tuân nói chuyện đồng thời chú ý thần sắc biến hóa trên mặt anh, vốn tưởng rằng sẽ thấy một chút vẻ mặt ngoài bình tĩnh lạnh lùng ở trên mặt anh, không nghĩ tới anh vẫn mặt không đổi sắc, tựa như căn bản không có nghe được anh ta đang nói cái gì.
Bắc Minh Tuân có phần thất vọng, chẳng lẽ nói anh đánh giá rất cao tầm quan trọng cô gái kia ở trong lòng anh?
“Có thể lộ ra biểu hiện tiểu mỹ nhân ở trên giường một phen hay không?” Anh lại thăm dò hỏi.
Đáng tiếc, Bắc Minh Dạ đáp lại để cho anh càng thất vọng: “Trừ bỏ khóc, cái gì đều sẽ không.”
Cùng người đàn ông khác thảo luận biểu hiện nữ nhân chính mình ở trên giường, trừ bỏ thật sự không thèm để ý không có cái giải thích khác.
Bắc Minh Tuân cơ hồ muốn chết tâm, trầm mặc, vốn muốn đi, mà lại bỗng nhiên nhớ tới cái gì: “Lão gia tử muốn anh tìm người, có tin tức sao?”
“Không có.” Ngón tay dài Bắc Minh Dạ rời khỏi bàn phím, lấy một cái hộp gỗ tinh xảo ở trong ngăn kéo bên cạnh ra, đem một điếu xì gà bên trong cầm ra.
Sương khói quanh quẩn, chỉ trong nháy mắt anh trở nên càng thêm thần bí làm cho người ta nhìn không thấu rồi.
Bắc Minh Tuân không nói cái gì nữa, anh nói không có chính là không có, anh ta tuyệt không nghi ngờ.
Huống chi chuyện tình đã qua nhiều năm như vậy, muốn tìm một người hoàn toàn không có một chút đặc thù, từ đâu tìm được?
“Tôi trở về đi thu thập một phen, chuẩn bị tan tầm rồi.” Anh ta đứng lên, vẫn lại là nhịn không được nhìn anh một cái: “Đi dùng cơm cùng tiểu mỹ nhân, anh muốn đi cùng nhau hay không?”
Bắc Minh Dạ hít một hơi, xì gà tại đầu ngón tay, mười ngón lại bắt đầu gõ ở trên bàn phím, căn bản không muốn phản ứng đến anh ta.
Bắc Minh Tuân thở ra một hơi, xoay người rời khỏi, trở về văn phòng ngồi xuống, vốn nghĩ muốn gọi điện thoại làm cho người ta nói cho tiểu mỹ nhân chờ ở đại sảnh để cho cô rời khỏi, nếu không phải người Bắc Minh Dạ đặc biệt để ý anh cũng không muốn lãng phí thời gian trên người cô.
Nhưng nhớ tới đôi mắt thanh thấu tinh thuần giống như không có một chút tạp chất, tay chuẩn bị lấy điện thoại vẫn lại là thu trở về.
Dù sao muốn ăn cơm, coi như thuận đường rồi.
Lập tức thu thập đông tây, nhấc máy tính lên rời khỏi văn phòng, chân thon dài hướng thang máy bước vào.
…
Danh Khả đem hiệp nghị cô cùng Bắc Minh Dạ ký kết đưa cho Từ Niên Hoa và Tiếu Tương, không tới mười giây đồng hồ thời gian trong phòng nghỉ liên tiếp truyền đến mấy trận tiếng thét chói tai ngạc nhiên.
Danh Khả xoa nhẹ lỗ tai, mặc dù là chuyện trong dự kiến nhưng vẫn lại là bị biểu hiện quá phận khoa trương hai tên gia hỏa này dọa.
“Đừng nữa kêu, nơi này là đại sảnh tập đoàn Đế Quốc.” Cô nhắc nhở.
Tiếu Tương và Từ Niên Hoa lập tức dùng bàn tay che miệng, đem tiếng thét chói tai nhịn xuống, địa phương tập đoàn Đế Quốc bọn họ còn không dám làm càn.
Chỉ là, thật sự không thể trách bọn họ giật mình như vậy, ba triệu! Ba triệu a! Nếu không phải lần này cùng hợp tác cùng tập đoàn Đế Quốc, cả đời bọn họ đều đã không nhất định tham gia loại Đại Chế Tác này.
Thấy phần hiệp nghị này, người tựa như ở trong mộng cảnh, dẫm nát đám mây, khẽ phiêu phiêu sợ tùy thời ngã xuống.
“Đừng nghĩ, mau trở về tuyên bố tin tức này cùng mọi người, bọn họ nhất định sẽ vui vẻ điên mất. “Tiếu Tương vui vẻ nói.
“Được.” Từ Niên Hoa thật cẩn thận đem hiệp nghị thu lại đặt ở trong cặp hồ sơ, sau đó đem cặp văn kiện ôm vào trong ngực giống như ôm bảo vật vô giá, sợ phân hiệp nghị này đột nhiên biến mất.
“Chỉ sợ lại vẫn không thể đi.” Danh Khả nhìn hai người, môi mỏng xinh xắn hơi hơi cong cong: “Tài vụ tập đoàn Đế Quốc muốn cùng nhau ăn cơm cùng nhóm người chúng ta, thuận tiện để cho chúng ta giới thiệu bộ điện ảnh với anh một phen, còn có kế hoạch dự tính.”
Lúc Bắc Minh Tuân xuất hiện tại trước mặt bọn họ, không hề ngoài ý muốn, đôi mắt trên thân Tiếu Tương lập tức trừng lớn, đáy mắt lóe ra đầy sao.
Người đàn ông này chỉ là bề ngoài, cùng không kém là bao nhiêu cơ hồ giống nhau! Mặc dù Bắc Minh Dạ tuyệt sắc thật sự thiên hạ khó gặp nhưng anh cũng không kém là bao nhiêu, ngũ quan tuyệt mỹ cũng là vạn trung vô nhất.
Càng khó được là, khóe môi anh treo ý cười nhạt nhẽo một bên, mặc dù rõ ràng nhìn ra được mỉm cười cất giấu một chút hương vị xa cách nhưng này không ảnh hưởng đến hình tượng ôn nhuận như mỹ ngọc của anh.
So với Bắc Minh Dạ, vị Bắc Minh Tuân này rõ ràng ở chung tốt hơn nhiều.
Một bữa cơm tiếp xuống, Tiếu Tương đã hoàn toàn bị tao nhã cùng quý khí của anh mê đảo tâm hồn, tại vực sâu hơi thở của anh rốt cuộc thất thần rồi.
Thấy cô ấy vẫn dùng một đôi mắt đào hoa nhìn chằm chằm Bắc Minh Tuân hoàn toàn không có một chút cố kỵ, Danh Khả khụ một tiếng, đang muốn ngầm đẩy cô nhắc nhở một phen không nghĩ tới di động trong túi lúc này vang lên.
Tin nhắn.
Cô lấy điện thoại cầm tay ra, mới vừa mở khóa liền thấy một cái dãy số xa lạ, dãy số kia không biết vì sao cô vừa thấy trong lòng lại bất an không hiểu.
Mở tin nhắn bên trong ngắn ngủn hai câu nói càng làm cho ý cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn cô nháy mắt ngưng kết: “Đến công ty chờ tôi, đêm nay trở về Đế Uyển.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!