Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mommy Bảo Bối: Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực

Cái người phụ nữ chết tiệt này, muốn biến anh thành tên trọc đầu sao?

Kiểu tóc cao quý của ngài Lí anh là thứ mà người khác có thể tùy ý đụng chạm vào sao?

Lâm Mặc Ca bị quăng ngã suýt chút nữa đã vỡ thành từng mảnh.

Lúc nãy ở không trung giãy dụa, tóc tai của cô. cũng đã rối bời, bây giờ còn bị quăng như thế, càng giống bà điên hơn, giương nanh múa vuốt giống như lên cơn.

Lúc trước khi ở trên xe đã bị anh tra tấn đến 'bầm đập khắp người.

Bây giờ còn bị ném mạnh, cô không vỡ thành thành từng mảnh cũng đã rất may mắn rồi

'Thở hổn hển., khó khăn lắm mới lấy lại một chút tỉnh thần.

Anh đã đè ép cơ thể khổng lổ xuống, Lâm Mặc Ca hoảng sợ lăn lông lốc đến một phía khác của

giường, vội vàng xuống giường bỏ trốn. Rồi lại vô tình đụng đầu gối vào góc giường, đau đến dậm chân.

“Ngốc thật!”

Dưới đáy mắt của Quyền Giản Li lộ ra chút khinh thường, chỉ nhẹ nhàng giơ tay kéo nhẹ, cô còn chưa kịp đứng vững đã phải lào đảo ngã ngửa về lại trên giường, trông giống hệt một con lật đật.

*A... Đau quá... Quyền Giản Li! Anh muốn giết chết tôi mới cam tâm sao?”

Cô xoa nhẹ phần đầu gối  bị đụng đau, nước mắt muốn rơi xuống.

Dường như cảm nhận được cơn đau của cô, hơi có chút căng thẳng.

Duỗi tay, nhẹ nhàng chạm vào chỗ đau của cô, giọng nói hiếm khi lộ ra chút dịu đàng: “Đau lắm à”

“Không cần anh xía vào! Dù sao cũng chưa chết được!”

Cô lại không quen với sự thay đổi của anh, theo bản năng trốn đi.

Lúc trước khi ở trên xe đã bị anh tra tấn một trận thê thảm rồi, tuy rằng cô không phải loại người có bụng dạ hẹp hòi, nhưng mà cô cũng không có ý định tha thứ cho chuyện lần này.

Cũng không có ý định kết thúc trận chiến tranh lạnh này với anh.

Một con ác ma máu lạnh vô tình như thế này, cô sẽ không đễ đàng làm bản thân xiêu lòng nữa.

Cùng sẽ không bị chút địu dàng thỉnh thoảng, anh mới biểu hiện ra làm choáng váng đầu óc.

Sự trốn tránh theo bản năng của cô đã xúc phạm đến lòng tự tôn của Quyền Giản Li: “Không phải lúc nãy cô còn hận tôi muốn chết, n‹ không bao giờ gặp nhau nữa. Bây giờ lại chủ động đến tận nhà, rốt cuộc là có mục đích gì!?”

“Ặc... Cái đó... Tôi đến để nói cho anh, ngày. mai tôi sẽ xin nghỉ việc, từ nay về sau, Lâm Thị chết hay sống đều không liên quan đến tôi! Cho. nên anh cũng không cần thiết dùng dự án ở Tuyết 'Thành để uy hiếp tôi, bà đây không làm nữa! Sau này đừng nói tôi là bạn giường của anh, bà đây không hầu! Hiểu chưa?”

Hiện tại cô thật sự đã hết hi vọng rồi.

'Nếu mẹ của cô đã tìm được mục tiêu sống của đời bà, thực hiện được ước muốn cả đời. 

'Vậy cô cũng sẽ không ngu ngốc mà tiếp tục đơn phương cống hiến, để mặc cho bị cướp. bóc,

Hiện tại cô ước gì Lâm Thị trực tiếp đóng cửa phá sản luôn cho rồi

Hai mắt Quyền Giản Li càng thêm tối đen, người phụ nữ này đang chơi với lửa.

'Đốt ngón tay thon dài chậm rãi lướt qua gương mặt của cô, nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi anh đào này: “Cô lại đang khiêu chiến giới hạn chịu đựng của tôi đúng không? Cho dù cô không để ý đến Lâm Thị, không lẽ cô cũng không thèm quan tâm đến người tình cũ của cô sao? Hay là cô cho rằng cậu ta có đủ khả năng để đối đầu với tôi?”

Giọng nói khàn khàn trầm thấp lại giống như gió lạnh quét qua, lạnh thấu xương.

“Quyền Giản Li, anh để ý đến anh ấy như thế, không lẽ là đang ghen tị sao?”

Cô ra vẻ ngả ngớn nói, trong lòng lại đang sợ. hãi.

Bởi vì cô biết, nếu lúc này cô nói đỡ thay cho 'Vũ Thần thì sẽ chỉ càng chọc anh giận hơn mà thôi.
 

Cho nên cô mới đổi một cách khác, định nhẹ nhàng đánh trống lảng.

Sắc mặt hoảng loạn xuất hiện trong đáy mắt anh.

Giống như đã bị nhìn thấu.

Nhưng mà ngay sau đó, lại thành thạo che giấu đi, quay trở về nét mặt hờ hững như lúc. đầu.

Lạnh lùng cười nhạo: “Ha, ghen tị Lâm Mặc Ca, có phải cô tự đánh giá cao bản thân quá rồi không? Tôi chỉ không thích người khác làm bẩn món đồ chơi của mình mà thôi.”

Một câu món đổ chơi, làm đáy mắt cô xuất vẻ bỉ thương nồng đậm.

Cho dù trong lòng cô đã biết rõ về mối quan hệ này, nhưng vẫn không khống chế được mà bị thương.

Có đôi khi, con người là một động vật rất kỳ lạ.

Mà trái tim và tình cảm lại chưa bao giờ nghe theo lệnh khống chế của đại não.

“Ha ha, món đồ chơi đúng không? Món đồ chơi cũng không phải đễ ăn hiếp!”
 

Anh đau đến xuýt xoa.

“Lâm Mặc Ca! Cô lại nổi điên gì nữa đó!”

Cô nhe hàm răng sắc nhọn của mình cắn mạnh lên ngón tay anh.

Quyền Giản Li đau đến ứa mồ hôi lạnh, tay đập mạnh xuống giường.

Mãi đến khi cắn mỏi răng rồi mới chịu nhả ra.

“Mèo hoang nhỏ chết tiệt! Xem ra hôm nay phải dạy dỗ cô cẩn thận mới được, để cô nhớ kỹ học này!”

Nói xong, bàn tay to còn lành lặn đã duỗi thẳng vào làn váy của cô.

“Anh đừng động vào tôi! Tôi không còn là bạn giường của anh nữa, anh... ưm..."

Những lời nói còn lại đều bị anh nuốt hết.

Môi răng dây dưa, cả phòng đầy sắc xuân, vô cùng mập mờ...

Lâm Mặc Ca âm thầm mắng bản thân vô dụng.

Nhưng mà cơ thể lại không nghe theo sự điều khiển của cô, vậy mà còn theo bản năng điều chỉnh tư thế phối hợp theo anh...


Điên rồi, nhất định là điên rồi!

'Trong tai đột nhiên vang vọng lời Nguyệt Nhỉ nói ngày hôm qua.

Trong lòng lập tức xuất hiện một kế, cắn chặt răng.

"A..."

Quyền Giản Li hô nhỏ, đầu lưỡi cực rát, làm anh nhíu mày lại, lộ ra vẻ tức giận: “Yêu tỉnh nhỏ. độc ác, cô như thế lại càng người ta động lòng hơn!”

Đáy mắt càng lộ ra vẻ mê ly, làm cô hoảng sợ đến tim run rẩy.

'Thằng này đúng là biến thái trong số mấy tên biến thái mà!

Hơn nữa còn là loại người thích chịu ngược!

Anh vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm vành môi, giống như một con đã thú phát tình, ánh mắt càng thêm làm càn càn rỡ.

"Khụ...cái đó... xin lỗi, hôm nay tôi còn chưa tắm..."

Cô cố nhịn cảm giác tê dại từ đầu ngón tay anh truyền đền, giọng nói run nhẹ.

Quả nhiên, cơ thể anh cứng đờ, sau đó, tiếp tục.

Đầu lưỡi nóng bỏng thành thạo trêu chọc vành tai cô, trong nháy mắt, cô vừa mới tập trung. được chút tỉnh thần đã tan rã, cơ thể cũng xụi lơ...

“Lúc nãy bị anh quăng xuống xe, trên người đính rất nhiều bùn đất... Hồi nãy còn ôm đứa con trai một tuần không chịu tắm rửa của anh... Ừm trên người cậu bé chắc là còn dính rất nhiều mồ nôi...”

Bởi vì bị anh trêu chọc, giọng nói của cô càng nhỏ và yếu ớt hơn, giống như tiếng rên nhẹ vô cùng quyết rũ.

Nhưng mà bởi vì nội dung “phong phú” kia, lại làm cho ngài Lí cứng đờ động tác, nhíu mày.

Quả nhiên, anh mắc chứng bệnh yêu sạch sẽ vô cùng nghiêm trọng, tuyệt đối không thể nào chịu đựng được.

Cô cong khóe môi, lại quăng thêm một quả boom: “Lâu lắm rồi không có ai dọn dẹp con đường kia, không biết một ngày có bao nhiêu người đi qua, vết bẩn dưới đế giày...”

“Đi tắm!”

Cô còn chưa nói xong đã bị tiếng quát lớn chặn họng.

Ngài Li không tình nguyện đứng dậy, mày đã nhíu thành một cục.

Người phụ nữ chết tiệt này, không phải anh đã bảo cô phải đi tắm rửa sạch sẽ rồi sao?

'Trên người nhẹ tênh, cô mới cảm giác bản. thân sống sót.

Âm thầm mừng rỡ, quả nhiên chiêu của. Nguyệt Nhỉ rất có hiệu quả.

“Đi nhanh lên, tắm sạch sẽ xong lại đi ral”

Anh lại trầm giọng ra lên lần nữa, dục vọng nơi đáy mắt vẫn còn đang cháy hừng hực.

Hiển nhiên, anh đang cố gắng nhẫn nhịn.

Giữa dục vọng và bệnh yêu sạch sẽ, vẫn là 'bệnh yêu sạch sẽ chiếm giữ phần thắng.

Lâm Mặc Ca chống người ngồi dậy, vén làn váy vừa mới bị anh xốc lên, bĩu môi: “Không đi, tôi phải về nhà!”

“Chết tiệt, cô đốt lửa xong lại định bỏ trốn?”

Anh lại đè ngã cô xuống giường lần nữa, cảm giác áp bách giống như bị núi đè làm cho toàn bộ cơ thể của cô đều căng chặt.

'Tiêu rồi tiêu rồi tiêu rồi.

Đừng có nói là chiêu của Nguyệt Nhỉ bị mất hiệu lực đó nha?

“Dù sao trên người tôi có vết thương, không. thể đụng nước được, không thể tắm. Nếu như anh 'không ngại thì có thể tiếp tục... Đương nhiên, tôi cũng sẽ cố gắng phối hợp...”

Cô cắn răng, chuẩn bị liều mạng tới cùng với anh.

Dù sao cuối cùng người buồn nôn là anh! Tốt nhất là tranh thủ cơ hội này, để lại chút bóng ma. gì đó cho... tâm linh yếu ớt của anh.

'Tốt nhất là làm cho anh sau này nhìn thấy cô đều sẽ trốn ra xa!

Mặt ngài Li đã đen thùi lài, ngọn lửa trong, ánh mắt còn đang cháy hừng hực: “Bị thương gì?”

“Quyển Giản Li, cái này còn phải đội ơn anh. đã quầng tôi xuống xe, cho nên mới trầy da. Nặng. lắm đó, nói không chừng còn sẽ để lại sẹo, nếu đụng nước còn sẽ bị nhiễm trùng, chậc chậc... Nói không chừng tôi còn sẽ mất mạng...”

Ngọn lửa đục vọng kia bị cô xối một gáo nước mạnh, lập tức dập tắt...

Cuối cùng, phốc...

'Hoàn toàn tắt ngúm.

Anh sa sầm mặt ngồi dậy, trên mặt tràn đầy ghét bỏ.

Giống như một giây trước cô còn là một con. mồi ngon miệng, mới chớp mắt đã biến thành thùng rác bị rác rưởi bám đầy.

Hơn nữa anh còn tránh không kịp.

Chuyện này vừa lúc đúng như những gì Lâm Mặc Ca mong muốn.

Cô thong thả ung dung chỉnh sửa lại quần áo, bắt chước anh, ưu nhã dịu đàng bước xuống giường.

Sau đó bước từng bước nhỏ ra bên ngoài.

'Trước khi ra khỏi phòng ngủ, còn không quên quay đầu mỉm cười: “Nếu hôm nay tổng giám đốc Quyển đã không có hứng thú, vậy tôi xin đi trước. Đúng rồi, tôi phải nhắc lại lần nữa một chuyện quan trọng, tôi không phải bạn giường mà anh gọi phải đến, đuổi phải đi, phiền anh cho tôi sự lễ phép và tôn trọng cơ bản nhất. Nếu lại quấy rầy cơ. thể quý giá của tôi lần nữa, tôi nhất định sẽ kiện anh!”

Cô ho nhẹ: “Đương nhiên, nể mặt con trai của anh, tôi vẫn sẽ đảm nhiệm công việc bảo mẫu. Ngày mai khi tôi đến sẽ chuẩn bị sẵn hợp đồng... Vậy, tổng giám đốc Quyền, à không, ngài Quyền, ngủ ngon!”

Nói xong, cô vô cùng đắc ý mở cửa đi ra ngoài.

Mặt của Quyển Giản Li từ nãy đến giờ vẫn vô cùng âm u đáng sợ.

'Vừa ra khỏi phòng ngủ, cô đã không còn giữ được sự can đảm như lúc nãy, gần như là chạy. chậm ra đến trước cửa.

Hoàng loạn mang giày vào.

Hiện tại Quyển Giản Li còn đang bị cô dụ, ai biết sau đó anh có đột nhiên trở mặt bùng nổ hay. không chứ.

Cho nên ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.

Dùng tốc độ nhanh nhất mang giày, xoay then cửa, cùm cụp.

Phía sau đúng lúc vang lên một giọng nói trầm tĩnh: “Nếu trò chơi đã bắt đầu thì sẽ không dừng lại một cách đễ đàng. Cô không muốn Lâm Thị trúng tuyển, vậy tôi càng sẽ nâng đỡ Lâm Thị! Lâm Mặc Ca, cô vĩnh viễn đều sẽ không trốn thoát. khỏi bàn tay tôi đâu!”

Giọng nói bình tĩnh lạnh nhạt làm cô nghe không rét mà run.

Quả nhiên, cô biết ngay tên ác ma này sẽ không dễ dàng buông tha cô mà!

Bóng dáng cao lớn của anh vẫn đứng trước cửa phòng ngủ, giống như cơn ác mộng lúc nửa đêm, âm u lại đáng sợ.

"Vậy sao?Vậy cứ chờ xem."

Cô lạnh lùng nói, nhanh chóng mở cửa rời đi.

Rầm.

Cánh cửa ở phía sau đóng lại, người cô mềm nhũn, suýt chút nữa đã ngã ngồi trên đ:

Cũng may, anh không cản không cho cô rời đi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận