Đột nhiên tiếng chuông cửa lại vang lên, chị Vân vội vàng ra mở cửa, nhìn thấy Đông Quân thì hai mắt sáng lên.
“Cậu đến rồi sao? Cô Mỹ An chưa dậy, vẫn như cũ đúng không? Tôi đi pha cho cậu một ly cà phê, báo buổi sáng cũng chuẩn bị sẵn trên bàn rồi.”
Thanh Bách nhìn thái độ đối xử khác biệt giữa mình với Đông Quân không khỏi có chút khó chịu nhưng cũng không biết phải trách ai. Mấy tháng qua đều là Đông Quận
chăm sóc cho Mỹ An, người làm tất nhiên thích Đông Quân hơn.
Đông Quân và Thanh Bách gật đầu với nhau. Đông Quân nhìn chị Vân, có chút lạnh giọng nói:
“Từ ngày mai chị không cần đến làm nữa, tôi sẽ trả cho chị hai tháng lương”
“Sao vậy cậu Đông Quân, tôi đang làm việc rất tốt mà?”
“Mỹ An đã có người chăm sóc rồi” - Đông Quân bình thản đáp.
Thanh Bách ngạc nhiên nhìn Đông Quân, anh thật sự không nghĩ ra tại sao anh ta lại làm vậy. Còn chị Vân thì giờ có khóc cũng không kịp nữa, lắm chuyện quá thì cũng có ngày tự rước họa vào thân. Đông Quân chính là không hài lòng thái độ của chị ta. Hơn nữa, Thanh Bách đến đây rồi, anh cũng muốn tạo cơ hội cho hai người kia. Anh biết rõ, dù mình có chăm sóc mẹ con cô tốt đến đâu thì cũng không thể bằng được cha ruột của đứa bé.
“Mỹ An mỗi sáng sẽ dậy đi tản bộ một lúc, sau đó ăn sáng nghe nhạc cổ điển, bác sĩ nói nhạc cổ điển tốt cho sự phát triển của trẻ nhỏ” - Đông Quân bước tới ngồi đối diện Thanh Bách, chậm rãi nói ra những thông tin mà anh nên biết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!