“Ông thua rồi, nhanh thôi, cảnh sát sẽ tới đây. Ông không đi được đâu” - Mỹ An tháo bông tai xuống vứt xuống bàn dẫm nát.
Khi nãy cô đã hỏi kỹ Phan Kiệt rồi, chỉ cần cô làm hư hỏng thiết bị thì đoạn ghi âm đã gửi đến điện thoại của Đông Quân ngoài Đông Quân ra không ai có thể xóa nó nữa.
“Cô đang làm gì vậy?” - Lưu Văn Trường nắm lấy cổ tại Mỹ An xách ngược lên.
“Ông thông minh lắm mà, vẫn chưa đoán ra sao? Máy ghi âm, tất cả những gì ông nói sớm thôi sẽ được gửi cho cảnh sát” - Mỹ An đắc ý nói.
Mặt Lưu Văn Trường biến sắc, ông ta không ngờ Mỹ An còn dùng đến cả chiêu này:
“Vậy cô đến đây hôm nay không nghĩ sẽ ra khỏi được nữa đúng không?”
Bà Thu Huệ ở trên lầu nghe được liền vội vã chạy xuống ôm lấy cánh tay ông ta:
“Đừng, đừng làm hại Mỹ An”
“Vậy em có biết nó đã làm gì không? Ngày mai là chúng ta có thể đi rồi bây giờ vì nó anh có thể bị cảnh sát tới bắt đi bất kỳ lúc nào” - Lưu Văn Trường tràn đầy lửa giận, ông ta nể
tình Thu Huệ, nể mặt Thanh Bách, hết lần này đến lần khác không động vào Mỹ An nhưng lần này ông không thể tha được.
“Không, chúng ta có thể tính lại, anh để Mỹ An đi đi. Nếu anh lại hại con bé, Thanh Bạch sẽ hận anh cả đời”
“Muộn rồi, người đâu, giam cô ta lại” - Ông ta nhìn thẳng vào Mỹ An - “Để tôi xem, tôi còn giữ cô ở đây thì bọn họ có dám tố cáo tôi không?”
Mặc cho bà Thu Huệ phản đối thì Mỹ An cũng bị thuộc hạ của Lưu Văn Trường giam vào trong nhà kho phía sau nhà. Cô nghe rõ tiếng cãi nhau kịch liệt của mẹ và ông ta.
Mỹ An khẽ sờ sờ bụng mình, cô cũng biết làm như vậy rất mạo hiểm nhưng cô muốn cược một lần. Cô tin Đông Quân sẽ có cách vẹn toàn, vừa tố cáo được Lưu Văn Trường, vừa cứu cô an toàn. Hơn nữa, cô mạnh dạn dự đoán Thanh Bách sẽ lấy USB ra uy hiếp ông ta thả cô. Mỹ An biết bản thân làm vậy là quá mưu mô nhưng chỉ cần giải quyết xong chuyện này cô và con có thể có cuộc sống bình yên rồi.
Bà Thu Huệ biết không thể khuyên được cả Lưu Văn Trường hay là Mỹ An, nên chỉ biết gọi điện nhờ Thanh Bách giúp đỡ. Ngoài bà ra, người nhất định không cho phép ai tổn hại Mỹ An chỉ có Thanh Bách.
Đông Quân nhận được tệp ghi âm liền đoán được Mỹ An lành ít dữ nhiều, anh ta liên tục gọi cho cô nhưng không liên lạc được. Đông Quân nhanh chóng tập hợp mọi người lại, bàn bạc với Mỹ An cách giải quyết.
Mỹ Tâm có chút tức giận nói:
“Mỹ An không chịu nghĩ gì tới bản thân hết, lỡ xảy ra chuyện không may thì biết làm sao?”
“Tôi cũng không biết cô ấy làm vậy. Bây giờ gọi Mỹ An không được, hẳn là bị Lưu Văn Trường bắt lại rồi.”
“Chúng ta chắc chắn không thể để Mỹ An bị tổn hại, đoạn ghi âm này khoan hãy đưa cho cảnh sát”
“Phía ông ta chắc chắn cũng biết chúng ta không dám hành động khinh suất nên cũng không làm khó Mỹ An đâu?”