“Nhưng mà nếu để con ở trong nhà một mình thì mẹ lại càng không yên tâm hơn. Cho nên chỉ có thể mạo hiểm một lần. Cục cưng, hai đứa đều sẽ giúp mommy đúng không?”
Vũ Hàn mở to đôi mắt đen láy, nghiêm túc nhìn mẹ: “Dạ, chỉ cần có thể được ở cạnh mẹ, Vũ
Chỉ một câu nói, lại làm tìm Lâm Mặc Ca đau. nhói.
Vì muốn được ở cạnh mẹ, một đứa nhỏ bé xíu đã phải chịu đựng bao nhiêu chua xót.
Cô thật sự không đám nghĩ.
Không khống chế được ôm chặt con trai hơn, nhẹ nhàng hôn lên vầng trán xinh đẹp của cậu nhóc: “Mẹ nhất định sẽ bảo vệ tốt hai đứa con, sau này sẽ không rời khỏi con nữa...”
Nhìn cảnh hai mẹ con ôm nhau, Nguyệt Nhỉ không chịu được.
Sao cô bé cứ có cảm giác Quyển Vũ Hàn muốn cướp mẹ của cô bé nhỉ.
Lập tức nhõng nhẽo ôm lấy cổ bé, ngọt ngào đáng yêu nói: “Mẹ ơi, rốt cuộc phải làm như thế nào vậy? Sao Nguyệt Nhỉ không hiểu mẹ với anh đang nói cái gì hết
Hai mẹ con đồng thời bật cười, những Vũ Hàn cười rất nhỏ, rất tiết chế.
Lúc này Lâm Mặc Ca mới lấy mấy thứ trong vali ra nói: “Nguyệt Nhi, hiện tại con phải nhớ kỹ những lời mẹ nói, biết chưa?”
“Dạ!” Nguyệt Nhỉ gật đầu thật mạnh.
Lúc này Lâm Mặc Ca mới tiếp tục nói: “Từ giờ trở di, hai đứa nhất định phải mặc quần áo giống nhau, làm việc giống nhau, khi nói chuyện và hành động cũng cố gắng bắt chước nhau càng giống càng tốt. Quan trong nhất chính là không được xuất hiện cùng lúc trước mặt bố ho: Nhạc Dũng, có nhớ chưa? Còn nữa, ở trước mặt người ngoài, không được gọi mẹ là mẹ, chỉ có thể, gọi là chị hoặc là dì”
Sau đó lại nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Nguyệt Nhi, đặn đò lần nữa: “Nhất là Nguyệt Nhi, nhất định phải nhớ rõ lời mẹ vừa mới nói, không được để lộ bất cứ sơ hở nào. Nếu để bố biết con và 'Vũ Hàn là hai người, có lẽ đến cả con mẹ cũng sẽ không thể giữ được, biết chưa?”
Nguyệt Nhỉ chớp đôi mắt to trong suốt, suy nghĩ một lúc rồi trịnh trọng gật đầu.
“Nguyệt Nhi nhớ rồi, Nguyệt Nhi không muốn rời xa mẹ đâu! Ông bố rẻ tiền kia xấu xa như thế, Nguyệt Nhi không thèm ở cùng bố! Tốt nhất là vĩnh viễn đều không cho bố biết đến mẹ và Nguyệt Nhi!”
Lâm Mặc Ca thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng bớt lo lắng được một tí.
'Vũ Hàn luôn luôn thông minh ngoan ngoãn, làm việc cẩn thận.
Cho nên cô không quá lo lắng.
Cô lo là Nguyệt Nhi làm việc quá lỗ mãng, tính cách lại thẳng thắn, chỉ sợ cô bé xúc động nói lỡ miệng.
Nhưng mà tuy rằng Nguyệt Nhỉ có chút nghịch ngợm thật, nhưng khi nghiêm túc cũng rất biết nghĩ cho người khác.
Sờ đầu hai nhóc con, lúc này cô mới phân chia quần áo cho hai đứa.
"Vũ Hàn, tóc của con đài hơn Nguyệt Nhi một chút, lát nữa mẹ sẽ cắt giúp con...”
Còn không đợi Vũ Hàn gật đầu, Nguyệt Nhi đã khó chịu.
Nhìn quần áo trong tay, cô bé chu môi càng cao hơn: “Mẹ, Nguyệt Nhi muốn mặc quần áo màu hồng... cho dù không thể mặc váy thì cũng muốn mặc quần đẹp một chút...”
Vũ Hàn giật giật khóe miệng, màu hồng chính là ác mộng của cậu nhóc.
Lâm Mặc Ca túa mồ hôi lạnh, chỉ có thể đỗ cô bé trước: “Nguyệt Nhỉ ngoan, mặc cái này trước, mấy hôm nữa mẹ lại đi mua đổ màu hồng nhạt cho con...”
“Hừ, cái này thì còn tạm được!”
Cô bé đắc ý chớp mắt nhìn Vũ Hàn, trận này, cô bé thắng.
Để hai nhóc con đi thay quần áo, Lâm Mặc Ca gấp gọn mấy bộ quần áo còn lại ngay ngắn, nhét xuống chỗ sâu nhất.
Sau khi bảo đảm an toàn rồi, mới cất kỹ. vali đi.
'Nguyệt Nhi đã mặc quần áo xong, khó chịu vặn vẹo đi đến: “Mẹ ơi, thật ra không cần phiền phức như thế, con có thể đến nhà chú ba ở nhờ mà. Dù sao chú ba nhất định sẽ giữ bí mật giúp. con!?
“Không được!”
Vũ Hàn và Lâm Mặc Ca đồng thành phủ quyết.
Làm Nguyệt Nhỉ hoảng sợ trợn tròn mắt.
Hai người này ăn ý với nhau như thế từ lúc nào vậy?
“Nguyệt Nhi, chú ba cũng người của nhà họ Quyền, nếu để chú ấy biết thì cũng giống như nói cho bố của con biết. Cho nên chúng ta không thể mạo hiểu như thế, biết không?”
Nguyệt Nhi cái hiểu cái không gật đầu, quả nhiên cô bé không thể nào hiểu được thế giới của người lớn mà.
Nhưng mà cô bé lại biết được có rất nhiều người lớn đều không giữ lời hứa.
Cho nên chỉ có thể gật đầu.
Lâm Mặc Ca lại nói: “Còn nữa, chú ba của con là một cậu ấm trăng hoa, ngoại trừ chơi ra cũng chỉ biết chơi, sau này mẹ không cho phép con chơi với chú ấy nữa!”
"Vì sao chứ? Chú ba dẫn Nguyệt Nhi đi đến rất nhiều nơi thú vị mà...”
Thật ra Nguyệt Nhỉ còn muốn nói còn có rất nhiều chị gái xinh đẹp và anh trai đẹp trai nữa.
Nhưng mà sợ bị mẹ mắng, chỉ có thể nhịn.
Lâm Mặc Ca nhéo mặt cô bé, giả vờ tức giận nói: “Chú ấy là người không làm việc đàng hoàng, là người hại nước hại dân! Nếu con cứ chơi với chú ấy mãi, sớm muộn gì cũng sẽ biến thành tên lưu manh không học vấn không nghề nghiệp! Nếu thế mẹ sẽ lập tức đuổi con đi ngay!”
Ặc, còn định đuổi cô bé ra khỏi nhà nữa.
Xem ra chuyện này rất nghiêm trọng.
Nguyệt Nhi chu môi, không tình nguyện gật đầu: “Được rồi... Nhưng mà chú ba thật sự rất tốt.."
“Tốt cũng không được chơi với chú ấy! Con nít không nghe lời sẽ bị bà ngoại sói bắt đi!” Lâm Mặc Ca hung dữ đe dọa.
“Mẹ à, Nguyệt Nhi không phải con nít, bà ngoại sói là truyện cổ tích, không dọa sợ Nguyệt Nhi được đâu...”
Lâm Mặc Ca bất đắc đĩ cười khổ.
Xem ra sau này phải tìm chiêu mới để trị cô gái nhỏ này rồi.
Ho nhẹ, nhanh chóng đời sang đề tài khác: “ Dù sao sau này ba mẹ con chúng ta phải cùng nhau cố gắng, chúng ta phải trốn tránh tầm mắt của bố, cùng nhau sống hạnh phúc ngay dưới mí mắt của bố, được không?”
"Dạ được!”
Hai đứa nhóc cuối cùng đồng thành nói.
Một lớn hai nhỏ, ba gương mặt đều cười tươi rói.
Giống như ánh nắng mặt trời nóng cháy tươi đẹp ở bên ngoài cửa sổ vậy...
Bởi vì Nguyệt Nhi đã đói bụng, Lâm Mặc Ca lập tức vào phòng bếp tìm bánh mì mang vào phòng ngủ, để hai đứa nhỏ ở trong đó đợi.
Sau đó mới đi đến ban công.
Quyển Giản Li vẫn nằm yên nơi đó giống như xác chết, ngủ say cực kỳ.
Mùi rượu nồng nặc có hơi gay mũi.
Ánh nắng nóng bỏng chiếu vào cơ ngực màu bánh mật của anh, làm người ta hoa mắt.
Từ xưa những từ hình dung sắc đẹp đều chỉ dành cho phụ nữ.
Không ngờ có đôi khi sắc đẹp của đàn ông mới càng thêm trí mạng.
Nếu không phải Lâm Mặc Ca tự chủ rất cao, chỉ sợ đã nhào lên như sói đói từ lâu rồi nhỉ?
Nuốt nước bọt, lúc này mới bước lên vỗ mặt anh: “Nè, Quyền Giản Li, dậy, dậy di...”
Khò khò..
Vẫn không nhúc nhích.
Hình như ngủ càng ngon hơn.
Nhìn tư thế ngủ lịch sự của anh, lại nghĩ đến những chuyện bạo hành anh đã làm với cô, thật sự muốn cào nát cái mặt làm trời ghét người oán này để báo thù rửa hận!
Cong môi, đứng dậy, đá mạnh lên người anh.
'Nhưng mà cơ bắp của người này quá cứng, cô đá mà mũi chân phát đau.
Có lẽ cảm nhận được hành vi báo thù của cô, Quyển Giản Lí hơi nhíu mày, sau đó xoay người.
Lại ngủ tiếp.
Lần nghiêng người này làm cho áo ngủ càng, thêm mở rộng ra, cô nhìn mà xấu hổ người nóng lên, chột dạ giống như làm ăn trộm.
Đúng là một tên họa thủy mài
Đã say đến mức này rồi mà còn muốn tra tấn cô!
Nhìn tư thế ngủ của thằng này, Lâm Mặc Ca quyết định tốt bụng một lần, “đọn” anh vào trong phòng ngủ, lại nhắm mắt làm ngơi
Vỗ tay, hít thở sâu, vận khí đan điền.
Sau đó nắm chặt tay anh, kéo anh về phía phòng ngủ.
Dùng hết toàn bộ sức lực từ lúc bú sữa mẹ đến giờ cũng chỉ kéo anh đi được vài ba mét.
“Ui, bình thường nhìn gầy nhom, người toàn cơ bắp lại không nhẹ chút nào...”
Lâm Mặc Ca tự nhận là thục nữ cũng nhịn không được phải mắng thầm.
Lại cố gắng lần nữa, túm cánh tay của anh kéo về phía trước.
“Bà đây chính là đàn ông trong giới phụ nữ, khiêng được thùng nước thay được bóng đen, không ngờ đến cả một thằng đàn ông cũng kéo không nổi, sao mạng khổ thế này
Mệt đến mặt đỏ tai hồng, thở hồng hộc, khó khăn lắm mới kéo anh đến trước ghế sofa.
Buông lỏng tay, rầm.
Đầu của người nào đó tiếp xúc thân mật với mặt đất.
"A...."
Anh đau đớn rên nhẹ, vẫn không tỉnh lại.
“Hừ, kêu cái gì mà kêu, bà đây có làm gì anh. không...” Lâm Mặc Ca khó chịu bĩu môi, lại kéo tiếp.
Trong quá trình xê dịch này, áo ngủ của anh đã bung ra hết, lộ ra cơ bụng màu bánh mật vô. cùng quyến rũ.
Lâm Mặc Ca nhìn mà mặt đỏ tim đập nhanh, nhanh chóng đời ánh mắt đi nơi khác.
“Quyền Giản Li, cái tên biến thái anh! sắc mal Uống say rồi mà còn định quyến rũ bà đây à? Có tin bà đây lột sạch anh, lại chụp mấy tấm ảnh nude đăng lên mạng không hả? Hay là... để uy hiếp đòi anh một số tiền? Ừm, hình như ý kiến này không tệ...”
Nghĩ đến cảnh cầm ảnh nude đòi tiền, cô vui vẻ đến không khép được miệng, cách kiếm tiền này quá đễ dàng rồi...
Bởi vì chỉ lo cắm đầu kéo, không thèm nhìn đến anh.
Đương nhiên không biết ngay lúc nãy, đầu của người nào đó lại đập mạnh vào bàn trà.
Suýt chút nữa đã vỡ đầu, lúc này anh mới tỉnh táo lại một chút, trong lúc mơ mơ màng màng, cảm giác có ai đó đang kéo anh về phía trước, làm tay anh đau muốn chết.
Lâm Mặc Ca còn đang suy nghĩ về giấc mơ làm giàu của mình: “Hình như chụp ảnh nude không làm chưa đủ, không thể đễ đàng buông tha cho tên khốn nạn này! Hay là cho anh ta mặc quần áo phụ nữ rồi chụp thêm bộ nữa nhỉ? Há há há. còn thêm một bộ ảnh mặc đồ lót tình thú nữ: hi hi, trấn lột anh ta xong là đời này không cần rầu chuyện tiền nông nữa! Còn có thể dẫn cục...”
“Tôi cũng khá muốn nhìn cô mặc đồ lót tình thú đó...”
Đằng sau đột nhiên truyền đến một giọng nói cợt nhả, làm cô sợ đến mức hét lên, buông tay ra bỏ chạy.
Đùng.
Đầu của người nào đó lại đập mạnh xuống sàn nhà, còn tưng tưng lên một chút giống như bóng cao su.
Lâm Mặc Ca bị tiếng nói đột nhiên xuất hiện này dọa sợ.
Lúc nãy cô còn định nói có thể dẫn cục cưng sống cuộc sống tiêu đao, ai ngờ anh lại đột nhiên tỉnh lại!
May quá, còn chưa kịp nói ra khúc quan trọng nhất!
Xem ra sau này không phải chỉ có hai đứa nhỏ phải cẩn thận, mà chính cô cũng phải quản lý cái miệng mình cho tốt mới được.
“Người phụ nữ chết tiệt này... Cô muốn hại chết tốt sao!”
Ngài Li nhíu chặt mày, duỗi tay xoa vào chỗ bị đụng trúng.
Sau khi say rượu đầu vốn đã rất đau rồi, bây giờ còn bị cô đụng vài lần như thế, đầu như muốn nổ tung.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!